Tinh Vân mênh mông, bên ngoài lối vào chiến giới Thần U.
Thân hình Thiên Huyền Tử, như đóa sen màu vàng nhạt, xuất hiện trong không gian ba mươi ba tầng trời.
Vút!
Ông ta vừa mới hiện thân, lập tức có bóng người xé không mà đến, cung kính đi tới bên cạnh ông ta.
Người đó mặc bộ đồ đen bó sát, thắt đai lưng đen, đầu đội đấu lạp, cả người lộ ra vẻ gầy gò mà cao dài.
“Gia Cát Thanh Vân, bái kiến sư tôn!”
Người tới chính là môn hạ yêu nghiệt nhất của Thiên Huyền Tử, Gia Cát Thanh Vân, được xưng là Thánh nhân chưa xuất đầu lộ diện, vô địch Hoang Cổ.
“Bái kiến Thánh Tôn!”
Cách sau lưng Gia Cát Thanh Vân mấy nghìn mét, đứng sừng sững sáu bóng người màu đen, mỗi bóng người đều bị tầng trời mênh mông bao phủ, trên người tỏa ra thánh uy cực kỳ khủng bố.
Không ngoại lệ, toàn bộ đều là cường giả cảnh giới cấp Thánh.
Huyền Thiên Thánh Tông, ngoài các Thái Thượng trưởng lão trấn thủ tông môn, cường giả cảnh giới cấp Thánh đều đã có mặt đông đủ.
Nếu như có người ngoài ở đây, nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc.
Thật khó mà tưởng tượng, trong Hoang Cổ Vực ngoài Kiếm Tông ra, còn có tông môn siêu cấp nào khác có thể đồng thời xuất động nhiều Thánh Giả đến vậy.
“Sao các ngươi đều tới?”
Thiên Huyền Tử nhíu mày, trông thấy sáu vị Thánh Giả hiện thân, ông ta không hề vui vẻ.
“Sư tôn muốn gặp lão tổ Thần U, tất nhiên bọn con không thể yên tâm.” Gia Cát Thanh Vân điềm tĩnh nói, đối mặt với sự chất vấn của Thiên Huyền Tử, ông ta cũng không hề có chút hoảng loạn nào.
Trong mắt ông ta, ông ta chỉ đang làm điều mà mình cho là đúng.
“Nếu sư tôn muốn trách tội, cứ trách con là được.”
Gia Cát Thanh Vân nói tiếp.
Sắc mặt Thiên Huyền Tử thay đổi, nhìn chằm chằm Gia Cát Thanh Vân không nói gì, trong số mấy đệ tử của ông ta, chỉ có Gia Cát Thanh Vân là hoàn toàn không có chút sợ hãi nào đối với ông ta.
Nếu đổi lại là Tần Thương, tuyệt đối không dám có thái độ như vậy.
Nhưng cũng chẳng sao, mỗi người đều có tính cách riêng, Thiên Huyền Tử vốn không thích áp chế bản tính của đệ tử.
“Không cần phải làm quá như vậy.”
“Dù sao lão tổ Thần U, năm đó ở Hoang Cổ Vực cũng từng là cường giả cảnh giới cấp Thánh đỉnh phong, có thể đối đầu với Dao Quang.”
Gia Cát Thanh Vân phản bác.
Lão tổ Thần U chính là lão quái vật trong Hoang Cổ Vực, năm đó nếu không phải Kiếm Tông xuất hiện Dao Quang, thì gia tộc Thần U đã sớm thôn tính tất cả.
Cho dù năm ấy bị Dao Quang đánh trọng thương, từ đó về sau chưa từng bước ra khỏi chiến giới Thần U, nhưng uy lực vẫn còn.
Thiên Huyền Tử đột nhiên nảy lòng tham muốn đi vào chiến giới Thần U, Gia Cát Thanh Vân khó tránh khỏi lo lắng.
“Kiếm Tông có động tĩnh gì không?”
Thiên Huyền Tử khẽ cười, không tiếp tục dây dưa vấn đề này nữa, mà chuyển sang chủ đề khác.
“Các chủ Thánh Âm Các và Cốc chủ Huyền Cốc, đều đã lập tức đến Kiếm Tông, hai người bọn họ hiện vẫn chưa rời đi. Lâu chủ Thiên Đao Lâu đang trên đường đến, Hỏa Lôi Môn, chùa Kim Cang, Phỉ Thúy Sơn Trang thì không có động tĩnh gì.”
Gia Cát Thanh Vân nói đúng sự thật.
“Huyền Cốc cũng đi ư? Thú vị thật…”
Trong mắt Thiên Huyền Tử lộ ra vẻ kinh ngạc, trên gương mặt tuấn mỹ cũng hiện lên chút gợn sóng.
Dưới vành nón tre, Gia Cát Thanh Vân càng thêm bội phục Thiên Huyền Tử.
Bố cục như thế, có thể nói là một hòn đá trúng ba con chim, vừa làm suy yếu thực lực của thế gia Thần U, vừa khiến mối thù giữa Kiếm Tông và thế gia Thần U càng thêm sâu, cuối cùng còn có thể nhìn rõ ai mới là đồng minh thật sự của Kiếm Tông.
Từ đó phân tách tám đại tông môn siêu cấp, thủ đoạn quả thực vô cùng cao minh.
Ánh mắt Thiên Huyền Tử lóe sáng, thoáng hiện vẻ kinh ngạc.
Các chủ Thánh Âm Các muốn đến Kiếm Tông, điều này ông ta không hề bất ngờ, bởi các chủ Lâm Vãn và Mộc Huyền Không vốn có quan hệ than thiết.
Nhưng Huyền Cốc mới thật sự bất ngờ!
Là tông môn có thành tựu Linh văn sâu nhất trong tám đại tông môn siêu cấp, Huyền Cốc xưa nay vẫn luôn giữ mình thấp giọng, vừa quan hệ tốt với cả bảy nhà, chẳng đắc tội ai, nhưng cũng chẳng dễ dàng đứng về phía nào.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất