Nguyệt luân xoay chuyển, vô số tinh thần lóe sáng, thiên địa cũng vì đó mà run rẩy. 

 

 

Bộp! 

 

Chưởng mang ập xuống, Long Viên cùng với chiếc ô Nhật Nguyệt đều bị đánh bay. 

 

Rắc rắc rắc! 

 

Hết ngọn núi này đến ngọn núi khác bị Long Viên va vào làm gãy vụn, tiếng nổ ầm ầm vang dội không ngừng, cuối cùng Tiểu Tặc Miêu rơi xuống dòng sông cuồn cuộn. Sức mạnh khổng lồ khi rơi xuống lập tức chặn ngang con sông, dấy lên sóng lớn ngập trời. 

 

Phụt! 

 

Dư âm của chưởng ấy quét đến, Tiểu Băng Phượng tránh không kịp, phun ra ngụm máu. 

 

Bị đánh trở lại nguyên hình, ba người Lâm Nhất, Băng Phượng, Phong Giác từ trên trời rơi xuống, ngã trên vùng hoang nguyên. 

 

Ngẩng đầu nhìn xa, nơi này vẫn còn cách Kiếm Tông khoảng cách khá xa. 

 

Vèo! 

 

Nguyệt luân xoay chuyển, Ma Điêu lướt ngang bầu trời. 

 

Kim Tuyệt như sét đánh hạ xuống, ánh mắt khinh miệt, thần sắc hiện rõ vẻ khó coi. 

 

Để đối phó với tên Thần Đan nho nhỏ, đã dùng đến tinh tượng thì thôi đi, ngay cả con bài lớn nhất cũng phải dùng đến. 

 

Ánh mắt ông ta lạnh lẽo, đảo quanh, rơi xuống người Lâm Nhất, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm. 

 

“Cút lại đây cho ta!” 

 

Ông ta vung tay, lực hút cuồn cuộn ập tới, Lâm Nhất lập tức mất đi khống chế mà bị kéo qua. 

 

Rắc! 

 

Đúng lúc này, chiếc lá rơi khẽ bay đến, để lại vết xước trong lòng bàn tay Kim Tuyệt. 

 

Lực hút cuồn cuộn trong nháy mắt tan biến như không tồn tại. 

 

“Ai?” 

 

Vẻ mặt Kim Tuyệt kinh hãi, vội vàng lùi về sau mấy bước. 

 

“Kiếm Tông, Mục Xuyên!” 

 

Bóng người từ xa bay đến gần, lướt nhanh mà tới, chính là Phong chủ Thần Tiêu Phong - Mục Xuyên. 

 

Tay trái Mục Xuyên nắm chặt chuôi kiếm, tay phải khẽ đưa, chiếc lá kia quay trở về tay ông ta. 

 

Chưa đợi Kim Tuyệt kịp phản ứng, chiếc lá ấy lần nữa bay ra. 

 

Rắc! 

 

Lá rơi lao đi cực nhanh, nhưng thanh kiếm trong tay Mục Xuyên còn nhanh hơn, luồng kiếm quang gào thét chém tới. 

 

Kim Tuyệt không kịp suy nghĩ, quay người bỏ chạy. 

 

Ầm! 

 

Nhưng nhát kiếm kia như hình với bóng, chém vụn nguyệt luân từ trên trời rơi xuống, bốn tầng thiên mạc lần lượt bị xé rách, tiếp đó chém đôi Kim Diễm Ma Điêu, rồi đuổi kịp Kim Tuyệt, hất ông ta bay ra ngoài. 

 

Ầm ầm! 

 

Trong chớp mắt Huyền Thiên Trọng Giáp trên người ông ta vỡ nát, thêm bộ thánh giáp bị chém thành vô số mảnh vụn. 

 

“Đại sư huynh, sư huynh Phong Giác sắp không chịu nổi rồi.” 

 

Lâm Nhất ôm Phong Giác, sắc mặt căng thẳng, nhìn Mục Xuyên kêu lên. 

 

Keng! 

eyJpdiI6Ikh4N3NPdWVTa1pPOElhdUZXbXJ1VEE9PSIsInZhbHVlIjoiR0c2U29NK3RaclZrMjdKVFwvQlNyRmE3ZzhuakJ2dk0zbERpSXRlQVQ3UW44SzkxM29OQXFzenZHMSsrVGFxUDgiLCJtYWMiOiIzZWVkNDI4MmVkNzFmOThlYWNiZmNlY2VkMmYyZWU0ZDNkN2EzNjY0NWQ1ZWVkNzY5NGZmMWFmYzZkMDExZDZjIn0=
eyJpdiI6IklwM1VIdTFqMmd6UUk5ZUtZbUNXWGc9PSIsInZhbHVlIjoicW1naDF2WmE5b2E5SWZsNDFqRURFU3NFWGF2ZUJVXC8zQzJjclpnWUE4NjR1dFVtQkZjS2FQcENyaVJ6anZZM2twdGhkMlhGbDlONkxlSkNaSWRWYzBDcURBYkplbHFyNTZRMTVkZm5mdXl3TGhMOE9EK0pHOUdycUdCR2dISDRLdUpNWWpYVTIxNnZSTldkaDM0eVwvRlV6THV6VVMwOXBSV01oTGRKWlNtVm5JVjQxcG5VUG5XWnpnbmhBdU1ETStZMDRwWWF1SUd0MjhNRlNxZlFHUEFjNGpaSVFwMUZuVTBNS1d5WktKNmlJNXZEUkVmbmgzd3ZjVDA4ZVFTNWtURnc1SHRrelpKV1wvTG1RaFhGMGtHUFlRbHNVUExLNHlJRm9CWDhIZkNmUXZsOWNTUXI4ajllWFJValhRcWFZN0J2NDFwdXI0U3V0ZkY4dWxjVEFrNlVBPT0iLCJtYWMiOiI1ZGU5OGE0ZDc1MzMwM2IyMGZmNTlhMDA2NDJmM2I5YmEwZWI1MDYzOGY1M2YyMTNhOTkyNDc4Mjc4NjI3MDcxIn0=

Ads
';
Advertisement
x