Lâm Nhất đâm kiếm vào khoảng không, trong tầm mắt chỉ còn thấy mấy cánh hoa băng lạnh lẽo lơ lửng nơi hư không, còn chân thân của Bạch Sơ Ảnh thì biến mất không thấy bóng dáng.
Nhưng lần này, Lâm Nhất tuyệt không định để nàng ta dễ dàng thoát thân.
Ầm!
Kim Ô Thánh Dực trong nháy mắt được mở ra, ý niệm khẽ động, hơn hai vạn đạo thánh văn trên đôi cánh lần lượt sáng lên.
Sau đó đôi cánh dài gần hai mươi trượng tụ tập khí thế cuồn cuộn, bất ngờ quạt mạnh xuống.
Vù!
Chân thân của Bạch Sơ Ảnh vừa mới lộ ra, dưới cơn cuồng phong khủng khiếp lập tức lảo đảo, bước chân thoáng mất ổn định.
Vút!
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên, lập tức áp sát trước người nàng ta, vung kiếm, hất bay thánh kiếm trong tay Bạch Sơ Ảnh.
Mũi kiếm Táng Hoa hướng thẳng vào mi tâm nàng ta, thân hình Bạch Sơ Ảnh khẽ vặn, hai ngón tay thon dài kẹp chặt lấy mũi kiếm.
Lâm Nhất dùng lực, nhưng ngay sau đó phát hiện từng đạo thánh văn từ đầu ngón tay nàng ra trào ra như dây leo cuốn quanh Táng Hoa.
Ong ong ong!
Hắn liên tục dùng sức, nhưng vẫn không thể rút kiếm về.
“Không ổn!”
Trong lòng Lâm Nhất đột nhiên sinh ra cảm giác bất ổn, muốn buông tay vứt bỏ Táng Hoa.
“Muộn rồi.”
Bạch Sơ Ảnh cười gian xảo, buông tay lùi về sau hai bước, sau đó thần sắc ngưng trọng, hai tay nhanh chóng kết ấn, cuối cùng quát lớn: “Phong!”
Những thánh văn quấn quanh Táng Hoa, như từng đạo ánh sáng trong nháy mắt lan tràn vào cơ thể Lâm Nhất.
Keng keng keng!
Thánh văn trong cơ thể Lâm Nhất hóa thành từng sợi xích, rủ xuống biển Tinh Nguyên dài hơn ba vạn trượng, đến khi toàn bộ đã khóa chặt biển Tinh Nguyên.
Vô số thánh văn đan xen thành ổ khóa, treo trên biển Tinh Nguyên, tu vi của Lâm Nhất lập tức bị phong ấn.
“Ngươi thua rồi.”
Thi triển xong thủ đoạn này, mồ hôi trên trán Bạch Sơ Ảnh không ngừng nhỏ xuống, nhưng cuối cùng cũng thở phào, nhìn Lâm Nhất cười nói.
Ong!
Lâm Nhất thử mấy lần, phát hiện biển Tinh Nguyên bị phong ấn hoàn toàn không thể điều động, hiện tại hắn giống như người bình thường.
“Khóa Khốn Long cho dù là cảnh giới Long Mạch bị khóa, cũng không có cách nào thoát ra được.”
Trên gương mặt Bạch Sơ Ảnh hơi tái nhợt, lộ ra nụ cười nhàn nhạt, khẽ giải thích.
“Được rồi, không cần quá thương tâm, có thể ép ta phải dùng khóa Khốn Long thì ngươi đã rất giỏi rồi, ta sẽ nhớ tên ngươi.” Bạch Sơ Ảnh chớp mắt, khẽ cười nói, coi như an ủi Lâm Nhất.
Nàng ta quả thật khá tán thưởng Lâm Nhất, dùng khóa Khốn Long đánh bại đối phương, kỳ thực trong lòng vẫn còn hơi chột dạ.
“Ờ, ta thật ra không cần thoát ra, ít nhất vẫn còn ba cách có thể đánh bại cô.”
Lâm Nhất nhìn ra trạng thái của đối phương không ổn, loại thủ đoạn này tiêu hao cực lớn.
Hành Tự Quyết trước đó vốn là võ học thượng phẩm cấp Quỷ Linh, thi triển cũng tuyệt đối không dễ dàng, thêm vào đó trên người nàng ta còn không ít vết thương do kiếm gây ra.
Thực ra trạng thái cũng chẳng khá hơn Lâm Nhất là bao!
“Ba cách?”
Bạch Sơ Ảnh khẽ nhíu mày, trong mắt lộ ra vẻ không tin.
“Đúng vậy, ba cách!”
Trong lòng Lâm Nhất khẽ động, người tí hon màu vàng trong biển kiếm giữa ấn đường sáng rực, hai tay kết ấn.
Ầm ầm!
Trong biển kiếm lập tức có nước biển bùng nổ, kiếm hồn Thương Long dưới sự điều khiển của người tí hon màu vàng, từ ấn đường lao ra.
Gào!
Tiếng rồng gầm phẫn nộ vang vọng, long uy bùng nổ, kiếm uy Thương Long bất diệt từ ấn đường điên cuồng phóng thích ra ngoài.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất