"Hì hì, không không".
Tiêu Vân nhìn An Lưu Yên, lại nhìn sang Lâm Nhất rồi cười gian.
An Lưu Yên bị gã nhìn, mặt hơi ửng đỏ, cảm thấy ánh mắt kia đầy ẩn ý, liền thẹn thùng nói: "Nhìn cái gì mà nhìn!”
"Ha ha ha, không nhìn, không nhìn".
Tiêu Vân cười lớn, chắp tay cáo từ.
"Thay ta gửi lời hỏi thăm đến Tiêu Phàm, kiếm của ta vẫn mong được tái chiến với hắn", Lâm Nhất khẽ nói.
"Nhất định, nhất định!”
Tiêu Vân cười sảng khoái.
Sau khi Tiêu Vân rời đi, Lâm Nhất lật bàn tay, lấy ra thần cốt Bạch Long từ trong nhẫn trữ vật.
"Cầm đi".
"Ta không cần... Đây là ngươi mạo hiểm mới lấy được", An Lưu Yên lắc đầu.
Lâm Nhất mỉm cười: “Ta chỉ tạm thời giữ hộ cô mà thôi, hơn nữa... cô chắc chắn muốn phân rạch ròi thế sao?”
An Lưu Yên lập tức không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, ngượng ngùng nhận lấy: "Ta cũng không thể trắng tay nhận đồ của ngươi, ngươi muốn thứ gì, chỉ cần ta có thì đều có thể cho ngươi!”
Lâm Nhất nghĩ ngợi, hình như hắn cũng không cần gì đặc biệt.
Một chuyến đi tới Tàn Long Tinh Giới này, hắn thu hoạch rất nhiều, mà tu vi tiến bộ quá nhanh, thời gian tới chắc chắn phải tĩnh tu.
"Ta không cần gì…”
"Đồ ngốc! Ngậm miệng lại!” Tiểu Băng Phượng trong hộp kiếm Tử Diên tức giận nói: "Thánh dịch Chân Long! Thánh dịch Chân Long! Đồ bạc tình này, có mới nới cũ, quên mất lời hứa với bổn đế rồi sao?”
Lâm Nhất vội vàng dừng lại, ngẫm nghĩ rồi nói: "Ta thật sự không cần gì, nếu nhất định phải nói thì có lẽ là thánh dịch Chân Long".
"Thánh dịch Chân Long à, chuyện này dễ thôi, cần bao nhiêu? Nô gia nhất định có thể giúp ngươi tranh thủ!” An Lưu Yên dịu dàng nói.
"Mười vạn cân! Mười vạn cân!”
Tiểu Băng Phượng trong hộp kiếm Tử Diên hưng phấn gào lên.
Lâm Nhất suýt hộc máu, nha đầu này dám nói ra con số trên trời đó, một vạn cân thôi đã là con số quá đáng rồi.
"Hai vạn cân, có được không? Ta có thể dùng thánh quả trao đổi!” Lâm Nhất nói.
"Hai vạn cân đúng là con số lớn, nhưng vẫn không bằng giá trị thần cốt Bạch Long. Ta sẽ tìm cách gom đủ năm vạn cân thánh dịch Chân Long cho ngươi! Còn thánh quả thì ngươi cứ giữ lấy, chẳng phải ngươi vừa nói rồi sao, có cần phân rạch ròi như vậy không?", An Lưu Yên oán trách nhìn hắn, mang theo vẻ phong tình.
"Ờ...vậy thì đa tạ trước".
Trong mắt Lâm Nhất thoáng hiện sự kinh ngạc, năm vạn cân thánh dịch Chân Long đúng là quá lớn.
"Hì hì, bổn đế xem chừng cũng khá ưng cô gái này", Tiểu Băng Phượng cười khẽ trong hộp kiếm Tử Diên.
An Lưu Yên thấy Lâm Nhất không vui mừng lắm, bèn nói: "Sao, vẫn lo cho sư tôn của ngươi sao?”
Lâm Nhất gật đầu. Sư tôn lần này đã ra mặt vì hắn.
Mà điện U Minh là thủ lĩnh của Lục Đại Ma Tông Đông Hoang, thực lực bên trong còn mạnh hơn Kiếm Tông, khó tránh khỏi khiến người ta lo lắng.
"Trường hợp xấu nhất thì chỉ mất một phân thân thôi, Kiếm Thánh tiền bối sẽ không sao đâu".
An Lưu Yên an ủi.
"Không giống đâu".
Ánh mắt Lâm Nhất trùng xuống: "Chúng ta cũng đi thôi".
Bảy ngày sau.
Hoang Thủy Thành, thành trì lớn nhất trong Hoang Cổ Vực.
Giữa trưa, trời nắng gắt, Lâm Nhất và An Lưu Yên xuất hiện trước Thiên Đỉnh Lâu của Hoang Thủy Thành.
Năm vạn cân thánh dịch Chân Long là con số khổng lồ, ở Thiên Đỉnh Lâu của thành Thanh Huyền không thể lấy ra được, An Lưu Yên buộc phải đến Hoang Thủy Thành nghĩ cách.
"Thiên Đỉnh Lâu... cô còn có thể quay lại Thiên Tinh Các không?”
Lâm Nhất nhìn bảng hiệu Thiên Đỉnh Lâu, khẽ hỏi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất