Trước mắt là thảm thực vật tươi tốt, hoa cỏ khắp nơi, trên bầu trời thậm chí còn có cổ thụ mọc ngược xuống, mây mù quấn quanh tựa như chốn tiên cảnh. 

 

Thế nhưng, mặt đất lại toàn là máu tươi và tàn chi, mùi máu tanh nồng nặc, xộc thẳng vào mũi. 

 

Tất cả mọi thứ đều đang nhắc nhở mọi người — đây không phải chốn bồng lai tiên cảnh, mà là một vùng cấm địa thực sự. 

 

Chỉ mới không lâu trước đó, đã có rất nhiều người bỏ mạng ở đây. 

 

"Khí tức nơi này… có chút giống điện Quần Long” – giọng Tiểu Băng Phượng vang lên bên tai Lâm Nhất. Nói cách khác, nơi này cũng có khả năng là một không gian luân hồi. 

 

Đến khi vào sâu bên trong Tàn Long Cốc, bầu không khí trở nên âm trầm và u ám hơn hẳn. 

 

Thỉnh thoảng lại vang lên những tiếng gào rợn người, từng hồi long ngâm bi thương khuấy đảo lòng người, khiến tâm thần ai nấy đều bất ổn. 

 

Vút! 

 

Có kẻ bị quấy nhiễu đến bực bội, liền bay lên cao, muốn nhìn xem sâu trong Tàn Long Cốc rốt cuộc có gì. 

 

"Cút xuống ngay!” 

 

Thiên Cưu lập tức quát lớn, giọng như sấm. 

 

Người kia giật mình, vội vàng đáp xuống. Thế nhưng ngay khi hắn sắp chạm đất, trên không trung bỗng xuất hiện một xoáy ốc màu máu. 

 

Vù! 

 

Từ xoáy ốc như mở ra một chiếc miệng khổng lồ của hung thú. Khi xoáy ốc khép lại, phần thân của người đó đã biến mất, chỉ còn lại một cái đầu lăn lóc rơi xuống. 

 

Người đó chết không nhắm mắt, đôi mắt mở trừng trừng, chiếc đầu lăn qua lăn lại dưới chân mọi người. 

 

Cả đoàn người lạnh sống lưng, cảm giác da đầu như tê dại. 

 

Thiên Cưu lạnh giọng cười: "Quên nói cho các ngươi biết — khắp nơi trong này đều là xoáy Huyết Hải. Không nghe lệnh ta mà tùy ý hành động thì chết thì đừng trách ai!” 

 

Nhìn cái đầu lăn lông lốc kia, lại nghe lời Thiên Cưu nói, không ít người trong lòng đã nảy sinh ý nghĩ muốn rút lui. 

 

"Đã vào Tàn Long Cốc thì đừng mơ tưởng đến chuyện khác. Không có ta dẫn đường, muốn quay lại... không dễ đâu!” 

 

Thiên Cưu nói bằng giọng lạnh lùng, gương mặt không chút biểu cảm. 

 

Mọi người quay đầu nhìn lại — quả nhiên, cảnh tượng phía sau đã hoàn toàn thay đổi, đỉnh Vọng Long đã biến mất, ngay cả bóng dáng cũng không còn. 

 

Cảm giác nơi đây và đỉnh Vọng Long... tựa như hai thế giới tách biệt. 

 

Bên cạnh Lâm Nhất, vang lên một giọng hỏi: "Lâm huynh... cái xoáy máu vừa nãy là khe nứt không gian, hay là yêu thú quỷ quái gì vậy?” 

 

Người lên tiếng, chính là Đinh Lôi – kẻ vừa phản bội. 

 

Năm người bọn họ, đều là người luyện thể được Thiên Cưu sắp xếp đứng cùng một chỗ, ở vị trí đầu đoàn; ngay phía trước là năm Tinh Sứ dẫn đường.

Lâm Nhất nhìn Đinh Lôi, đang định trả lời, đột nhiên có giọng nói vang lên. 

 

“Chắc không phải là vết nứt không gian, bên trong đó có khí tức tà ác, cho ta cảm giác giống như yêu thú nào đó có thể ẩn náu trong hư không.” 

 

Người nói là một trong năm tu sĩ luyện thể của Thiên Tinh Các - Hoàng Khôn, đã ngoài năm mươi tuổi, nhưng huyết khí trong cơ thể vẫn vô cùng kinh người, trên da là những hoa văn màu xám vô cùng nổi bật. 

 

Một ông lão khác là Trần Tu Hải, trầm ngâm nói: “Thứ này có chút quỷ dị, chỉ cần không tùy tiện di chuyển, hoặc phát hiện trước, thì chắc là có thể tránh được.” 

 

Lâm Nhất khẽ nói: “Ta thấy cũng không giống như là xoáy nước không gian, nếu là xoáy nước không gian thì hẳn sẽ có vài vết nứt tồn tại.” 

 

“Ngươi cũng là tu sĩ luyện thể sao, thật khiến người khác bất ngờ.” 

 

Trong năm người, gã thanh niên cao gầy còn lại tên Kim Ngao, ánh mắt dừng trên người Lâm Nhất, khẽ nói: “Không biết ngươi tu luyện Luyện Thể Thần Quyết gì? Chúng ta có thể giao lưu với nhau...” 

 

“Chỉ là công pháp bình thường thôi, không thể so với các vị được, ta là kiếm khách… Ờ, chỗ này vẫn là không nên phân tâm thì hơn.” 

 

Lâm Nhất không để ý đến người này, đi thẳng về phía trước. 

 

“Ha ha.” 

eyJpdiI6IkVJcmFBN2l5aUdPaVlhd3dMeGNWTkE9PSIsInZhbHVlIjoiSkhFcEkwMnVHUjU5VHZRYWkzaEVUZ3hGVThQUTdUajRJVUVucGZTZ3QzaUhBT3FqOENZUDhLYmdMSkc1bDB4SCIsIm1hYyI6IjE3YTc4NDIzZDgzMjM4YWYxNjY0ZDE2ZTMxMTA0ZmI2ZTQ1NDMyN2Y3Zjc4Nzk3YTU2NDMxMWU4NWU1Yzk2NGYifQ==
eyJpdiI6IjN1N3JlVUtiM0tzUlkxdGNIZXB6S1E9PSIsInZhbHVlIjoiVDA3VXVSWEdyMCtDWDh0emtqNVZRa2tZV3Rlc2tyb0pUcmxpSThnZStzdTZJdWsxZGdtT0xNXC9CYmRjK29GSnRNNXJKMmdZcXd4U2dZNFYxZmR5ck14QzNrcU5FUFcrcXBSdzNtdVRVWmRGSFZoQ1VJc3BGUmVYaVdtQ2RzTEhzSVY4TmNMYllEbVdRZGcrZVR6TUpJUEMrcVlMdGhMbkNUdEoyS3NcL2xBNVprRVpRblNcL3NnT3JKNTIrZDlLRjFseEYrTFJlOTVGeVBFcVFlMnlmSW9cL0E9PSIsIm1hYyI6IjExM2RhMmVkYWM4ODc5NGY2ZjQ3MTFmNzE3MWZjNmU4ZTViNWJjOTNkZDQ1Y2ZjYWNmM2JjOTc2MWY4Y2FlOTAifQ==

Vút vút vút!

Ads
';
Advertisement
x