“Thánh khí Tinh Diệu?” 

 

Tà Phong vừa bị đánh bay lúc trước, lúc này ánh mắt lập tức lóe lên ánh sáng dị thường, vui mừng như điên. 

 

“Ha ha ha, ngươi tên là Lâm Thiên phải không? Trong tay ngươi đúng là có nhiều món đồ tốt đấy, nếu ta nhớ không lầm thì còn có cả chuôi kim loại Thánh Kiếm Thần Mộc nữa nhỉ! Đúng là tiểu đồng chuyên đi tặng bảo vật, tất cả tránh ra cho ta, tên nhóc này để ta xử lý!” 

 

Hắn ta nói câu đó xong, khóe mắt còn hung hăng lườm lão Khô Ưng. 

 

Sắc mặt lão Khô Ưng thay đổi liên tục, thực lực của lão chắc chắn  mạnh hơn Tà Phong rất nhiều, nhưng nếu đang ở bên ngoài thì không sao, cùng lắm thì bỏ đi cho xong. 

 

Nhưng trong Tàn Long Tinh Giới này, căn bản không thể đối đầu trực diện với điện U Minh được, bên ngoài tinh giới còn có đám nhân vật lớn canh giữ. 

 

“Khô Ưng, trông chừng cho ta, đừng để thằng nhóc này chạy mất!” 

 

Tà Phong quát lớn, Khô Ưng tuy hơi không cam lòng, nhưng vẫn cười nói: “Yên tâm, hôm nay thằng nhóc này chạy không thoát đâu!” 

 

“Đại Đế, chuẩn bị đến đâu rồi?” 

 

Lâm Nhất cầm chiếc ô trong tay, nhất thời áp chế được đám người kia. 

 

Nhưng chỉ dựa vào sức một mình hắn, rõ ràng không đủ để chống lại bọn chúng, nhìn vẻ tự tin của Khô Ưng cùng Tà Phong, thì chắc chắn trong tay hai người này còn có không ít quân át chủ bài. 

 

Tu vi của hắn vẫn còn quá thấp! 

 

Năm sao mà đối đầu với tám sao thì đã là liều lĩnh, huống hồ bên cạnh còn có lão quái vật chín sao đang nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, chỉ có Lâm Nhất mới dám tự mình đến đoạn đường chết này. 

 

Chỉ dựa vào chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt thì chắc chắn không đủ, quan trọng nhất là uy năng của chiếc ô này, hiện giờ hắn còn chưa phát huy nổi một phần nghìn. 

 

Ít nhất cũng phải mở rộng được mặt ô, mới xem như miễn cưỡng thúc giục được món thánh vật này. 

 

Tà Phong cùng lão Khô Ưng cũng chính là nhìn trúng điểm này nên mới mạnh miệng không chút kiêng dè. 

 

“Chút nữa.” 

 

Đại Đế từ trong hộp kiếm Tử Diên, chỉ nói đúng hai chữ, Lâm Nhất nghe vậy thì trong lòng an ổn phần nào. 

 

Như vậy thì không cần tự dồn mình vào tuyệt cảnh nữa. 

 

Tà Phong nhìn Lâm Nhất, mắt đảo quanh, cười nói: “Lâm huynh đệ, giữa hai ta thực ra chẳng có mâu thuẫn lợi ích gì to tát, ta muốn đối phó là An Lưu Yên kia, ngươi chỉ là khách khanh mà thôi. Hơn nữa, làm khách khanh thì có gì đáng để chết vì Thiên Tinh Các chứ, trong bảy đại ma tông, bọn họ là kẻ có căn cơ yếu nhất, đi theo điện U Minh của ta chẳng phải tốt hơn sao?” 

 

Sắc mặt Lâm Nhất bình tĩnh, lạnh lùng lắc đầu. 

 

Hắn không thể nào đầu quân cho điện U Minh, đừng nói là hắn đã giết Lam Tư Vũ, cho dù không giết thì cũng đã hợp tác với An Lưu Yên từ trước rồi. 

 

Hơn nữa, dù nhìn thế nào thì làm bạn với An Lưu Yên cũng hợp lý hơn nhiều so với Tà Phong. 

 

“Cần gì phải vậy chứ?” 

 

Tà Phong hơi nheo mắt, bình thản cười nói “Không cần thiết phải vì một người đàn bà mà đánh đổi mạng sống đúng không? An Lưu Yên trông thì yêu mị động lòng đấy, nhưng đâu dễ nắm được trong tay, nếu ta đoán không sai, nàng ta chỉ xem ngươi như một con cờ thôi. Giao chiếc ô đó cho ta, ta hứa với ngươi, sau khi bắt được An Lưu Yên, sẽ để ngươi hưởng thụ trước rồi mới xử lý.” 

 

“Ngươi không cần đoán ý nghĩ của ta.” 

 

Lâm Nhất không bị lay chuyển, thản nhiên nói. 

 

Sắc mặt Tà Phong trầm xuống, lạnh lùng nói: “Ta thấy ngươi đúng là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, thật sự ngươi cho rằng chỉ với một chiếc ô là có thể muốn làm gì thì làm sao? Ngươi nghĩ quá nhiều rồi, để ta cho ngươi nếm thử...” 

 

Vù! 

 

Hắn ta đưa hai tay chụp lấy, lấy ra kiện thánh binh từ trong vòng tay trữ vật. 

eyJpdiI6IkVtTGt0UG16TEhYUm1mWVcrcWFsN0E9PSIsInZhbHVlIjoiRVY1a0lCM3huVG5sdGo2XC96azFsM1JSXC9UY3RwNUxEcWJVZjBLTTVxdU9wY1VaNmF6T283TVlGVktONkxcL2E5RyIsIm1hYyI6IjAyMjIzOGVmYzY3YTVjZGM5ZDVmMjNlYzcxZmMwMGNmMmU1ZjY0NjUzZjQ1ZGEyZDgwYzdhYWM5Zjk3NzYxMTYifQ==
eyJpdiI6IkdwVlRiYVwvZVV6b1N1bFY1SWZYQXpBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjIrd1Q0dDh3b1BaR3Y2cnZzcWRwUXROdTRnTHhFT3IyenJQQllTUU94K2NOcVVDUzY4NFVscVNUdFhBK3ZqZnhSK01Sc3pUMmJhQ2hsTTl2MnBRSW1aekFWV0lBOHZKZllHNVJBbzdsQ1lqTlE1UnBuQkZ5WWdPU1FRRmZlWDRUNEFFXC85aEUrRE5DcldsMmtHa2tneHVBMlF0NDluVktVelBNenBDNXJYbmZmUUVjQVR0akZHM2p3NFhcL1RJYjZCVjVadVhoZ0hlWkpJMHlSUGpxUmV6YW1NMk9XenBrSGk1Sys4M0pjbk04SFpmSGZQMU5FdzgreXdKT3VyK0Q0S29DTWNqRWtJZUNHc2lvTlVJYkQ2VTdlcVFQQWFTSnlqSlhOVEN4M3ZBbmxOWlZseG5mS0p6Vit2VmZVWDdkN3I4MjlFNUE2Vmg5VGJlMWozXC9BY1RYbFZqQlhCVVFDREYwUkljeFB1c0UxS2JGZnZBSmFQSXFWZ3RvRHUzK09nZVRYbUhLVmo4WkNERlduT1NOYmg1aVBCMFA1MEhzN1FHc05iNkVcLzJGSkRJS3hFNFdTN2FFNE1PVzZRNlFtSUFOIiwibWFjIjoiNzAyNmM5MGI1NGViMWM1NjFlNDZkOGMyNGExYzhiMTIxZGE5YWM5MDRjYzAxM2NiMTU0MjQ2MDA0MWY1ZTBlNCJ9

“Cây thương này tên là Thôn Tinh, là thánh binh truyền thừa của điện U Minh ta, chưa từng chém kẻ vô danh nào, hôm nay ta sẽ để ngươi thấy thế nào mới gọi là thực lực chân chính!”

Ads
';
Advertisement
x