Lâm Nhất còn chưa kịp mở miệng, An Lưu Yên bên cạnh đã mỉm cười, thay hắn trả lời. 

 

“Khách khanh của Thiên Tinh Các à?” 

 

Mặc Ly lộ vẻ chợt hiểu ra, nhưng nghĩ kỹ cái tên Lâm Thiên, thì thấy vô cùng xa lạ. 

 

Lâm Nhất nhìn An Lưu Yên, nàng ta đúng là chu đáo, chuyện hắn lấy được Khô Huyền Mật Thược đã bị nhiều người biết. 

 

Khi để lộ thân phận, đám tu sĩ ma đạo còn đang cười cười kia chắc chắn sẽ trở mặt ngay lập tức. 

 

Ào! 

 

Đúng lúc đó, có thanh niên mặc Huyết Giáp thêu kim tuyến, đầu đội thánh khôi, đột ngột xuất hiện tại nơi này. 

 

Thanh niên kia khí tức ngưng luyện, toàn thân bao phủ bởi luồng huyết khí kinh khủng, khiến tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy lạnh sống lưng. 

 

“Là yêu nghiệt siêu phàm của Huyết Vũ Lâu!” 

 

“Loại yêu nghiệt như bọn họ chẳng phải nên xuất hiện ở Tàn Long Cốc sao? Sao đến chỗ này...” 

 

Vài người thì thầm to nhỏ, ánh mắt nhìn về phía thanh niên mặc Huyết Giáp, trong mắt đầy vẻ kiêng kỵ. 

 

“Biểu ca!” 

 

Cô gái của Huyết Vũ Lâu vui mừng khôn xiết chạy tới. 

 

Thanh niên mặc Huyết Giáp tỏ thái độ lạnh lùng, chỉ khẽ gật đầu. 

 

“Sao giờ huynh mới đến!” 

 

Cô gái kia có chút oán trách nói. 

 

“Các sư huynh đang tấn công Tàn Long Cốc, giờ gặp chút rắc rối, ta tranh thủ mới đến được, chuyện ở đây xong còn phải quay về ngay.” 

 

Thanh niên mặc Huyết Giáp vừa đi vừa nói. 

 

Gã đi thẳng đến dưới gốc cây thánh, mặc cho lá cây hóa thành lưu quang, cành cây như tia sét bổ xuống. 

 

Dựa vào bộ huyết giáp tơ vàng trên người, gã cứng rắn chống đỡ loại công kích này, cưỡng ép hái thánh quả Lưu Quang, rồi tùy ý ném cho cô gái kia. 

 

Cô gái ấy lập tức vui mừng không kìm chế được, mặt mày rạng rỡ. 

 

Nàng ta đột nhiên nhớ ra điều gì đó, tỏ vẻ ấm ức nói: “Biểu ca, vừa rồi tên kia hái hai quả thánh quả, con tiện nhân kia còn mắng ta nữa!” 

 

“Dám mắng nữ nhân của ta, chán sống rồi sao?” 

 

Trong mắt thanh niên mặc kim giáp lóe lên sát khí, trời đất nơi đây lập tức trở nên lạnh lẽo, toàn thân mọi người đều nổi da gà. 

 

“Diệp Thanh Lê, lâu rồi không gặp!” 

 

Khi người kia xoay người, An Lưu Yên nhẹ giọng cười nói. 

 

Thanh niên mặc kim giáp là Diệp Thanh Lê, nhìn thấy dung mạo của An Lưu Yên thì sát khí lập tức biến mất, kinh ngạc nói: “An Tinh Sứ, sao cô ở đây?” 

 

An Lưu Yên thuận miệng nói, sau đó mỉm cười: “Sát khí vừa rồi của ngươi thật dọa người đấy.” 

 

Thanh niên mặc kim giáp lúng túng nói: “Nữ nhân của ta không hiểu chuyện, đưa đây…” 

 

Gã quay sang nói với cô gái kia, nàng ta vẫn còn đang trong cơn chấn động, chưa kịp phản ứng thì thánh quả Lưu Quang trong tay đã bị cướp mất. 

 

“Món quà nhỏ thôi, coi như là xin lỗi An Tinh Sứ vậy.” 

 

Thanh niên kim giáp ném quả thánh quả cho An Lưu Yên, rồi kéo cô gái kia rời đi, không muốn ở đây thêm. 

 

“Làm gì vậy, đó là thánh quả Lưu Quang của ta mà!” 

 

Cô gái kia lập tức cuống lên, hét toáng lên. 

 

Bốp! 

 

Thanh niên kim giáp thẳng tay tát vào mặt nàng ta, tức giận nói: “La cái gì mà la, đàn ông đang nói chuyện, bớt xen vào, chỉ là một quả thánh quả thôi mà, chỗ này không thiếu, lát nữa ta hái cho muội quả khác là được.” 

 

Mắt cô gái kia đỏ hoe, lập tức không dám lên tiếng nữa, chỉ là khi quay đầu nhìn An Lưu Yên thì ánh mắt nàng ta đầy vẻ độc ác. 

 

Cảnh tượng này khiến Lâm Nhất hơi khó chịu, nhưng cũng không nói gì, chỉ xoay người rời khỏi nơi đó. 

 

An Lưu Yên cất kỹ thánh quả, lập tức theo sát phía sau. 

 

“Thì ra là mười ba Tinh Sứ của Thiên Tinh Các - An Lưu Yên, bảo sao có thể có thể diện lớn như vậy…” 

 

“Nghe nói nữ nhân này vô cùng giàu có, rất nhiều cao thủ chính tà đều sẵn sàng kết giao với nàng ta.” 

eyJpdiI6Ik05TVErUytcL2h6N0RWQ1UwK1Z2VDN3PT0iLCJ2YWx1ZSI6InJOWVR0cDVpY1VOU1pIRVpLOFhDR3ZlMjBUWG9iMU9pVzZibWtCUDg4cm1BSWhzamZZZG0xM1g4c0pBenZaTXQiLCJtYWMiOiIyNjg5NTBhMzhjZWFlZDAyMWQwMzczNTVjMjc2Y2MwZWExM2YzZmUyMTllMGEyZTFiYjBhNjYyM2VmY2MzMTNmIn0=
eyJpdiI6Im5ZK2U5eFArMjFNQW9GNVd5bFJ1OVE9PSIsInZhbHVlIjoiVFdodURpcFljTTVwTGtSZHIzY2hvYlpGM3RDK2tyeGF3S1lGUmFFakZuWnJ6QjVmWTVFNFBYbHZ0ajZpVW9Vd2swVjhwWmpaQWhkXC9DTDhMVmNBMlhScVZBK3o2ZldZV0k2eDh0QnFJS0VsaVVrQlwvRGVzbWhKeDF4Z004akFQNTQrejJuMWZSc0FzQ1BIbG5IcGhsYjVZVEU4VEJhVFFTOWlJRHZYeVNHU2M1VWtEXC9Vb0x2VExxOGdmUEFMWkR0U0NRRFc3MnJHNUpPMHNjZXNIYWZoMnRHQW5RUVloZ0dHU2RvWVVSWlwvXC9HQkR4YkFrOEJiZkp5MkprOFhPU2VxZzFHWDlLN2E1WnhJQmdcL0NISTl1NW9MTUlobHZTMmNMYnJRaEdBd3BUN2M9IiwibWFjIjoiMTdiZDE1NDIwMzNiNzg2NmQ1M2JlMWEwZDUyMjAxNmI3MDI2YjZkMjg2ZTA0ZDQ0YWNjYmMwZDAxMDZkNzhiMiJ9

Hai người đã rời đi khá xa, nhưng vẫn có không ít ánh mắt dõi theo bọn họ.

Ads
';
Advertisement
x