Thời gian tiếp theo, An Lưu Yên xuất hiện ngày càng ít.
Mỗi lần đến đều vô cùng vội vã, có thể thấy nàng ta rất căng thẳng về hành động lần này, trong lời nói lẫn vẻ mặt đều hơi áy náy.
Lâm Nhất thì rất kiên nhẫn, không hề có ý kiến gì về chuyện này, nơi An Lưu Yên ở cũng có phòng bế quan tu luyện, thêm nữa còn có hương thần phụ trợ, nên cũng không tính là lãng phí thời gian.
Quan trọng nhất là, mỗi lần An Lưu Yên đến, đều có rất nhiều Thiên Tinh Đan, cùng với đủ loại bán thánh dược trân quý, ra tay vô cùng hào phóng khiến người ta phải trầm trồ cảm thán.
Nhưng nghĩ kỹ thì, Thiên Đỉnh Lâu vốn là thương hội lớn nhất trong thành, nàng ta có thể lấy ra nhiều tài nguyên như vậy, cũng không có gì là quá bất ngờ.
Lúc này Lâm Nhất nghèo rớt mồng tơi, tất nhiên là thứ gì đến tay cũng không từ chối.
Sau khi Thần Tiêu Kiếm Quyết sinh ra được lưỡi kiếm U Minh, tốc độ tu luyện của Lâm Nhất đã tăng lên rõ rệt, chỉ trong vòng bảy ngày, hắn đã ổn định cảnh giới đại thành Thiên Thần Đan ba sao.
Tính sơ qua, An Lưu Yên đã đưa cho hắn gần ba triệu Tinh Thần Đan, mà trong đó còn chưa tính đến các loại bán thánh dược khác.
Sự tiến bộ lớn như vậy khiến cơn giận trong lòng Lâm Nhất vơi đi không ít.
Dù lần này không thể đến được Tinh Giới, nhưng thu hoạch mấy ngày nay của hắn cũng không lỗ.
Bảy ngày nữa trôi qua, trong khoảng thời gian này An Lưu Yên không xuất hiện, nhưng vẫn sai người đưa Tinh Thần Đan tới đều đặn.
Đến lần tiếp theo An Lưu Yên xuất hiện, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, nói: “Lâm công tử vẫn chưa đột phá lên Thiên Thần Đan ba sao sao?”
Quả thật nàng ta cảm thấy rất kỳ lạ, với lượng tài nguyên lớn như vậy, còn thêm Lâm Nhất tu luyện công pháp truyền thừa của Kiếm Tông.
Theo lý mà nói, nửa tháng trôi qua, đáng lý Lâm Nhất đã có cơ hội lớn để trực tiếp đột phá đến Thiên Thần Đan bốn sao.
Nói ra thì rất khoa trương, nhưng đối với những yêu nghiệt siêu phàm thì đây không phải việc quá khó khăn.
Tất nhiên, việc trước khi đột phá Long mạch có thể ngưng tụ thêm bao nhiêu ngôi sao, còn có quan hệ rất lớn với thiên phú của người tu luyện.
Đa số người có tư chất lẫn ngộ tính không đủ, dù tài nguyên có nhiều đến đâu cũng không thể làm được, nhưng An Lưu Yên tin rằng, Lâm Nhất chắc chắn không thuộc về nhóm đó.
“Vẫn còn thiếu chút hỏa hầu.”
Lâm Nhất khẽ nói, bỗng trong mắt lóe lên vẻ khác lạ, nhìn đối phương nói: “Chẳng lẽ cô vẫn luôn chờ ta đột phá lên Thiên Thần Đan bốn sao?”
“Lần đi này đối với ta rất quan trọng, không chỉ riêng công tử, những người khác cũng được cấp rất nhiều tài nguyên, hy vọng có thể nâng cao thêm thực lực trước khi xuất phát.” An Lưu Yên nhìn Lâm Nhất giải thích.
Lâm Nhất cũng không bất ngờ về điều đó, nửa tháng nay đối phương đến rồi đi vội vã, hiển nhiên là đang chiêu mộ người từ khắp nơi.
“Có ý nghĩa gì? Đến lúc này rồi, không cần phải giấu ta nữa chứ?”
Lâm Nhất đoán cũng sắp rời đi, trước khi đi thì nhất định phải làm rõ mục đích của đối phương.
An Lưu Yên khẽ gật đầu, nói: “Cuộc cạnh tranh vị trí thiếu các chủ của Thiên Tinh Các rất khốc liệt, cũng rất tàn nhẫn, trước đây tổng cộng có một trăm lẻ tám Tinh Sứ. Bọn ta bắt đầu cạnh tranh, bị loại từ khi còn là cảnh giới Tinh Quân, đến giờ chỉ còn mười ba Tinh Sứ, lần đi Tinh Giới này cũng là lần rèn luyện do Thiên Tinh Các sắp xếp.”
“Lần rèn luyện này sẽ loại bỏ tám người, tám người thất bại sẽ không còn tư cách cạnh tranh vị trí thiếu các chủ nữa, từ nay về sau cũng chỉ còn năm đại Tinh Sứ!”
Lâm Nhất trầm ngâm, thì ra là vậy, An Lưu Yên định coi hắn là người trợ giúp trong cuộc chiến này.
“Lâm công tử đừng hiểu lầm, chuyện lần này ta cũng không ngờ, thật ra ta đã do dự rất lâu, không biết có nên nói với công tử hay không.” An Lưu Yên do dự hồi lâu mới cắn răng nói ra, dáng vẻ ấy thực sự khiến người ta cảm thấy xót xa.
Chỉ là, rốt cuộc có bao nhiêu phần là chân tình, thì không ai biết được.
“Cô nói đi.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất