Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, kiếm quang toàn thân gã bạo phát dữ dội, kiếm uy cũng điên cuồng tăng vọt.  

 

Trong nháy mắt, kiếm uy của Lâm Nhất bị áp chế hoàn toàn.  

 

Khóe miệng Hoàng Phủ Viêm nhếch lên nụ cười lạnh lùng, gã vung tay, vô số kiếm thế ngưng tụ như biển mây, tụ trong lòng bàn tay gã.  

 

Ầm ầm!  

 

Ngay sau đó, lòng bàn tay gã ngưng tụ thành vòng xoáy hình thành từ biển mây. Dù chưởng này chưa hề đánh xuống, nhưng không khí đã nứt toác từng mảng, từng đạo tia sét màu đen như kiếm quang rít gào bốn phía, tàn phá dữ dội.  

 

Thanh Tiêu hóa biển mây, biển mây sinh sấm!  

 

“Kết thúc ở đây thôi, Lâm Nhất!”  

 

Giữa biển mây cuồng loạn, Hoàng Phủ Viêm chưởng xuống, quang mang dữ dội tạo nên kiếm uy cuồn cuộn, đánh tan kiếm thế của Lâm Nhất thành từng mảnh vụn.  

 

Sắc mặt mọi người khẽ thay đổi, thầm nghĩ, dù sao cũng chỉ là cảnh giới Thiên Thần Đan một sao, so với ba sao thì khoảng cách vẫn là quá rõ ràng.  

 

Chỉ cần Hoàng Phủ Viêm nghiêm túc ra tay, lập tức đã chiếm được thế thượng phong.  

 

Thế nhưng ngay khi chưởng mang sắp giáng xuống, sắc mặt Lâm Nhất chẳng lộ chút hoảng loạn nào, hắn khẽ nhíu mày, áo xanh như khói sương, tay áo tựa mây bay.  

 

Bước chân trên không trung, thân hình uyển chuyển như rồng lượn, nhẹ lướt trên sóng nước, phiêu dật như tiên, khẽ xoay người, hơi nhướn mày, khóe môi cong lên nụ cười kiêu ngạo, sắc bén như tia điện bắn ra từ giữa chân mày.  

 

Dấu ấn màu tím ở giữa mi tâm yêu mị diễm lệ, vô cùng chói mắt.  

 

Khi xoay người hoàn toàn, hắn ở giữa không trung kết ấn bằng hai tay, trực diện đón lấy chưởng đánh xuống của Hoàng Phủ Viêm.  

 

Cùng lúc đó, từ Tử Phủ phóng ra biển sao mênh mông vạn trượng, không ngừng rung động. Giây tiếp theo, gió mây cùng nổi lên, đóa Hoa U Minh to lớn đến mức không thể tưởng tượng ngưng tụ giữa trời, từ từ xoay chuyển.  

 

Trong lúc Hoa U Minh xoay chuyển, quần áo của Lâm Nhất tung bay, mái tóc dài loạn vũ theo gió.  

 

Kiếm thế tán loạn bốn phương trong khoảnh khắc đã hội tụ, như phá kén tái sinh, mạnh mẽ vô song, dồn dập tụ về trên người Lâm Nhất, bốc thẳng lên trời, phá vỡ tầng mây.  

 

Thế gian có kỳ hoa, ở tận chân trời, ẩn mình nơi góc bể, chỉ trong một ý niệm, đâm chồi nảy lộc, sum suê tươi tốt, căng tràn nhựa sống rồi phút chốc lụi tàn  

 

Đóa hoa này, diễm lệ mà cô tịch!  

 

Người ta nói hồng nhan trong chớp mắt đã già, danh tướng cũng dễ bạc đầu, đời người ngắn ngủi, chi bằng một lần hoa nở rực rỡ, như sao băng, như pháo hoa, lóa sáng đến vĩnh hằng.  

 

Lấy danh nghĩa của kiếm, ta lệnh cho hoa nở!  

 

Đợi đến khi chín cánh Hoa U Minh tại Tử Phủ hoàn toàn nở rộ, quay trọn theo vòng, mái tóc dài của Lâm Nhất tung bay, đối mặt với chưởng mang khí thế ào ạt ập đến từ đối phương, hắn cười lớn không kiêng nể, giơ tay vung chưởng đón lấy.  

 

Trời đất núi sông nhật nguyệt trong lòng ta, ta có U Minh chưởng Long Hoàng!  

 

Lâm Nhất cười yêu mị như ma thần, trong biển tinh nguyên tại Tử Phủ, đỉnh Long Hoàng chậm rãi nổi lên dưới sự điều khiển của Hoa U Minh.  

 

Ầm ầm!  

 

Ngay khoảnh khắc nó nổi lên mặt nước, biển tinh nguyên mênh mông vạn trượng lập tức sôi trào dữ dội, hàng ngàn tầng sóng lớn cuộn trào cuồng loạn.  

 

Giết!  

 

Lâm Nhất gầm lên điên cuồng, hai chưởng mang va chạm dữ dội, khiến hư không chấn động không ngừng. Trong cơn cuồng phong nổi loạn ấy, Hoàng Phủ Viêm phun ra ngụm máu, thân thể như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, lảo đảo rơi xuống Quảng Trường Thái Huyền.  

 

Bụi đất tung lên dữ dội, ngay khoảnh khắc Hoàng Phủ Viêm rơi xuống, nền quảng trường trực tiếp nổ tung ra thành từng mảnh.  

 

Các đệ tử ở khắp các đỉnh giữa biển mây bốn phương đều trợn mắt há mồm, sững sờ không nói nên lời.  

 

Bọn họ ngẩng đầu nhìn, thiếu niên giữa hư không vẫn khoác áo xanh như cũ, phong hoa tuyệt thế, ánh mắt lộ khí phách, ánh mắt như điện khiến người ta không dám nhìn thẳng.  

 

“Thần Tiêu Lâm Nhất, xin được thỉnh giáo sư huynh thêm lần nữa!”  

 

Ngay giữa sự tĩnh lặng như tử vong ấy, từ trời cao vang lên tiếng kiếm ngâm kinh thiên, chấn động cả đất trời.  

 

Là Lâm Nhất!  

 

Hắn gầm lên cuồng dại giữa trời, chân đạp mạnh xuống hư không, như tia chớp giáng thẳng xuống Quảng Trường Thái Huyền.  

eyJpdiI6IlFhSGxtQWxRcHB1WVJmcUxMOUlkSWc9PSIsInZhbHVlIjoiUTZSVWJaZnFcLytiSGRjNVhacVpjRjExRFE2a0FOK0xpaUFwYWRkdXh5Ykk2dE1CRXE2YTFodDNDYzJLYm8wY2IiLCJtYWMiOiI0MTE4YmQ3YzdmYTBkOGMwOWZmODJiOTdiNmQ1OTE3OTVjY2NjZWZhZjdhMDVkYTJhMmY3Y2Q4MjQ5MTc4OTNkIn0=
eyJpdiI6IklOb1dPalBrakgrWlRGZnAwbG9ZY1E9PSIsInZhbHVlIjoiUSt5ZTA0UmFDcEVJbjZ5cTdPTU9KSzlUVENLSHViTzdQRXBPWHExUFJZTWF6N3NITWdkU0lSQWRxakZhT1VlMUJqVUZ5Zlh5ZlFLZHRXdFZubFA0MkdVMzhlXC9CdFFmZVBvTkp6V1crTnFqMW5cL3BHNkdkVzNSUERESityZ21tVnJQVEJieUo5ZnFUK2ZxWHpQWlBSeGxGYnRmeEIyRmI2bU90ODV6ZWNpelwvUmlXNzAyQlNqMFwvNGZvek56WTBOakRZME82eWVybDR6SVBxaDhNem8xSCtvZ3dRZk80VnEzdkVKZFpTaTVVSG9zUzRRTUU0Q3BKS3lCeUxSbkZpdmIiLCJtYWMiOiI0M2VhMWNjNTY3ZGM5Y2VmMDNmMjY5ZTY1NmMzNGQ0ODJmMjIyZGY4ZDcwM2RjYzVmMGNjY2QwMzA4YmViMjM2In0=

Kiếm Tông còn có trời đất, hôm nay ta cũng có thể giáng lâm!

Ads
';
Advertisement
x