Hiện trường náo nhiệt vô cùng, người người chen chúc khắp nơi. Dù vậy vẫn có từng đợt tiếng xé gió của những người đang lao đến, người đến sau hay trước đều đồng loạt nhìn về một hướng – Thánh Trì.  

 

Trong mắt ai nấy đều hiện lên vẻ kinh ngạc, khó tin.  

 

"Đông người quá…"  

 

Mộc Tuyết Cầm ngạc nhiên, phát hiện muốn lại gần xem cũng rất khó. Mộc Tuyết Cầm ngước mắt, liền nhìn thấy vị trí của Mộc Huyền Không – phụ thân nàng ta.  

 

Ông ta đang cùng các Phong Chủ khác tụ tập, vẻ mặt vẫn khá bình thản.  

 

Chỉ có Phong Chủ Thần Tiêu Phong – Mục Xuyên – sắc mặt không được tự nhiên, cơ mặt co giật cố gượng cười có vẻ rất lo lắng.  

 

"Chúng ta dừng ở đây thôi”.  

 

Mộc Tuyết Cầm kéo Mộc Thanh Thanh lùi sang một bên, vì thân phận đặc biệt nếu xông vào sẽ gây chú ý. Nàng ta không thích bị người khác dòm ngó.  

 

Mộc Thanh Thanh chu môi tỏ vẻ không hài lòng, vẫn muốn đến gần thêm một chút.  

 

"Tên Lâm Nhất này có phong thái của Kiếm Kinh Thiên năm xưa đấy!"  

 

"Chưa kể hắn xuất thân từ Phù Vân Kiếm Tông, có quan hệ không ít với Kiếm Kinh Thiên”.  

 

"Chỉ xét riêng thành tích tại Thánh Trì thôi thì Lâm Nhất đã vượt qua Kiếm Kinh Thiên rồi… Kiếm Tông ta sắp có thêm một thiên tài tam bảng đệ nhất, oai trấn Hoang Cổ rồi sao?"  

 

Nhiều trưởng lão lộ vẻ xúc động.  

 

Kiếm Kinh Thiên từng là huyền thoại của Kiếm Tông, là thời kỳ huy hoàng nhất. Ai cũng tin rằng nếu ông ta trở thành Thánh Giả, chắc hẳn sẽ vượt qua sư tôn Dao Quang Kiếm Thánh, đưa Kiếm Tông trở lại Thánh Địa.  

 

Kiếm Kinh Thiên từng khiến vô số người rơi lệ vì tự hào, nhưng sau sự cố mười tám năm trước, ánh hào quang ấy tắt lịm.  

 

Cho đến nay, ông ta vẫn không rời khỏi Phù Vân Kiếm Tông, và ánh sáng huy hoàng của Kiếm Tông năm xưa cũng mờ nhạt đi rất nhiều.  

 

Nhưng bây giờ!  

 

Thần Tiêu Phong lại xuất hiện một thiên tài, lại là đệ tử của Dao Quang – sao các trưởng lão không phấn chấn cho được?  

 

Thời gian trôi qua, khi bình minh ló rạng, toàn bộ các đệ tử tinh anh và trưởng lão của các phong đều sôi sục:  

 

Ba mươi ngày!  

 

Lâm Nhất đã ở dưới đáy Thánh Trì suốt ba mươi ngày, một kỳ tích có thể tồn tại cả trăm năm cũng không ai phá được.  

 

Ầm ầm ầm!  

 

Khi ánh sáng ban mai phủ lên Thần Tiêu Phong, mặt Thánh Trì đột nhiên rung chuyển kịch liệt. Sóng nước như kiếm trời cuộn trào, đâm xuyên mây mù, phát ra ánh sáng chói lọi.  

 

Có động tĩnh rồi?  

 

Mục Xuyên lập tức nghển cổ, nhìn xuống Thánh Trì bên dưới.  

 

"Là kiếm quang sao?"  

 

"Lâm Nhất sắp ra rồi à?"  

 

Trong tích tắc, đám đông trở nên náo động, ai cũng rướn cổ nhìn.  

 

Ba mươi ngày rồi, hắn cũng nên ra thôi!  

 

Rắc!  

 

Ngay lúc mọi người mong chờ, mặt Thánh Trì bất ngờ vỡ tung, từng tia kim quang bắn lên rực rỡ.  

 

Đồng thời, luồng khí tức kinh người tràn ra từ vết nứt.  

 

"Hình như là khí tức Thiên Thần Đan..."  

 

Một vài Phong Chủ trên Thánh Trì khẽ thì thầm, ánh mắt ngờ vực.  

 

Khóe miệng Mục Xuyên giật giật: “Tên nhóc này… đột phá đến Thiên Thần Đan rồi à?”  

 

Hắn mới chỉ vừa vào cảnh giới Đại Thần Đan trước khi xuống Thánh Trì cơ mà!  

 

Bùm!  

 

Không để mọi người kịp phản ứng, một đạo kim quang xé gió lao vút lên, trong chớp mắt hiện ra trước mắt mọi người.  

 

Khi ánh sáng tan đi, ai nấy nheo mắt nhìn kỹ đều ngẩn người.  

 

Chính là Lâm Nhất!  

 

Toàn thân hắn tỏa ra kim quang chói mắt, ánh dương phủ lên người khiến hắn như khoác lên ánh sáng thần thánh.  

 

Khuôn mặt vốn đã tuấn tú không góc chết, giờ đây lại toát lên vẻ phi phàm, ngũ quan tinh xảo như ngọc chạm, sắc nét mà trắng trẻo.  

 

Chính giữa trán có ấn ký màu tím, khiến khí chất vốn tiên phong đạo cốt lại thêm vài phần yêu dị – một niệm là tiên, một niệm là yêu.  

 

Mọi ánh mắt đều nhìn về phía hắn, ánh nhìn sững sờ, đầy chấn động.  

 

Thiên Thần Đan!  

 

Không chỉ là Thiên Thần Đan – mà còn ngưng tụ được một sao, thật quá mức tưởng tượng!  

 

Thiên Thần Đan một sao!  

 

Trước khi vào Thánh Trì còn chân ướt chân ráo bước vào cảnh giới Đại Thần Đan, giờ đã đạt đến cảnh giới đó – ai mà tưởng tượng nổi?  

 

"Kinh khủng quá..."  

 

Phía xa, Mộc Thanh Thanh trợn tròn mắt, che miệng kinh ngạc hô lên.  

 

Bên cạnh, gương mặt Mộc Tuyết Cầm cũng lộ vẻ kinh ngạc.  

eyJpdiI6ImRqdWxjbmdYNWRpUjVzZFRCNG1kZ3c9PSIsInZhbHVlIjoiZVdVaGxRWmlRZmtxWjBMdXVSMWVXVFd6SnhmVEhrR25uUkgxb2xtaVU4Mis0UzRNY09HWGpHdlhhY25yWnVyTyIsIm1hYyI6IjYyYjNiODNjY2EzMThkMjUzYzI4OWU5ZjYyNGIwZGNjMzc2MDE3ODc4YmU1ZDk2YzQxMGE1YTAzYTZiM2Y5ZjEifQ==
eyJpdiI6Iit3ZFFRYWJ3KzBzamgzTTgwbUFrUlE9PSIsInZhbHVlIjoiOCswK2VMYUEzSnRLTkVzNFRmcUpHc2FwZlMwQXVYK0JFM3MwbHdBV0g2SlNYMGdwTjhhZHZ6bzBvam90dWUzbTF2RkErblJqS3ZSV1pDaVpBZ0JJVVwvSXg5MUM2UHBLN2ZoTDlOWUw3SERUS3RrbkhNNGw5TWRYbjJiVzZwSExkdlB5SDhFQ29QOExPeVFuN1IxcUFmclhKMmtQRm0ybjRyaEhNUGNFNWl3WmZrUGJ3MUJ0ZWZ3dFRmeTdSb2poblA3d3FnemMyTmV1OE45QkRNRVFvWlF0WHR4R2FuVkRCVXpXRDFTMyt3QTQ9IiwibWFjIjoiOTgzZjBhMzhmNDBhMWNmNDM5OTViYWRlOGMxMjdlYzhlNjk1OTQ2ODQ4YzEwZGY4ZTEwNTY4Zjc0YTM0ZjZlYiJ9

"Kiếm Tông... lại sắp xuất hiện một Kiếm Kinh Thiên nữa rồi!"

Ads
';
Advertisement
x