Hắn là người đứng đầu bảng Thông Thiên, trên đảo Khô Huyền còn đánh bại Tần Thương, không cần phải chứng minh tư chất của mình nữa.  

 

Điều quan trọng nhất là hắn còn quá trẻ, đến nay mới chỉ hai mươi tuổi.  

 

Nhưng điều kiện tham gia đại điển Khai Sơn lần này là dưới hai mươi lăm tuổi, chỉ cần không quá hai mươi lăm tuổi là có thể tham gia.  

 

Đối với yêu nghiệt siêu phàm mà nói, tuổi tác là lợi thế vô cùng khủng khiếp, lớn hơn một tuổi là đã vượt trước một năm, lớn hơn năm tuổi thì đã vượt trước năm năm, khoảng cách đó có thể nói là cực kỳ ấn tượng.  

 

Thậm chí, có khả năng sẽ xuất hiện những người đạt đến cấp độ Thiên Thần Đan tôn giả!  

 

Có thể nói, chắc chắn sẽ có Thiên Thần Đan tôn giả xuất hiện, nhưng hội tụ được bao nhiêu vì sao, thì khó mà xác định được.  

 

Chớ có xem thường, thế lực của các thế gia thánh giả ở Hoang Cổ Vực, được nuôi dưỡng từ nhỏ, việc tu luyện trước cảnh giới Long Mạch không gặp khó khăn như người thường.  

 

Lâm Nhất đúng là rất mạnh, nhưng những đệ tử chính thống của các thế gia thánh giả tuyệt đối không kém cạnh.  

 

Thêm vào đó, lợi thế về tuổi tác, chênh lệch tu vi giữa họ là vô cùng khủng khiếp. Thậm chí nhiều thế gia thánh giả, còn sở hữu võ học cấp Quỷ Linh, bọn họ có thể học hỏi và tìm hiểu trong cảnh giới Tinh Quân.  

 

Khi đã đạt đến Thần Đan, có thể bắt đầu tu luyện.  

 

Phong Giác để Lâm Nhất gia nhập Kiếm Tông, cũng vì sợ khi đối mặt với những người này Lâm Nhất sẽ vị thiệt thòi, đến lúc đó, nếu sư tôn nhận hắn làm đồ đệ, sẽ gặp phải không ít phiền phức.  

 

Lâm Nhất thì không biết, nhưng Dao Quang Kiếm Thánh đã quyết định nhận hắn làm đồ đệ.  

 

Lúc đó hắn cũng không nghĩ quá nhiều, lập tức từ chối lời mời của sư huynh, quyết định vẫn lấy thân phận đệ tử Phù Vân Kiếm Tông để tham gia đại điển Khai Sơn.  

 

Thứ nhất, hắn thật sự có tình cảm sâu nặng với Phù Vân Kiếm Tông, thứ hai, hắn cũng tự tin vào thực lực của bản thân.  

 

Dù đại điển Khai Sơn, tuyển chọn công khai, hắn cũng tin rằng thứ hạng của mình tuyệt đối không kém.  

 

“Khó đến vậy sao?”  

 

Phùng Chương và Lưu Thanh Nghiêm, rõ ràng đã hơi sợ.  

 

Phong Giác nhìn hai người, lạnh nhạt nói: “Hai người các ngươi ăn canh Hoàng Kim Long Cốt, tương đương với việc đồng thời luyện hóa Long Huyết, Long Nguyên và Long Tủy. Con cháu bình thường của các thế gia thánh giả chưa chắc sánh bằng các ngươi, chỉ là việc nhập Kiếm Tông, thì chắc chắn đủ tư cách.”  

 

Hai người nghe vậy cũng thở phào đôi chút, nhưng sắc mặt vẫn không dám lơi lỏng, xem ra đại điển Khai Sơn lần này thật sự không đơn giản.  

 

Đông Hoang vô cùng rộng lớn, dù bay trong tầng trời thứ tư cũng mất hơn mười ngày mới đến được biên giới Hoang Cổ Vực.  

 

Mà từ đây đến Kiếm Tông, vẫn còn một đoạn đường khá xa.  

 

Toàn bộ Hoang Cổ Vực chiếm gần ba phần lãnh thổ Đông Hoang, diện tích tuy không lớn, nhưng lâu đời nhất, linh khí của trời đất vô cùng dồi dào. Trên danh nghĩa Đế quốc Thần Long là người cai trị nơi này, nhưng không có thực quyền, nơi đây là thế giới của tông môn, trong vùng đất cổ kính này lưu lại rất nhiều truyền thừa.  

 

Những người khác đều đang bận rộn luyện hóa canh Hoàng Kim Long Cốt, hy vọng thực lực sẽ tăng thêm một bậc trước khi đại điển Khai Sơn diễn ra.  

 

Lâm Nhất và Diệp Tử Lăng, một người tu luyện kiếm điển Long Hoàng Diệt Thế, một người tu luyên Long Huyết Kiếm Quyết.  

 

Trải qua hơn mười ngày khổ luyện, Lâm Nhất đã ổn định cảnh giới tầng thứ nhất của kiếm điển Long Hoàng Diệt Thế. Trong Tử Phủ, biển tinh nguyên ngàn trượng nổi lên lớp sương mù màu vàng kim, ngưng tụ thành ba đạo kim sắc kiếm khí tản ra thần thánh ý, tiếng kiếm ngâm không ngừng vang vọng.  

 

Sương mù vàng kim kia, chính là kiếm khí Long Hoàng mà Lâm Nhất luyện hóa từ tinh nguyên, cũng chính là thánh khí bẩm sinh mà người đời vẫn hay gọi.  

 

Bây giờ kiếm khí này đã xem như thành hình, so với lúc giao chiến với Tần Thương, uy lực đã tăng lên gấp đôi.  

 

Khi ấy dù có dốc toàn bộ sương mù kim sắc, cũng không bằng một đạo kiếm khí Long Hoàng bây giờ, huống hồ hiện tại hắn có thể đồng thời thúc giục ba đạo.  

 

Rầm rầm!  

 

Đúng lúc ấy, mọi người trên lưng chim Thanh Huyền đồng loạt cảm nhận được chấn động, đều mở mắt ra.  

eyJpdiI6IldSdmdxTmdpbmRXcDR0THpob3JcL3lBPT0iLCJ2YWx1ZSI6InBEQUFKUlVjWVwvQmxQWEJnK0o5TEZ1ZWpuNk81QllIYStzOERUazc3a1NyV1pLQjhQZkxoTGx1OFlXaU5pSjBiIiwibWFjIjoiM2U2NDk0MGJhNzQxNDcyMjI4MDE4Y2MzZDdhOGM0MTJlN2Y3YWI0N2Y0MDI0OGMwNGNjMjFlOWQ4NzQ0NjAyMyJ9
eyJpdiI6IkY0XC9YMDV1Nmxza2VqUHNLZGVrYUhBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlJwb2s4T1F1U2U4ZFN6dzdvVGZjd1BCS0syMU1qMVhIVTE0c0orNzVYcHljZGR6NEVJOHlCN3V2TE00MytWOTN6Tk9HNndcL0ptODFRVDJjN09wVDVjZmJxcld4UkgyRUxcLzNyYW5SNkpKV0QrT21TT3p5U1o0bDlXNGc1cUJCaHk0VnpoUmVQU1lBWlArRldPMW1GMG1NZ0VQcnpGbDVjWmZXMzJqWXlkTjg2ckQ0VE9aMXpIdWxoUDJhK1lCWlNoK0NlU3VHZGFxdDVmOXBneVZvWmNqbTNFeDIyMzhybUZBUDQ4RUpPVUpEVEkySGI2UG82YmZuTzRXR0pQQ2tFWHkrQ2swSEZaRUw5aFwvNnFlVnlqVEtRSFlqKzZQZXErTWJuSDg5V0FITlpmdW02bEE2Ukl2RWRPdDV6WGN5MEdlSkxOSWRIWnVqQXlhZUVCRVNGdzRtZz09IiwibWFjIjoiMTBkYTYxN2UyYmU2MGI2NWI0ZjhmYTFmZjg1YmQ2Mjc1OGIzMzNmY2ZhOTgwNmE4NzliNWIxMmE5ZjJhODRlMCJ9

“Đến Hoang Cổ Vực rồi.” 

Ads
';
Advertisement
x