Đoàn sát thủ tiến hóa thần cấp - Lâm Lăng (full) - Đoàn sát thủ động vật

Ads


Đêm, càng ngày càng khuya.

Lâm Lăng và Triệu Ngọc Nhi lặng lẽ đi dọc theo con đường.
Khi đi đến một hồ sen yên tĩnh, Lâm Lăng mới dừng lại.
“Ngươi đã nói là có chuyện muốn bàn với ta về cuộc hôn nhân của chúng ta đúng không?”
Nhìn thấy Lâm Lăng đi một đường không nói câu gì, môi đỏ của Triệu Ngọc Nhi cắn nhẹ, nhịn không được hỏi.
Lâm Lăng bình tĩnh nói: “Ngươi là một người cô gái thông minh, có vẻ như đã đoán được ý nghĩ của ta rồi.”
Đứng ở trước mặt Triệu Ngọc Nhi, nhìn vào nhan sắc xinh đẹp kia, quả thật là một sự hấp dẫn cực lớn.

Nhưng mà, Triệu Ngọc Nhi quá thông minh, tới mức làm mọi việc đều lấy lợi ích làm trung tâm.

Chỉ cần việc đó đối với bản thân không có nhiều giá trị để lợi dụng, nàng sẽ khinh thường và gạt bỏ nó.
Nhưng bây giờ Lâm Lăng đã vượt qua việc khảo hạch, cũng kiểm tra ra thiên phú tu luyện chung cực, không còn nghi ngờ gì nữa đã khiến cho Triệu Ngọc Nhi nhìn với ánh mắt khác ngày xưa, giá trị của hắn ở trong lòng nàng cũng đã được tăng lên cực lớn.
Giờ phút này, nàng thậm chí còn có chút lo lắng, sợ Lâm Lăng sẽ thật sự nói ra điều mà trong lòng nàng đã suy nghĩ.
“Chuyện đã như vậy, ta sẽ nói thẳng luôn.”
Lâm Lăng lạnh nhạt cười, vẻ mặt tự nhiên nói: “Tính ngày tháng, hai chúng ta đã thành thân được nửa năm, nhưng chưa bao giờ có giao tiếp gì, cũng không xuất hiện cùng nhau, chẳng qua chỉ là phu thê trên danh nghĩa mà thôi, càng đừng nói về vấn đề tình cảm gì đó.”
“Cho nên, ta sẽ làm theo mong muốn của ngươi, giải trừ quan hệ hôn nhân của chúng ta, giống như tay áo choàng này vậy, ân đoạn nghĩa tuyệt.” (*cắt đứt tất cả ân oán, tình nghĩa.)
Vừa nói xong, tay phải của Lâm Lăng trực tiếp kéo mạnh, xé rách tay áo.

Chỉ nghe thấy “roẹt” một tiếng, âm thanh của việc xé rách vải vóc giống như sét đánh giữa trời quang, nổ tung trong lòng của Triệu Ngọc Nhi, khiến cho nàng sững sờ cả người.
Quả nhiên, đúng như nàng đã đoán trước, tối nay Lâm Lăng gọi mình đi ra là muốn hòa ly với mình.
“Sau khi kết thúc bốn năm tu luyện tại học viện Thiên Diễn, chúng ta sẽ cùng trở về để thông báo cho gia tộc.”
Nói xong, Lâm Lăng xoay người, không quay đầu lại đi về phía khu ký túc xá.
Ở thế giới trong kiếp trước, hòa ly là công việc phải trải qua các loại thủ tục phức tạp.

Lễ nghi ở thế giới này thì ngược lại, đã loại bỏ được rất nhiều rắc rối, chỉ cần về nhà giải quyết riêng tư là được.
Còn vì sao bốn năm sau mới thông báo cho gia tộc, thực ra Lâm Lăng đang lưu lại đường lui cho mình.

Dù sao gia chủ của Triệu gia bây giờ xem như đã biết hắn là thành viên của tổ chức Minh Các, tạm thời giấu giếm chuyện hòa ly, thật ra sẽ tương đối có lợi hơn một chút.
Bốn năm thời gian để giảm xóc, cũng đủ để hắn phát triển con đường võ học lớn mạnh.

Đến lúc đó, cho dù gia chủ của Triệu gia trở mặt, cũng không thể làm gì được hắn.
“Kết thúc sao…”
Dưới màn đêm, Triệu Ngọc Nhi đứng ở bên hồ nước, ánh mắt kinh ngạc, nhìn bóng lưng Lâm Lăng đã đi xa.

Tại thời điểm này, trái tim của nàng có một cảm giác mất mát không thể diễn tả được.
Vù---!
Đột nhiên, một cơn gió đêm thổi tới, mặt của hồ nước ngay lập tức gợn sóng lăn tăn.

Mặt trăng phản chiếu trong nước, cũng đột nhiên vỡ tan thành những mảnh nhỏ, giống y hệt tâm trạng bây giờ của Triệu Ngọc Nhi….

“Kết thúc cũng là đại diện cho sự bắt đầu.”
Triệu Ngọc Nhi chăm chú nhìn bóng lưng của Lâm Lăng, lẩm bẩm tự nói một mình, ánh mắt vốn đang ảm đạm của nàng lại một lần nữa tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Trên con đường nhỏ lát gạch đá, bước chân của Lâm Lăng đi lại vững vàng, từ nhỏ đến lớn, tâm trạng của hắn chưa bao giờ thoải mái như bây giờ.
“Từ nay về sau, Lâm Lăng ta đây sẽ không còn là người ở rể Triệu gia khiến cho người khác khinh thường nữa.”
Lâm Lăng ngẩng đầu, anh vũ Tứ Bảo ở trên vai hắn cũng ngẩng đầu lên.

Nhìn những ngôi sao trong bầu trời đêm, Lâm Lăng nhịn không được thở dài một hơi, trong lòng vô cùng vui sướng.
Khi khúc mắc đã bị chặt đứt, suy nghĩ trong đầu của hắn cuối cùng cũng được rộng mở, trên mặt không còn là biểu hiện nặng nề, ánh mắt đã khôi phục được tia hy vọng.

Trở lại ký túc xá, Lâm Lăng phát hiện Viêm Tâm Nguyệt vẫn chưa rời đi.

Tần Vũ và Lôi Mông, cũng đang ở sân nhỏ phía sau viện, lại chuẩn bị nướng thịt, trên bàn đá cũng đặt mấy bình rượu đỏ.
Nhìn vào bao bì đóng gói tinh tế của nó, rất rõ ràng đây đều là hàng hóa cao cấp.
“Lăng ca đã trở lại.”
Phát hiện Lâm Lăng đứng ở cửa, Lôi Mông lập tức nhếch miệng cười.
“Nhanh lên, lại đây giúp đỡ một tay, đêm nay ngươi phải truyền thụ hết tuyệt kỹ nướng thịt cho ta.”
Tần Vũ đứng ở trước lò nướng, hai tay xoay từng xiên thịt, một bên chào đón Lâm Lăng.

Lâm Lăng đã xuất hiện, nhưng hai người bọn họ vẫn luôn không hỏi chuyện liên quan đến Triệu Ngọc Nhi.
Viêm Tâm Nguyệt lập tức đứng dậy, ánh mắt chớp chớp nhìn chằm chằm Lâm Lăng.

Nàng thì nhanh mồm nhanh miệng, vì vậy hoàn toàn không nghĩ nhiều như vậy, nhịn không được hỏi: “Thế nào, chuyện của các ngươi có tiến triển gì không?”
“Tiến triển cái gì?”
Lâm Lăng cũng hỏi ngược lại, sau đó dùng ánh mắt của Tứ Bảo nhìn chằm chằm Tần Vũ và Lôi Mông ở bên cạnh.

Đối diện với ánh mắt trừng thẳng của anh vũ, hai người bọn Tần Vũ cũng sửng sốt một chút, trong lúc hoảng hốt cảm thấy ánh mắt này giống như Lâm Lăng đang nhìn bọn họ vậy.

“Tiểu Nguyệt là biểu muội của ta, tất cả mọi người đều là người một nhà, vừa rồi ta đã nói hết chuyện riêng của phu thê hai người cho nàng nghe rồi.”
Dưới ánh nhìn chăm chú của Tứ Bảo, Tần Vũ cười hì hì, tự giác khai ra.
Nghe vậy, trong lòng của Lâm Lăng có chút suy nghĩ.
Hóa ra Viêm Tâm Nguyệt và Tần Vũ là biểu huynh muội, thảo nào quan hệ của hai người lại tốt như vậy.

Dù sao làm công chúa của vương triều, liên quan đến hình ảnh của hoàng gia, lời nói và hành động đều vô cùng quan trọng.

Nhưng mà bây giờ, nửa đêm khuya khoắt còn đứng trong ký túc xá của học viện nam, không thể tránh khỏi khiến người khác cảm thấy có chút không ổn, thậm chí còn có thể gây ra một số tin đồn không hay.
Tuy nhiên, nếu có một tầng quan hệ huyết thống là biểu huynh muội thì sẽ không có ảnh hưởng gì xấu.
“Thật ra là ta ép Tần Vũ nói ra, nếu bởi vì như vậy mà khiến ngươi không vui, thì ta xin lỗi ngươi.”
Viêm Tâm Nguyệt khẽ thè lưỡi, cười hì hì nói.

Nhìn thấy vẻ mặt ngọt ngào như vậy, sợ rằng không một người đàn ông nào có thể tức giận được.

“Không có việc gì, dù sao cũng đã qua rồi.”
Lâm Lăng cười lạnh nhạt, không để bụng nói.
“Đã qua rồi?”
Viêm Tâm Nguyệt hơi kinh ngạc, nhịn không được lại hỏi: “Chẳng lẽ các ngươi đã làm lành rồi à?”
Hai người bọn Tần Vũ và Lôi Mông đều nở một nụ cười trên mặt.
Mọi người làm bạn bè, bọn họ đương nhiên sẽ không khuyên hòa thuận lại cũng không khuyên chia tay, nếu Lâm Lăng và Triệu Ngọc Nhi đã tiêu tan khúc mắc trước kia, ngược lại cũng là một chuyện tốt.
Nhưng mà, lời nói kế tiếp của Lâm Lăng làm cho nụ cười trên mặt của bọn họ cứng đờ xuống.

Chỉ thấy Lâm Lăng lắc đầu, cười nhẹ nói: “Không có, chúng ta vừa rồi đã chính thức xóa bỏ quan hệ phu thê.”
Cái gì?
Chia tay?!
Nghe được lời này, phản ứng lớn nhất chính là Tần Vũ và Lôi Mông.

Vẻ mặt của hai người vừa ngạc nhiên vừa kinh hãi nhìn về phía Lâm Lăng.

Tình hình như vậy đã hoàn toàn vượt qua dự đoán của bọn họ.
Hiển nhiên bọn Tần Vũ cũng không nghĩ tới, hành động tối nay của Lâm Lăng lại dứt khoát như vậy!
“Lâm Lăng, phu thê hai người thật sự hòa ly hả?”
Đôi mắt đẹp của Viêm Tâm Nguyệt trừng lớn, ngạc nhiên nhìn Lâm Lăng.
“Như thế nào, có vấn đề gì sao?”
Vẻ mặt của Lâm Lăng rất tự nhiên mà gật đầu, chợt hỏi ngược lại.
“Không, không có vấn đề gì, gặp gỡ vui vẻ, chia tay yên bình.”
Viêm Tâm Nguyệt ngẩn người, sau đó lắc đầu, trong mắt lại lóe lên ánh sáng vui vẻ.
Gặp gỡ vui vẻ, chia tay yên bình….
Nghe được lời nói của Viêm Tâm Nguyệt, vẻ mặt của hai người bọn Tần Vũ ở bên cạnh không khỏi có chút kỳ lạ.

Có ai lại đi an ủi người khác như vậy không?
Nhìn thấy bầu không khí có chút xấu hổ, Lâm Lăng đột nhiên cười nói: “Các ngươi không cần suy nghĩ nhiều, ở rể Triệu phủ trong nửa năm là những ngày không vui nhất trong đời ta, hôm nay cuối cùng cũng được giải thoát rồi, các ngươi hẳn là nên cảm thấy vui vẻ thay cho ta.”
Vừa nói chuyện, Lâm Lăng vừa đi tới bên cạnh bàn đá ngồi xuống, sau đó cầm một bình rượu đỏ, đổ đầy mấy cái chén trên bàn.
“Được, đêm nay không say không về!”
Tần Vũ cười thoải mái, đi qua, bưng chén rượu lên.
Ngay sau đó, Viêm Tâm Nguyệt và Lôi Mông cũng đều đi qua, cũng mỗi người cầm một chén rượu.
“Cụng chén vì tự do.”
Tất cả tâm trạng của Viêm Tâm Nguyệt đều hiện rõ trên mặt, giơ cao chén rượu lên, cười hì hì nói.
“Cụng chén.”
Rồi sau đó, chén rượu của bốn người cùng chạm vào nhau, phát ra một tiếng động trong trẻo, sau đó cùng nhau ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.

Ngay lập tức, bầu không khí trong tiểu viện, lại một lần nữa sôi nổi lên, tiếng cười không ngừng.

Sau khi có một chén rượu mạnh vào bụng, mọi người bắt đầu có chút say.

Đặc biệt là Viêm Tâm Nguyệt, làn da của nàng vốn đã trắng trẻo mịn màng, dưới sự thúc đẩy của hơi rượu ở trong cơ thể khiến cho khuôn mặt của nàng nổi lên màu đỏ ửng nhàn nhạt, nhìn qua cực kỳ xinh đẹp và động lòng người.
Đắm mình trong men rượu, tất cả mọi người đã tiêu hóa gần hết cá nướng vừa mới ăn nên có chút đói bụng.

Nhưng mà, dù cho đó là cá Thanh Linh, hay là thịt, thì cũng đã không còn chút đồ nào nữa.
Thấy thế, Lâm Lăng đành phải lấy ra vật quý hiếm từ trong túi trữ vật của hắn.
Một con rắn bạc mắt xanh.
Ma thú cấp 5.
Đây là loài rắn ma thú mà Hỏa Lân Hổ bắt được khi ở núi đá Ma Thú vào hơn nửa tháng trước.
Lúc trước, Lâm Lăng bởi vì trong túi trữ vật có đầy đủ lương thực, cho nên cũng không nỡ ăn luôn, chuẩn bị để dành bao giờ săn được thêm nhiều ma thú thì mới lôi ra ăn.
Không nghĩ tới vào đêm đó có một trận mưa to đã gây nên lũ lụt, trực tiếp cuốn hắn ra khỏi núi đá Ma Thú.

Cho nên bây giờ trong túi trữ vật của hắn, cũng chỉ còn lại con rắn bạc mắt xanh này, hình thể mập mạp, cũng đủ để bốn người bọn họ ăn.
“Lăng ca, đây là đồ tốt đó.”
Khi nhìn thấy rắn bạc mắt xanh, ánh mắt của Tần Vũ tỏa sáng, tán thưởng nói: “Trước kia ta có tới quán rượu ở kinh thành, đã nếm thử canh thịt rắn này, cực kỳ ngon.”
Nghe được là đồ tốt, Lôi Mông liếm môi, cười ha ha ngây ngô rồi chuẩn bị chờ được ăn.
Khóe miệng của Viêm Tâm Nguyệt mím thành một nụ cười, cũng không nói gì thêm.
Nàng là công chúa quý giá, từ nhỏ đã ăn ngon mặc đẹp, cộng thêm việc phụ hoàng sủng ái, gần như tất cả các loại dị thú quý hiếm đều đã ăn qua.
Cho nên con rắn bạc mắt xanh, ma thú cấp 5 này, mặc dù hương vị rất tuyệt vời, nhưng trên thực tế, nàng đã sớm ăn chán rồi.
“Canh thịt rắn thì rắc rối quá, hay là chúng ta lấy nguyên liệu, làm một bữa thịt xiên nướng đi.”
Lâm Lăng lấy ra một cái dao găm, sau đó bắt đầu mổ xẻ xác rắn.

Mỗi nhát đao của hắn, đều cực kỳ chính xác, rút gân lột da, rất nhanh chóng đã xử lý thịt rắn sạch sẽ.
Nhìn cảnh tượng này, đôi mắt đẹp của Viêm Tâm Nguyệt xẹt quá một sự kinh ngạc khó tin.

Không thể tưởng tượng được, kỹ thuật dùng dao của Lâm Lăng lại chính xác như vậy.

Nếu không quen biết, sao có thể tin được hắn thật sự là một người mù.
“Chậc chậc, đây tuyệt đối là một kì tích.”
Vẻ mặt của Tần Vũ ngạc nhiên khen ngợi.

Trải qua hai ngày ở chung, hắn cảm thấy bất cứ điều gì nằm trong tay Lâm Lăng thì giống như đều là chuyện nhỏ.
Bởi vì cuộc sống hàng ngày của Lâm Lăng, hoàn toàn không cần dựa vào người khác.

Nếu so sánh với Lâm Lăng, chỉ sợ đa số người bình thường cũng đều kém xa.
Bên cạnh lò nướng thịt, vẻ mặt của Lâm Lăng lạnh nhạt, mười ngón tay lại di chuyển như bay, nhanh chóng chuyển động các xiên thịt nướng.
Một lúc sau, trên bề mặt của xiên thịt đã được bôi một lớp nước sốt, được nướng dưới ngọn lửa đã dần dần biến thành màu vàng nâu thơm ngon.

Trong hơi nóng cũng bắt đầu lan tỏa mùi thịt nướng thơm nức chui vào mũi.
Cho dù là cá nướng hay thịt nướng, ngoại trừ việc kiểm soát lửa, điều quan trọng nhất chính là gia vị, gói nước sốt cay tự làm này, về hương vị chắc chắn là một điểm cộng đáng kể.
“Ừng ực ~!”
Ánh mắt của hai người Tần Vũ và Lôi Mông chớp cũng không chớp một cái.

Ánh mắt của bọn họ nhìn chằm chằm vào thịt nướng đang chuyển động quay tròn kia, cổ họng nuốt nước bọt cùng lúc, nuốt xuống từng ngụm từng ngụm.
Ngửi thấy mùi nước sốt của thịt nướng, khuôn mặt của Viêm Tâm Nguyệt bây giờ cũng ửng hồng, tha thiết muốn nếm thử một miếng.


Tuy rằng loại thịt ma thú này, nàng đã sớm ăn chán rồi, nhưng chưa bao giờ ăn thử loại thịt rắn xiên dùng ngọn lửa để nướng như này.
Lớp da vàng giòn, mùi thơm xông vào mũi đã kíƈɦ ŧɦíƈɦ vị giác ở đầu lưỡi của nàng.

Rất thơm!
Không còn nghi ngờ gì nữa, cả ba người này đều là đồ tham ăn.
“Chắc ăn được rồi.”
Một lúc sau, âm thanh được chờ đợi từ lâu của Lâm Lăng cuối cùng cũng vang lên.
Ba người lúc này mới lấy lại tinh thần, trong mắt lóe ra ánh sáng vui mừng.

Tần Vũ và Lôi Mông bây giờ dẫn đầu nhào lên trước, hai tay trực tiếp nắm lấy chuỗi thịt xiên, bắt đầu ăn như hổ đói.
“Nếm thử một chút xem.”
Lâm Lăng đưa một chuỗi thịt xiên nướng cho Viêm Tâm Nguyệt.
Thấy vậy, Viêm Tâm Nguyệt vui vẻ, vội vàng tiếp nhận thịt xiên nướng: “Cảm ơn.”
Nói xong, vốn là đồ tham ăn nên nàng cũng hoàn toàn không để ý hình tượng cắn một miếng to.

Thịt nướng vừa vào miệng, thì một vị cay khó tả xông thẳng lên đầu sau đó lang thang trong miệng bồi hồi không tiêu tan.
Đôi mắt đẹp của Viêm Tâm Nguyệt tỏa ra ánh sáng lấp lánh, cảm giác tại thời điểm này, dạ dày của nàng đã bị bắt giữ làm tù nhân.

Không thể tưởng tượng được, cách nấu nướng của Lâm Lăng dù là cá nướng hay thịt nướng thì đều đặt tiêu chuẩn hạng nhất.
Những người được gọi là đầu bếp hoàng gia trong hoàng cung làm sao so sánh với hắn được!
Nhìn ba người ăn say mê, Lâm Lăng cười thầm một tiếng.
Kiếp trước, cha mẹ của hắn có mở một quán thịt nướng ở ngay cửa trường học, và tự nhiên hắn cũng học được một vài công thức nấu ăn.
Nhớ tới cha mẹ ở kiếp trước, khóe miệng của Lâm Lăng không kiềm chế được mà lộ ra một nụ cười.

Nhưng bây giờ, hắn đã đầu thai sang kiếp khác, không còn dính dáng gì tới họ nữa.

Đối với việc này, trong lòng Lâm Lăng có chút xúc động.

Những hình ảnh từ kiếp trước, từng cảnh lướt qua trong đầu của hắn, cuối cùng thở dài một tiếng.
Ngay khi Lâm Lăng đang thở dài, đột nhiên trong tâm trí có hơi gợn sóng, hình ảnh trong đầu nháy mắt biến mất, âm thanh của Công Phu Tiểu Dăng vang lên: “Chủ nhân, con mồi đã rời khỏi phòng.”
Nghe vậy, vẻ mặt của Lâm Lăng hơi nghiêm lại, sau đó im lặng xoay người đi về phía phòng ngủ, lưu lại Viêm Tâm Nguyệt với vẻ mặt kinh ngạc.
“Hả? Lâm Lăng làm sao vậy?”
Viêm Tâm Nguyệt cảm thấy khó hiểu nhìn Lâm Lăng đột nhiên rời đi.

Vừa rồi vẫn còn tốt mà, sao nói đi là đi thế? Hơn nữa ngay cả chào một câu cũng không có.
Ánh mắt của Viêm Tâm Nguyệt phức tạp, đối với hành vi của Lâm Lăng càng thấy khó nắm bắt, có một cảm giác thần bí mông lung.
Tiến vào phòng ngủ, Lâm Lăng tiện tay đóng cửa lại, trực tiếp mở ra chia sẻ thị giác với Công Phu Tiểu Dăng và Lang Chu.

Cùng lúc đó, tất cả các hình ảnh theo dõi Dương Thần Cơ lúc trước đều nhanh chóng phát lại trong tâm trí của hắn.
Trong lúc tăng tốc phát lại, Lâm Lăng nhìn thấy Dương Thần Cơ vốn đang tu luyện, đột nhiên nhận được một lá phù truyền âm, sau đó thay một bộ áo choàng màu đen, lặng lẽ theo lối đường ngầm đi ra khỏi điện.
Xem xét theo tình huống thì có vẻ lối đường ngầm kia tuyệt đối là đi ra bên ngoài học viện Thiên Diễn, thậm chí ngay cả tuần tra của đội chấp pháp cũng không biết lối đi này của Dương Thần Cơ, cực kỳ bí ẩn.
Không thể tưởng tượng được, cơ hội lại tới nhanh như vậy!
Trên mặt của Lâm Lăng hiện lên sự lạnh lùng.
“Tiểu Chu, tiểu Đang, mở ra đường ngầm, theo sau.”
Ngay lập tức, sau khi suy nghĩ một lúc, hắn liền ra lệnh!


Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement