Tần Duy hoàn toàn nổi giận, ông đây còn chưa kiếm chuyện với các người!
Thế mà các người lại chủ động tìm tới cửa.
Thật sự cho rằng Tần Duy tôi đây là quả hồng mềm, muốn bóp kiểu gì thì bóp hả?
Nếu không phải nể tình Dương Nhã Tinh thì anh đã sớm không khách sáo với đám người này rồi!
Vẻ mặt Dương Nhã Tinh hơi nôn nóng, cô không muốn Tần Duy nảy sinh xung đột với người nhà họ Dương.
Thế là cô nói với Dương Thiệu Sơn: “Ông nội, Dương Diệu Bình bị cậu chủ Tần đánh gãy tứ chi, không liên quan tới bạn trai của cháu!”
“Bây giờ mấy người kiếm chuyện với bạn trai của cháu, nếu để cậu chủ Tần biết chuyện này, anh ấy sẽ buông tha cho nhà họ Dương sao?”
Nghe xong lời này, sắc mặt Dương Thiệu Sơn thay đổi.
Nơi này là trước cửa Tiên Cư các, nếu để cậu chủ Tần biết chuyện này.
Thì nhà họ Dương bọn họ sẽ gặp phiền phức lớn.
Thế thì khác nào tuyên bố với cậu chủ Tần rằng, nhà họ Dương chúng tôi không phục hay sao?
Sắc mặt Dương Thiệu Sơn dần dần nghiêm túc, nói với Dương Nhã Tinh: “Được lắm, cháu thật sự khiến ông rất thất vọng, từ nay về sau, ở chỗ ông, cháu sẽ không chiếm được bất cứ lợi ích nào nữa!”
Nói xong những lời này, ánh mắt lạnh lẽo của Dương Thiệu Sơn lại nhìn về phía Tần Duy.
Ông ta trầm giọng: “Nể tình cậu từng cứu tôi một lần, tôi có thể dễ dàng tha thứ cho cậu mấy lần, nhưng sau này, tôi sẽ không bao giờ nể tình với cậu nữa!”
“Chúng ta đi!”
Nói xong những lời này, Dương Thiệu Sơn dẫn theo người nhà họ Dương rời đi.
Thấy đám người Dương Thiệu Sơn rời đi, sắc mặt Dương Nhã Tinh cũng khó coi. Cô thở dài một hơi.
Cô nói với Tần Duy: “Xin lỗi anh, lại liên lụy đến anh nữa rồi.
Tần Duy cười nói: “Không thể trách em, chuyện này không liên quan đến em.
Sau khi đưa Dương Nhã Tinh về nhà, Tần Duy lại dẫn mẹ đến bệnh viện một chuyến.
Bôi ít thuốc lên vết thương, may mà chỉ bị thương ngoài da, nếu mẹ thật sự xảy ra chuyện gì thì Tần Duy sẽ thật sự giết người!
Về đến nhà.
Mẹ kể lại chuyện đã xảy ra trong bữa tiệc sinh nhật lúc nãy.
“Con trai à, con không thấy được đâu, cậu chủ Tần kia đúng là phong thái ngời ngời, tuấn tú lịch sự, nếu không có cậu ấy giúp đỡ thì có lẽ mẹ đã bị đám người kia bắt đi rồi!”
“Lần sau nếu có cơ hội được gặp cậu ấy, mẹ nhất định phải cảm ơn người ta mới được”
Lý Lục Loan nói, lòng còn sợ hãi.
Tần Duy cười nói: “Chẳng phải mọi người đều nói cậu chủ Tần đeo mặt nạ à? Sao mẹ biết người ta phong thái ngời ngời, tuấn tú lịch sự?”
Lý Lục Loan trừng Tần Duy một phát: “Tuy mẹ không thấy diện mạo của cậu ấy, nhưng chỉ dựa vào khí chất của cậu ấy, mẹ đã đoán được rồi” “Vậy thì mẹ thấy con đẹp trai hơn, hay là cậu chủ Tần kia đẹp trai hơn?”
Tần Duy cợt nhả hỏi.
Lý Lục Loan nhìn Tần Duy, khinh thường nói: “Con nói xem? Chỉ dựa vào dáng vẻ này của con mà có thể so sánh với người ta sao?”
Tần Duy mỉm cười, không nói gì.
Nếu để mẹ biết thực ra cậu chủ Tần kia chính là con trai của bà ấy.
Thế thì chắc chắn vẻ mặt của bà ấy sẽ rất phấn khích.
Nói rồi, Lý Lục Loan bỗng nhớ đến chuyện chính, bèn nói với Tần Duy: “Phải rồi con à, bởi vì chuyện hôm nay nên chúng ta đã hoàn toàn trở mặt với gia đình Nhã Tinh, chuyện
này con định xử lý như thế nào?”
Tần Duy suy nghĩ một chút, nói thật, anh cũng không biết nên xử lý chuyện này như thế nào.
Người nhà họ Dương vẫn luôn khinh thường anh.
Muốn nhận được sự thừa nhận của nhà họ Dương còn khó hơn lên trời.
“Hầy, chỉ có thể được đến đâu hay đến đấy.” Tần Duy nói.
“Con trai, cho dù con làm gì, mẹ cũng sẽ ủng hộ con.
Tần Duy cười nói: "Cảm ơn mẹ”
Thực ra người mà Tần Duy lo lắng nhất vẫn là Dương Nhã Tinh, chắc chắn lúc này cô ở nhà họ Dương sẽ không được yên ổn.
Bệnh viện.
Phòng bệnh VIP.
Cả người Tiết Hải Sâm bó đầy thạch cao.
Tứ chi của anh ta bị Thiên Vương vệ đánh gãy, bây giờ mới được chuyển từ phòng giải phẫu sang đây.
Vừa hết gây tê, anh ta lập tức hận đến nỗi nghiến răng nghiến lợi!
Tức giận!
Tiết Hải Sâm anh ta lớn đến chừng này tuổi, vẫn là lần đầu tiên bị người ta hành hạ thảm đến mức này.
Mấy hôm trước vừa bị Tần Duy đánh gãy một chân, bây giờ lại bị cậu chủ Tần đánh gãy tứ chi!
Anh ta đầy mặt không cam tâm, lửa giận sôi trào!
“Tần Duy!”
“Đều tại thẳng Tần Duy kia! Nếu không có nó thì sao tôi lại rơi vào kết cục này!”
Trong phòng bệnh tràn ngập tiếng gào thét phẫn nộ của anh ta.
Anh ta không dám trêu chọc cậu chủ Tần, đành phải trút hết lửa giận lên người Tần Duy.
“Gọi điện thoại cho Gấu Xám cho tôi! Tôi muốn ông ta ra tay ngay bây giờ cho tôi!”
“Tôi phải giết cả nhà nó! Tôi muốn băm thằng khốn đó ra làm trăm mảnh, khiến nó hối hận cả đời!”
Không lâu sau, một tên thuộc hạ của anh ta gọi điện cho Gấu Xám.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, Tiết Hải Sâm vội vã kêu lên: “Gấu Xám, tôi cho ông thêm ba trăm tỷ!” “Giết Tần Duy cho tôi! Tôi muốn giết cả nhà anh ta!”
“Tôi phải tận mắt chứng kiến thẳng khốn đó bị rút gân nhổ xương, băm xác thành trăm mảnh!”
Đầu dây bên kia, Gấu Xám châm một điếu thuốc.
Ông ta trầm ngâm một lát rồi nói: “Được, hai ngày nay tôi sẽ ra tay, chuyển tiền đặt cọc cho tôi trước đã!”
Sau khi cúp điện thoại.
Lửa giận trong mắt Tiết Hải Sâm như sắp đông cứng lại!
“Tần Duy, lần này mà không giết chết mày, ông đây thề sẽ không làm người!”
Tiết Hải Sâm có nằm mơ cũng không thể ngờ được rằng, hành vi lần này sẽ mang lại mối họa diệt môn thảm thiết cho anh ta và cả gia tộc của anh ta!
Buổi tối.
Tần Duy nhận được một cuộc điện thoại.
Do Dương Nhã Tinh gọi đến.
“Nhã Tinh, em sao rồi?"
Tần Duy hỏi.
“Hôm nay không phải là sinh nhật của anh sao? Em đã đặt một bàn ở khách sạn Đại Đường, anh có thể dẫn dì đến cùng không?”
Dương Nhã Tinh hỏi.
Tần Duy hơi vui sướng: “Tất nhiên là được.
Sau khi cúp điện thoại, Tần Duy nói với Lý Lục Loan.
Lý Lục Loan vui vẻ đồng ý.
Sau đó, Tần Duy lái xe chở mẹ đi đón Dương Nhã Tinh.
Sau khi đón Dương Nhã Tinh, ba người đến khách sạn Đại Đường.
Khách sạn Đại Đường nổi tiếng khắp Trung Hải, thanh danh không thua kém Tiên Cư các.
Lần trước sinh nhật ông cụ Dương cũng tổ chức ở khách sạn Đại Đường.
Có thể thấy, Dương Nhã Tinh bỏ ra rất nhiều tâm tư.
Đến khách sạn Đại Đường, Lý Lục Loan bị chấn động vì cách trang hoàng lộng lẫy, bầu không khí xa hoa ở nơi này.
“Nhã Tinh à, ăn một bữa cơm mà thôi, không cần thiết đến một nơi xa hoa như thế này đâu. Dì với Duy Nhi chưa bao giờ có yêu cầu gì đối với chuyện ăn uống”
Lý Lục Loan hơi tiếc tiền.
Dương Nhã Tinh cười nói: “Dì, cháu có thẻ thành viên ở đây, không tốn nhiều tiền đâu.
Lý Lục Loan gật đầu.
Ba người đi vào đại sảnh khách sạn.
Dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, ba người đi đến một chiếc ghế dài.
Mặc dù bàn không lớn nhưng rất tao nhã yên tĩnh.
Không lâu sau, các món ăn trang trí tinh xảo được bưng lên bàn.
Dương Nhã Tinh tự mang theo một chai Romanee Conti đến đây.
Cô cười nói: “Chai rượu này là một bạn học của em tặng cho em, em vẫn không nỡ uống, hôm nay là sinh nhật của anh nên em mới nỡ mang đến đây”
Cô khui nắp chai, gạn rượu rồi rót ba ly rượu.
Ngửi mùi rượu thơm, Tần Duy không khỏi say mê.
Anh nhấp một ngụm, ánh mắt sáng lên: “Rượu ngon.
Sau ba tuần rượu, Tần Duy hỏi: “Nhã Tinh, sau khi em về nhà, người trong nhà có nói gì em không?”
Vẻ mặt Dương Nhã Tinh bỗng trở nên buồn bã, nhưng ngay sau đó lại nở nụ cười.
“Hôm nay là sinh nhật của anh, không nhắc đến những chuyện không vui đó.
Dương Nhã Tinh mỉm cười rất gượng gạo.
Tần Duy biết, chuyện hôm nay, nhà họ Dương nhất định sẽ không để yên.
Nhã Tinh là người nhà họ Dương, bị kẹp ở giữa, chắc chắn cô đã phải chịu áp lực rất lớn.
Chỉ có như vậy, anh mới có thể bảo vệ người phụ nữ này!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất