Nam Cung Vũ Tuyệt hơi lạc lõng, lại không nhịn được nói thêm: "Tôi... cái kia.. nếu Diệp công tử có thời gian, có thể tới Nam Cung gia tộc làm khách..." 

 

"Tuyệt Vũ... Tuyệt Vũ có vài kiến thức luyện kiếm, muốn xin chỉ giáo..." 

 

Nam Cung Vấn Tuyết choáng luôn. 

 

'Trời ơi! Chị Tuyệt Vũ tự tin thế kia, ngay cả thánh tử Thiên Thần Triều chị ấy cũng không thèm nể mặt!' 

 

'Vậy mà nói chuyện với tên này... lại nói lắp ư? Mình chưa thấy chị Tuyệt Vũ như này bao giờ! Chắc không phải chị Tuyệt Vũ vừa mắt Diệp công tử rồi đấy chứ?' 

 

Ngay lúc Nam Cung Vấn Tuyết đang nghĩ vậy! 

 

Diệp Bắc Minh quay người đi luôn: "Tôi không rảnh!" 

 

Biến mất nhanh như một cơn gió! 

 

Chỉ còn lại Nam Cung Tuyệt Vũ đứng nhìn theo bóng lưng của Diệp Bắc Minh, mặt mày ngơ ngác, như thể vừa mất đi một món đồ yêu thích vậy! 

 

Chân trước vừa ra khỏi mộ kiếm thượng cổ! 

 

Liễu Như Yên chua lè nói: "Chạy nhanh thế làm gì? Lo cô nương người ta ăn thịt cậu à?" 

 

Diệp Bắc Minh nghi hoặc nhìn Liễu Như Yên: "Liên quan gì đến cô?" 

 

"Cậu..." 

 

Liễu Như Yên tức giận trợn tròn mắt! 

 

"Em gái Như Yên ghen đấy à?" Tử Vận cười trộm. 

 

Liễu Như Yên đỏ mặt, cãi ngay: "Tên nhóc này vốn thích trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi!" 

 

"Gặp ai là yêu người đấy, ta là sư nương hắn, đương nhiên phải quản một chút!" 

 

"Ồ~" 

 

Diệp Bắc Phong và Tử Vận ồ một tiếng đầy sâu xa! 

 

Đột nhiên. 

 

Ong! 

 

Giữa ấn đường Diệp Bắc Minh, một giọt tinh huyết vỡ tan! 

 

Trong hư không trước mặt, ngưng tụ thành hình một con phượng hoàng đỏ rực, vỗ cánh phầm phập! 

 

"Sao vậy?" 

 

Ba người cả kinh. 

 

Diệp Bắc Minh hô: "Tiểu phượng hoàng, xảy ra chuyện gì vậy?" 

 

Tiểu Phượng Hoàng gấp gáp vô cùng: "Chủ nhân... ngôi làng bị người ta phát hiện rồi!" 

 

"Có một nhóm rất đông đang tấn công vào trận pháp của làng!" 

 

"Trong số họ còn có một Đế Tổ, chủ nhân, trận pháp sắp không trụ được nữa rồi..." 

 

Bùm! 

 

Huyết ảnh Hỏa Phượng Hỏa vỡ tan! 

 

"Cha! Mẹ!" Diệp Bắc Phong hét lên, mặt trắng bệch, nắm chặt vai Diệp Bắc Minh: 'Tiểu Diệp Tử! Ba mẹ vẫn còn trong thôn!" 

 

"Cảnh giới của họ quá thấp, nếu gặp chuyện... sẽ chết đó..." 

 

"Em biết!" 

 

Diệp Bắc Minh gật đầu, mắt đầy tơ máu! 

 

"Tiểu Tháp!" 

 

Anh hô một tiếng! 

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngưng trọng nói: "Tôi đây!" 

 

"Đi!" 

 

Vừa dứt lời, Diệp Bắc Minh đã phóng lên trời như ngôi sao bằng, bay ra khỏi rừng Huyền Hồn! 

 

Những nơi anh đi qua, vô số yêu thú, ma thú bị kinh động, trông thấy có người xông vào địa bàn của mình, chúng ào ạt ra tay chặn đường! 

 

"Giết!" 

eyJpdiI6ImZySTJ2RjRcL0Mxc0FOVlRkVk9JenNRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlFZSXd2Mjd2REQ4K0RcL0MrWlNIdTVoMm8rZVh6NnNrMnFRTFBmRjZkbUFUTFpsTVVJRjdoYU80c1EwZzZsNURRIiwibWFjIjoiMjRjYTI0NjkwZWUzNjEyY2Q0YjAyMzA1Zjk3ZDg5MTRjMDZmNGVkMmM2YjMyZDRiYTc4NDRiM2Y5OTAxMGM5ZCJ9
eyJpdiI6ImttTU5KV3lLbnB0WTA3YUxQRWJlY0E9PSIsInZhbHVlIjoiTFFlZ09OTFJKQVwvNm5JcFNsQlJUZ3N1NUR4NnlicWYzWlRKdnZZSTdSUU4ra1Q3NmY5dFg1bHNkTUljS2FLYWhjUkVQQkdvVWtralhtRTRvXC91VGZmSUd6YzJ5TktlWXpXS3N3N3J3Q2pvSk1qNWc0NkoxcGtXQ29jbWdDa29VWTZcL2FURXkrSmFJakZ6dTJQV2VvUVdpTEZST293N0RvNDZza0FMXC9Rd1B4ST0iLCJtYWMiOiJjNzJlN2Y0YjkxYzM2OWVlMmUyM2NiMTI4ZGI3MWIzNTdiNTFjNTQzNGEwM2IwM2YzYTU3NzA3Y2M0ZmI3ZGNmIn0=

Gào!

Ads
';
Advertisement
x