Hơn nữa, vì Cổ Yêu Nguyệt vào khe đá trước, Diệp Bắc Minh vào sau, cô ta đang quay lưng về phía Diệp Bắc Minh, lúc này phần mông vừa khéo ép lên phần bụng Diệp Bắc Minh! 

 

 

Áp sát khăng khít! 

 

"Ngươi có ý gì?" Cổ Yêu Nguyệt hơi tức giận: "Còn không ra ngoài?" 

 

"Im miệng!" 

 

Diệp Bắc Minh quát khẽ. 

 

Thậm chí. 

 

Anh còn đưa tay vòng qua cổ cô ta, che miệng cô ta lại! 

 

Cổ Yêu Nguyệt run lên: 'Chắc tên này không định... làm chuyện đó đấy chứ?'

Suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu! 

 

Ầm ầm ầm! 

 

Đợt công kích thứ hai ập đến, mặt đất lại lần nữa nổ tung! 

 

Cổ Yêu Nguyệt cứng đờ người: "Họ vẫn chưa đi sao?" 

 

Cô ta không dám nhúc nhích thêm nữa! 

 

Mặc cho Diệp Bắc Minh đứng sát vào người mình! 

 

Đúng một canh giờ sau, động tĩnh bên ngoài mới hết. 

 

"Bây giờ... ra chứ?" Cổ Yêu Nguyệt nói nhỏ. 

 

"Đợi thêm đi!" 

 

Diệp Bắc Minh áp sát vào cô ta, cô ta đổ mồ hôi ướt nhẹt! 

 

Chiếc váy lụa ôm sát lấy cơ thể, cảm nhân được cơ thể nóng rực của người phía sau, Cổ Yêu Nguyệt cũng thấy hơi nóng bừng, trong lòng không khỏi bực bội! 

 

Sớm biết thế này, đáng lẽ ra phải tìm môt khe đá to hơn chút. 

 

Tiếc là sự việc xảy ra quá nhanh, cô ta chưa có thời gian tìm! 

 

Nửa canh giờ sau. 

 

"Đùng đoàng!" 

 

Lượt oanh tạc thứ ba đổ xuống, lần này chỉ kéo dài khoảng một khắc đồng hồ là hết. 

 

"Được rồi!" 

 

Diệp Bắc Minh buông Cổ Yêu Nguyệt ra, trèo ra ngoài. 

 

Cổ Yêu Nguyệt thấy trống trống, cũng trèo ra theo, cảnh tượng trước mặt khiến cô ta rùng mình: "Trời ơi..." 

 

Trong vòng mười nghìn dặm xung quanh, đất đai hóa thành đất khô cằn! 

 

Mặt đất toàn vết nứt. 

 

Xuất hiện đầy miệng hố khổng lồ do bị oanh tạc! 

 

"May mà chúng ta may mắn! Không thì, nếu bị tìm ra, chắc chắn khó mà thoát khỏi cái chết!" Cổ Yêu Nguyệt nuốt nước miếng. 

 

Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhìn cô ta: "Sao cô lại tới đây?" 

 

Cổ Yêu Nguyệt hừ lạnh một tiếng: "Ta vừa cứu ngươi một mạng, ngươi có thái độ này sao?" 

 

"Cảm ơn! Coi như tôi nợ cô một ân tình!" Diệp Bắc Minh nói. 

 

Cổ Yêu Nguyệt chớp mắt: "Thế còn tạm được! Nếu ngươi đã nợ ta một ân tình!" 

 

"Bây giờ ta muốn dùng!" 

 

Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Được! Cô muốn tôi làm gì?" 

 

Cổ Yêu Nguyệt nói: "Theo ta về tộc Bàn Cổ!" 

 

Diệp Bắc Minh liếc cô ta một cái đầy hứng thú: "Cô có biết tình cảnh của tôi hiện giờ không? Bốn vị Đế Tổ truy sát!" 

 

"Sau này, chỉ có nhiều lên thôi! Cô không sợ tôi dẫn kẻ địch tới, khiến tộc Bàn Cổ cô diệt vong à?" 

 

Cổ Yêu Nguyệt sửng sốt. 

 

Cô ta cắn môi, trầm mặc vài giây. 

 

"Tộc Bàn Cổ hiện giờ cũng không khác sắp diệt vong là mất!" 

 

"Có lẽ chỉ có ngươi mới thay đổi được tình hình!" 

 

... 

 

Đại Hoang cực kỳ mênh mông, nó nằm ở tầng thứ nhất của Thiên Giới, một phần ba là Đại Hoang, một phần ba nữa là Vực Hải! 

eyJpdiI6Ik5ZaHV0dFBzQlpScUhqbG5ETXZIeVE9PSIsInZhbHVlIjoiV3FVaU5DMEVsZDVYNjZiemwwbkppcWFkelROMnF6OExPUFMwcDFZM1c4VVJpSXA0bDFwUEhKSUZmTERiUGlnNyIsIm1hYyI6IjBiNWNjMDY0NjdjNjczMmNlYjE5YzUwNGExNjc0MTMwYjAzMDk5NjFmNTEyNmIxMDYzN2E3YmNkMjc4ZjM3MjkifQ==
eyJpdiI6InVKSWJvTDhPY05zWTErM0drcnUrcFE9PSIsInZhbHVlIjoiaGl4dHBPMHVGVnVXQWZMcTBLVUc4YTBsUk9yVElVb2tqNlNoUmNwYkJXNzVRQ3ZmeHVXS3FOaWZTd2JzSllLVHd4ZE84eFpPWWo3a0RobmUwMktvRTlLQVo4QTU1YkhFVUJkbFBjXC81STZoSUVZVTNtQTdrUWJ5NmNWald0YVVtMWw1OW5HZ1JCczBHUFh2d2NkNmIyZ1ZvWTJNV0JBc3BuOW9aWG9TVDhYdz0iLCJtYWMiOiI1ZGU0OWQ5YzM0NGM2MDVjNjliNWZjZTQ2OTVhYzgzZDQ1YTZlMWNiNjc1MTc4MWUxZWFlYTdlYTkzMzk2MmZjIn0=

Ads
';
Advertisement
x