Tiếng kêu hoảng loạn không ngừng vang lên! 

 

 

Trong mắt Lãnh Thu Thủy, Diệp Bắc Minh như một ổ dịch bệnh! 

 

Ai đến gần đều bị lây rồi bị nuốt chửng! 

 

Ầm ầm!!! 

 

Nuốt chửng hàng chục cảnh giới Thiên Đế xong, khí tức cảnh giới của Diệp Bắc Minh từ cảnh giới Đạo Kiếp cấp bốn trực tiếp tăng lên cấp năm! 

 

'Thôn phệ? Thăng cấp! Tiểu tử này là Hỗn Độn Thể sao? Trời ơi!' 

 

Trong lòng Lãnh Thu Thủy dậy sóng! 

 

Như nhìn thấy ma, quay đầu bỏ chạy! 

 

Ngay tức khắc! 

 

Sau lưng cô ta vang lên một giọng nói lạnh băng: "Ngươi không phải Đế Tổ sao? Ta muốn xem thực lực thật sự của Đế Tổ như thế nào…" 

 

Lãnh Thu Thủy nuốt khan! 

 

Cô ta cảm nhận được thanh niên ấy đã đuổi theo kịp! 

 

Cô ta nhanh như một tia chớp màu xanh, xoay người lại! 

 

Há miệng! 

 

Một chiếc lưỡi đen thò ra, hoá thành một lưỡi kiếm sắc bén, đâm thẳng vào đầu Diệp Bắc Minh! 

 

"Đế Tổ, chỉ có thực lực như vậy thôi sao?" Diệp Bắc Minh giơ tay lên, bóp chặt lấy lưỡi của Lãnh Thu Thủy. 

 

Rắc! 

 

Trực tiếp bẻ gãy! 

 

"Aaaaa!" 

 

Lãnh Thu Thủy đau đến gào thét, máu tươi trào ồng ộc ra từ trong miệng! 

 

Cô ta quay lưng bỏ chạy! 

 

Bốp! Một cú đạp, khí tức bạo ngược cùng mùi máu tanh ập xuống như muốn nghiền nát! 

 

Lãnh Thu Thủy bị hất văng, xương cốt gần như vỡ vụn, kêu lên thảm thiết: "Đại nhân tha mạng… Ta tuy là Đế Tổ! Nhưng sức chiến đấu của một Đế Tổ bình thường cũng không khác nhiều so với cảnh giới Thiên Đế đỉnh phong!" 

 

"Đế Tổ! Chỉ là mạnh ở phương diện pháp tắc Thiên Đạo, có thể khai tông lập phái, làm chủ thế giới..." 

 

Thứ chờ đợi cô ta.... 

 

Là một cú đạp cực kỳ tàn bạo! 

 

Giáng thẳng vào bụng dưới của Lãnh Thu Thủy! 

 

"Aaaaaaaa!" 

 

Lãnh Thu Thủy đau đến méo mó, lộ ra bản thể. 

 

Lại là một con thanh xà! 

 

Cú đạp thứ hai giáng xuống! 

 

Gọn gàng, nhắm thẳng vào đầu Lãnh Thu Thủy! 

 

"Đừng giết ta… Ta dẫn ngươi tới Khởi Nguyên Điện!" Lãnh Thu Thủy đường đường là một Đế Tổ mà lại bò rạp dưới đất, run rẩy cầu xin. 

 

Đôi giày hồi lực đang lơ lửng giữa không trung! 

 

Dừng lại. 

 

Di chuyển! 

 

Lúc này Lãnh Thu Thủy mới dám ngẩng đầu lên, cuối cùng thấy rõ người thanh niên trước mặt! 

 

Quanh thân hắn huyết khí quấn chặt, ma khí pha lẫn năng lượng hỗn độn cuộn trào, sau lưng là một con huyết long chín đầu cuộn mình như mọc ra từ cột sống, dữ tợn đến rợn người! 

 

Diệp Bắc Minh quay đầu lại. 

 

Ánh mắt khoá chặt vào Cao Phán! 

 

"Trong cơ thể ngươi có huyết mạch Bàn Cổ?" 

 

"Hừ! Vậy thì sao? Đừng tưởng ngươi cứu ta…" 

 

Chỉ nghe một tiếng 'xoẹt' vang lên, Lãnh Thu Thủy còn chưa nhìn rõ chuyện gì, Diệp Bắc Minh đã lao tới bên cạnh Cao Phán, túm lấy cánh tay duy nhất của y, giật phăng ra! 

 

Xương kéo theo gân cốt, máu thịt rách bươm! 

 

Lại có mười ba cây kim bạc rơi xuống, cắm thẳng vào cơ thể Cao Phán! 

 

"Aaaaaaaa!" 

 

Cao Phán gào rú điên loạn, đau đớn đến muốn chết mà không chết được! 

 

"Đã là người Tộc Bàn Cổ! Vì sao lại gia nhập Khởi Nguyên Điện?" 

 

"Vì sao ngươi quan tâm tới Tộc Bàn Cổ như thế? Ta gia nhập Khởi Nguyên Điện thì sao? Người trong tộc ta… kẻ thì chết… kẻ thì bỏ chạy… không gia nhập Khởi Nguyên Điện, ta sống sót thế nào?" Cao Phán gầm lên. 

 

Điên cuồng đập đầu xuống đất! 

 

Quỷ Môn Thập Tam Châm khiến hắn ta sống không bằng chết! 

 

Diệp Bắc Minh hất tay một cái. 

 

Một cây kim bạc bật ra, cơn đau dịu đi đôi chút! 

 

Lãnh Thu Thủy vội nói: "Đại nhân… tàn dư của tộc Bàn Cổ..." 

 

"Còn có tàn dư của tộc Nữ Oa vốn chỉ là lũ hề nhãi nhép…" 

 

Diệp Bắc Minh quay người lại. 

 

Lạnh băng nhìn Lãnh Thu Thủy! 

 

Rắc! 

 

Một cú đạp nát đầu cô ta! 

 

Làn sương máu ngưng tụ lại, chìm vào cơ thể Diệp Bắc Minh, mùi tanh càng nồng nặc hơn! 

 

"Ngươi… giết cô ta rồi?" 

 

"Tại sao phản bội tộc Bàn Cổ? Cho ta một câu trả lời thoả đáng! Nếu không, ngươi cũng chết!" 

 

Cao Phán cười lạnh một tiếng: "Vậy thì giết đi!" 

 

"Được!" 

 

Diệp Bắc Minh chỉ nói một tiếng! 

 

Càn Khôn Trấn Ngục Kiếm giáng xuống, chém thẳng vào đầu Cao Phán, ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc! 

 

"Dừng tay! Diệp Bắc Minh, ông ta là người mình!" Một giọng trong trẻo vang lên từ phía sau. 

 

Quay lại nhìn! 

 

Cổ Thanh Y vội chạy tới, quỳ một gối xuống, kiểm tra vết thương trên người Cao Phán: "Cao tiền bối, mau nuốt chỗ đan dược này đi, có thể tạm thời ổn định vết thương của ông!" 

 

"Thanh Y, cô nói hắn là người mình? Chuyện là sao?" Cao Phán lắc đầu, từ chối uống thuốc. 

eyJpdiI6Ik0zV0VUK0FZYXNvc0t2TVF0VmJFZFE9PSIsInZhbHVlIjoiTk4rTWRMU1FzWnNnOGFJME50Umd4Wk5xUmVxdFM2QmJNcEZzQVVpU05taDNHOVd1STV1SFZLb2FCYmFhK0NvYiIsIm1hYyI6IjYwY2JmOGQ3MjkyZmJkNDhjYTg1NGMzZDk0MmQ5Y2MyZGJiZWE3ZjMzY2E1YzQ2MTc0ODY4ZmI1NDRmNGQ1ZGEifQ==
eyJpdiI6IlwvRUViXC9jMk5JaFN3OGtYVXhuSW5lZz09IiwidmFsdWUiOiJJaUhMYzJrTGpEVDdwMVVENWN6N0tuc1J0bXczdGpHN1h4eFl2Z0tvbklPcWVTM1wvMkEralRUU3A3UnFEQ1dpM1drbVFiMTNrOVROM3g0XC9TcjFIT0dGTnZ3RmFBazQyOTlYTXVPNXBkbU9FVUNTOFAwY3NrNFwvRnpWZENuXC9VV2lhUEFXZ1hsbFA1Wlo1SERqQjhFMXpWcTN6cHoyaGhJOXJmamUyaEFhTWpYcCtpYzU1SG8wbExhR01La1MwQ1h5UHhiZjZGNGJBNUJNZ0hualA2RmRPcVhtVWRwTjZnN09BOFJkMlMyVnk3TEtJTmpWWjdlSFwvV2lGZ3o2ZTE0R2UiLCJtYWMiOiJmOWRkZDY3N2ExNTNlZWQ1YjVjNDU4OWNkNTdlMmEyMzUzNGQ4M2ZmN2I1NWY1OTA2OTk3YTBhZmU2MzlhOTAyIn0=

Ads
';
Advertisement
x