"Ngươi nói cái gì?" 

 

Vạn Tề Tiêu trợn tròn mắt, giọng bỗng cao vọt lên! 

 

Gương mặt già nua của ông ta biến hóa dữ dội: "Ngươi nói… Diệp Bắc Minh?" 

 

"Mười hai cảnh giới Thiên Đế cấp chín? Bị Diệp Bắc Minh giết ư?" 

 

Ông ta vung tay chộp một cái!  

 

Lão già kia bị kéo bay tới, cổ lọt vào bàn tay Vạn Tề Tiêu! 

 

Mắt Vạn Tề Tiêu trừng trừng hung tợn: "Mẹ nó, ngươi đang giỡn mặt ta à?" 

 

"Cho dù là mười hai con lợn ở cảnh giới Thiên Đế cấp chín cũng đủ dễ dàng chém cái đồ phế vật ấy!" 

 

"Nói! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" 

 

Lão già sợ hãi tột độ! 

 

Không dám giấu giếm! 

 

Đem mọi chuyện kể lại một lượt! 

 

"Một lũ phế vật!" 

 

Biết được mười hai người của Huyết Minh lại còn dùng đến Huyết Hồn Đỉnh, lập lên một Vực Trường! 

 

Cuối cùng bị Diệp Bắc Minh dùng một cây rìu đá chém sạch, suýt khiến ông ta tức chết! 

 

"Đồ ngu! Sao phải dựng Vực Trường? Dùng sức mạnh pháp tắc trực tiếp nghiền chết hắn đi không được à?!!" 

 

Một lát sau. 

 

Vạn Tề Tiêu mới dằn được lửa giận xuống: "Hiện giờ, tên súc sinh đó ở đâu?" 

 

"Thẩm Phế đã xuất hiện, đưa tiểu tử ấy đến Học viện Luân Hồi rồi!" Lão già cung kính đáp. 

 

Vạn Tề Tiêu sững lại: "Ai?" 

 

"Thẩm Phế!" 

 

"Viện trưởng Long Viện, một trong mười hai học viện, Thẩm Phế!" 

 

"Đợi đã, Thí Nhi đâu?" 

 

"Thiếu gia hình như đã về Học viện Luân Hồi rồi!" 

 

"Không hay rồi!" 

 

… 

 

Ở một nơi trong Học viện Luân Hồi, một cánh cổng không gian mở ra. 

 

Diệp Bắc Minh và Thẩm Phế bước ra từ đó. 

 

Diệp Bắc Minh đưa mắt nhìn quanh, trong lòng có chút ngạc nhiên, cánh cổng không gian lại mở ra ngay trước cửa một đại điện cổ xưa. 

 

Trong đại điện, trước một chiếc bàn hết sức bình thường, có một ông lão áo xám đang ngồi đó. 

 

"Ồ! Thẩm Viện trưởng, sao lại rảnh ghé chỗ chúng tôi vậy?" Ông già áo xám cười nói. 

 

Ánh mắt ông ta lia qua Diệp Bắc Minh! 

 

Cảnh giới Vĩnh Hằng cấp chín? 

 

Đột nhiên hết hứng thú! 

 

Thẩm Phế nhàn nhạt nói: "Gặp một tiểu tử, thiên phú không tệ." 

 

"Ta muốn cho hắn gia nhập Long Viện!" 

 

Ông lão áo xám khẽ giật mình: "Ồ?" 

 

Lại quan sát Diệp Bắc Minh một lượt! 

 

Sợ mình nhìn nhầm! 

 

Cuối cùng xác định, cảnh giới Vĩnh Hằng cấp chín, không sai! 

 

"Một cảnh giới Vĩnh Hằng cấp chín, đáng để Thẩm Phế ông đích thân ra mặt?" Ông lão áo xám nghi hoặc, mắt không rời Diệp Bắc Minh: "Tiểu tử này rốt cuộc có lai lịch thế nào?" 

eyJpdiI6ImZ2SFlTYzRlNVZWVnpNeStJSzM2MUE9PSIsInZhbHVlIjoiT29HazVJZXREZVJ4Q3hGN29kZWp1ZDBKcExLZ210M1NPZmg2elBUZkJZWGtrejFCY2VKQzhhTE90UjJ3T20rdCIsIm1hYyI6IjAxOTE1YjE0Zjg1OWNiNzM0YTNmNzU1N2VmZDQ3MmRjNzY3MzQ4ODcwZmU2Y2Y2NDRhMjJlYjk5MzYzOGM0MDgifQ==
eyJpdiI6IkVvK2dCYm5pV1pVdU5HZEpOS1BhV2c9PSIsInZhbHVlIjoiaDJ5MXRBS1FnT1pINkRIeENvSkQrZFFmN1wvdlV6OUxuRmd0TitBdFR2Qnd5Y0U4c3g1VG11aXIwR0lnV3UwRVIwUDJMNmZCb1A1UHhweEpnNnFJMWNcL3ZMaHRBWXZEcVZGNm5Na25JMHl1Skpqd1VOdk9nVjZnM0dRRWp5b05aMSIsIm1hYyI6ImEwYWM2Y2EwMTg4MTAyMzQ4Yjg5YzZmMjY3NzZjNjFkZjdkNTcyMWMxNDBiZmFjYmQ4M2VlZDYyNjRkOGExMDYifQ==

Không giải thích.

Ads
';
Advertisement
x