"Nhược Giai!"
Diệp Bắc Minh vô cùng lo lắng.
Hắn quay phắt lại, nhìn về phía Thái Sơ Huân Nhi: "Huân Nhi cô nương, phiền cô mở cấm chế!"
Thái Sơ Huân Nhi gật đầu: "Được!"
Cô ấy rút từ nhẫn trữ vật ra một chiếc gương Bát Quái, chuẩn bị mở cấm chế!
Đột nhiên.
Một luồng sức mạnh khủng khiếp ập tới!
Chiếc gương Bát Quái trong tay Thái Sơ Huân Nhi bị hất văng!
Ngoảnh lại đã thấy chiếc gương nằm trong tay Bạch Phượng!
Thái Sơ Huân Nhi kinh hãi: "Bà nội! Sao người lại đến đây?"
Sắc mặt Bạch Phượng bình tĩnh: "Nếu ta không đến, chẳng phải con sẽ thả tiểu tử này đi sao?"
Thái Sơ Huân Nhi rùng mình, lập tức hiểu ra: "Bà nội, bà đều biết cả rồi sao?"
"Hừ! Trong cả Cổ Thiên Đế Cung có chuyện gì giấu được mắt ta sao?" Bạch Phượng hừ lạnh, thất vọng lắc đầu: "Huân Nhi, con làm bà quá thất vọng!"
"Người chồng bà đã chọn cho con, vậy mà con lại định thả hắn đi?"
Thái Sơ Huân Nhi nói: "Bà nội, Diệp Bắc Minh công tử đã có hôn thê rồi!"
"Vị hôn thê của hắn chẳng phải sắp chết rồi sao?"
Giọng Bạch Phượng vẫn bình tĩnh, ánh mắt sâu thẳm nhìn vào sâu trong khối núi đá: "Chết rồi thì chẳng phải là không còn nữa sao?"
"Bà đã biết hết mọi chuyện từ trước rồi sao?"
Diệp Bắc Minh gầm lên, Càn Khôn Trấn Ngục Kiếm trong tay lao vọt ra: "Bà già! Có phải bà hại Nhược Giai rơi vào thiên kiếp không? Bà đáng chết!"
Kiếm khí Huyết Long gầm thét!
Hắn giận đến cực điểm, lao thẳng về phía Bạch Phượng!
Năm cảnh Thiên Đế có mặt đều trợn tròn mắt, hoàn toàn chấn động nhìn Diệp Bắc Minh!
'Trời ơi! Tiểu tử này điên rồi sao? Dám ra tay với một vị Thiên Đế trước đại kiếp ư?!'
"Diệp công tử, đừng!"
Thái Sơ Huân Nhi thất thanh.
"Ngươi dám ra tay với ta?"
Mắt Bạch Phượng nheo lại, sát khí ngưng tụ!
Vung ra một cái tát về phía Diệp Bắc Minh, một luồng sức mạnh không thể chống đỡ ập xuống, đè nặng!
"Bà nội! Đừng giết anh ấy!"
Thái Sơ Huân Nhi lao vọt lên, đứng ngay sau lưng Diệp Bắc Minh!
Nếu cái tát này đánh chết Diệp Bắc Minh!
Dư lực bùng phát ra ắt sẽ đánh chết cả Thái Sơ Huân Nhi, Bạch Phượng đành thu hồi lực đạo, chỉ giáng xuống khoảng một phần ba sức lực!
Bốp!
Diệp Bắc Minh ngã nhào, lăn tới gần bức màn ánh sáng trên núi đá!
Hắn quỳ một gối, phun ra một ngụm máu tươi!
Thái Sơ Huân Nhi vội vàng chạy đến: "Diệp công tử, anh không sao chứ?"
Bạch Phượng hơi kinh ngạc. Với một phần ba sức của bà ta, hắn chắc chắn không đỡ nổi, lẽ ra phải bị trọng thương mới đúng!
Nhưng.
Tiểu tử này chỉ phun ra một ngụm máu, trông chẳng hề hấn mấy. Lẽ nào hắn còn mạnh hơn bà ta tưởng?
"Bà nội, sao bà lại đẩy Chu cô nương vào chỗ nguy hiểm?" Thái Sơ Huân Nhi ngẩng đầu hỏi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất