Bàn Cổ Thần Thụ khẳng định.
Giọng nó trầm, ngân dài: "Đáng tiếc! Chẳng ai còn nhớ là ai đã dựng nên sống lưng cho dãy núi này!"
"Cũng chẳng ai nhớ là ai đã rót máu vào đại địa!"
"Lại càng chẳng ai nhớ, trận chiến ấy đã làm cạn sạch khí vận của cả kỷ nguyên Thượng Cổ!"
"Ngươi là người cuối cùng ta chọn, chỉ có ngươi mới cứu nổi thế giới này!"
Khóe môi Diệp Bắc Minh giật giật: "Ngươi không thấy chuyện cứu cả thế giới này là quá lố bịch sao?"
Bàn Cổ Thần Thụ một thoáng im lặng!
Một lát sau, giọng nó mang theo một chút giận dữ: "Cho nên, việc Bàn Cổ Đại Thần lấy chính thân thể mình che chở thế giới này là lố bịch sao?"
"Nữ Oa Đại Thần lấy mạng mình để vá trời cũng là lố bịch sao?"
Diệp Bắc Minh sững người.
Lần này.
Đến lượt hắn im lặng.
"Được rồi, ngươi muốn ta làm gì?"
Buzzzz!
Cảnh tượng trước mắt Diệp Bắc Minh đột ngột thay đổi!
Hắn xuất hiện trong một căn nhà đá.
Nhà đá không lớn, được ghép bằng những khối đá thô sơ, bên trong là vài chiếc bàn đá, ghế đá!
Trên mặt bàn đặt một cây rìu đá, ngoài ra chẳng còn gì!
"Đây là đâu?"
"Bàn Cổ Thần Miếu!"
"Bàn Cổ... Thần Miếu?"
Diệp Bắc Minh có chút ngạc nhiên.
Trên đường đi, hắn đã thấy không biết bao nhiêu thần miếu, thần điện!
Ở kỷ nguyên Thượng Cổ, thần miếu của Bàn Cổ Đại Thần lại nhỏ bé thế này!
"Chàng trai trẻ, vị đại thần chân chính đâu cần miếu mạo để người ta cúng bái!"
"Ta dựng thần miếu này cũng chỉ để tưởng niệm Bàn Cổ Đại Thần mà thôi!"
"Ví dụ như ngọn núi ngay dưới thân ta đây vốn cũng chẳng phải Long Sơn gì cả, càng không tồn tại cái gì mà Long Trường Ngộ Đạo!" Bàn Cổ Thần Thụ nói.
Diệp Bắc Minh sững sờ: "Cái gì?"
"Không có Long Sơn? Cũng không có Long Trường Ngộ Đạo?"
Bàn Cổ Thần Thụ nói tiếp: "Rất nhiều tu võ giả tìm đến đây, tưởng rằng nơi này chính là Long Trường!"
"Tu võ giả muốn ngộ đạo ở chốn này, nhiều không đếm xuể!"
"Đáng tiếc, họ đều sai rồi!"
"So với việc dựa vào ngoại vật, mơ tưởng có một Long Trường! Có thể giúp ngươi ngộ đạo! Chi bằng dựa vào chính mình!"
"Trong lòng có võ đạo, nơi đâu cũng là Long Trường!"
Những lời này vừa dứt!
Diệp Bắc Minh như bị một nhát búa cảnh tỉnh giáng thẳng xuống đầu!
Long Trường lại không tồn tại ư?
Dựa vào ngoại vật chi bằng dựa vào chính mình?
Diệp Bắc Minh nhắm mắt lại.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất