"Ha ha ha! Long Trường, chỗ này chính là Long Trường hả? Ta sẽ ngộ đạo ở đây, ta phải lên được cảnh giới Thiên Đế cửu chuyển!" Lúc này, trên vách núi xa xa vang lên tiếng nói vừa điên cuồng vừa kích động.
Bọn họ đã lên tới đỉnh núi!
Diệp Bắc Minh nhìn sang Liễu Như Yên vẫn đang khóc nức nở: "Ngài bình tĩnh lại một chút, tôi lên trước đây!"
Anh cất bước, tiến về phía đỉnh núi!
"Ta cũng đi!"
Giọng nói lạnh lùng của Liễu Như Yên vang lên!
Diệp Bắc Minh quay lại coi, bà ta đã lau sạch nước mắt, cây trâm ngọc được cài vào tóc, khuôn mặt lạnh lùng xinh đẹp!
"Ta phải đi xem nơi trượng phu của ta ngộ đạo!"
Liễu Như Yên nói với giọng đầy kiên định: "Dù có chết ở đây, ta cũng phải xem xem, rốt cuộc Long Trường trong truyền thuyết là nơi như nào!"
"Mà đáng để đại sư huynh của ta không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đi!"
Diệp Bắc Minh không nhiều lời nữa.
Nhảy một bước đã bay lên vách đá.
Một luồng trọng lực cực mạnh ập tới!
Ngọn núi rồng như một khối nam châm khổng lồ!
Còn cơ thể Diệp Bắc Minh thì như miếng sắt, mặt đất có một luồng lực hút cực mạnh kéo lấy anh, cơ thể phải chịu lực hút mạnh gấp trăm ngàn lần so với lực hút bình thường!
"Thảo nào đám người lúc nãy leo lên khó khăn thế!"
Diệp Bắc Minh ngẩng mặt lên nhìn!
Hơn chục thanh niên nam nữ ban nãy đã leo được hai phần ba ngọn núi!
Núi rồng với độ cao tầm một trăm nghìn mét, bọn họ sắp leo lên đến đỉnh rồi!
Đột nhiên.
Tên nam tử áo tím từng chế nhạo Diệp Bắc Minh, bỗng cúi xuống coi: "Ô! Tên nhóc này cũng muốn leo lên à?"
Hắn ta tiện tay gỡ một cục đá hậu thổ to chừng một mét, ném về phía Diệp Bắc Minh!
"Nhóc con, cẩn thận!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hô!
Diệp Bắc Minh ngẩng đầu lên coi!
Cục hậu thổ ném về phía Diệp Bắc Minh, lao xuống như thiên thạch!
Hai tay Diệp Bắc Minh nắm chắc vào hai mỏm đá, nghiêng người một chút, ầm! Một tiếng nổ lớn vang lên, cục hậu thổ đó sượt qua người anh rơi xuống, rồi lại "rầm" một tiếng, rơi xuống đất, tạo ra một cái hố thiên thạch khổng lồ!
"Tuyết Xuyên, rốt cuộc ngươi có được không vậy?"
"Một con kiến hôi mà cũng né được tấn công của ngươi?"
Một tráng hán giễu cợt.
Nam tử áo tím đen mặt!
Vẫn còn muốn ra tay lần nữa!
Diệp Bắc Minh nhanh chóng lướt ngang, nấp vào một chỗ lõm!
Nam tử áo tím muốn ra tay từ đây, căn bản không thể!
"Trốn ư? Người mà bản công tử muốn giết, chưa có ai thoát được đâu!" Tuyết Xuyên cười lạnh: "Ngươi có thể nấp, vậy người phụ nữ của ngươi thì sao?"
Hắn ta lại cầm một cục hậu thổ khác!
Có đường kính khoẳng một mét, ném về phía Liễu Như Yên phía dưới!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất