"Tiền bối ngài không hề bao che khuyết điểm!"
Tiếng hô vang dội!
Vang khắp Lăng Tiêu Thần Triều!
Các tu võ giả xung quanh võ đài nghe mà há hốc miệng, da đầu tê rần!
"Đù! Vầy cũng... to... to... to gan quá à!"
"Giết Khổng Lãng! Dương Vũ! Vì sư phụ của họ không có ở đây, thôi vậy cũng được!"
"Sư phụ của Lý Nhược Trần đang ở ngay đây, ngay dưới võ đài đấy!"
"Cách nhau chưa đến một trăm bước, sao hắn dám chứ?"
Rất nhiều người đang run!
Họ sợ phát khiếp đi được, sắp vỡ tim đến nơi rồi!
Kể cả có cho họ nằm mơ, họ cũng không dám mơ cái kịch bản này!
Điều quan trọng hơn là, sau khi Diệp Bắc Minh giết Lý Nhược Trần xong, anh còn chụp cho Thanh Long Đạo Nhân cái mác thấu tình đạt lý!
Vì thể diện cảnh giới Thiên Đế, Thanh Long Đạo Nhân không thể nổi giận, và càng không thể trả thù cho Lý Nhược Trần!
Thanh Long Đạo Nhân run lên một lúc, sau đó ông ta mới bình tĩnh bảo: "Lý Nhược Trần tài nghệ không bằng người, chết không có gì đáng tiếc!"
"Hừ! Nhóc con, thực lực của ngươi khá đấy! Bổn đế, nhớ kỹ ngươi rồi!"
Ông ta phất tay áo!
Quay người đi luôn!
Lạc Dao ngây người: "Sư phụ, vầy cũng được sao?"
Liễu Như Yên gật đầu: "Cảnh giới Thiên Đế có thể thu nhận rất nhiều đệ tử! Tuy Lý Nhược Trần có thiên phú cao, nhưng đối với Thanh Long Đạo Nhân mà nói, chỉ cần ông ta bỏ ra thêm chút thời gian, ông ta vẫn có thể bồi dưỡng ra một đệ tử thiên tài khác!"
"Nhưng, nếu ông ta ra tay ở đây, chắc chắn sẽ bị ghi vào sử sách!"
"Đệ tử chết thì chết thôi! Thể diện mà mất, là mất thật đấy!"
Đối với cảnh giới Thiên Đế mà nói.
Thể diện, cao hơn tất cả!
"Lạc Dao, còn ai nữa?"
Giọng nói kia lại vang lên!
Lạc Dao run run!
Xung quanh võ đài, các tu võ giả không hẹn mà cùng run run!
Chỉ vì.
Chỉ cần vị tử thần trên võ đài kia mà lên tiếng, thể nào cũng có người sắp ra đi!
Vèo!
Tất cả tu võ giả, đồng loạt nhìn sang Vương Mãnh!
Diệp Bắc Minh cũng nhìn thẳng vào Vương Mãnh.
Lạc Dao run run nói: "Hắn... Vương Mãnh... hạng ba bảng Hạo Thiên..."
"Hắn bảo Nhược Giai là thể chất Đại Đạo, là lô đỉnh... hảo hạng..."
Bốn phía lặng ngắt như tờ!
Mắt Vương Mãnh đầy tơ máu, nét mặt dữ tợn đến cực điểm: "Bản công tử nói thế đấy, thì sao? Diệp Bắc Minh, ông đây sẽ không lên võ đài đâu!"
"Ngươi đừng mơ! Người phụ nữ của ngươi, đúng là một lô đỉnh tốt!"
"Cho dù bản công tử nhắc lại thêm lần nữa, thì sao nào? Sư phụ ta đang ở đây, ngươi dám giết ta không?"
"Ừm? Ngươi có dám động đến một cọng tóc của ta không?"
"Ha ha ha ha... ngươi có thể rất mạnh! Ngươi có thể loạn sát thiên tài trên bảng Hạo Thiên, tiếc là! Đứng trước cảnh giới Thiên Đế, ngươi cũng chỉ là rác rưởi!"
Mọi người ở đây cũng không bất ngờ!
Trước giờ, Vương Mãnh toàn vô liêm sỉ như này!
Không nói lý lẽ!
Sư phụ hắn là Tiêu Vô Địch cũng thế, hồi trẻ từng cường bạo rất nhiều thánh nữ của các tông môn!
Những tông môn đó, chỉ dám giận mà không dám nói!
Hai thầy trò này, tính tình đều ngang ngang nhau!
Khi tất cả mọi người đều cho rằng, Diệp Bắc Minh không thể làm gì được Vương Mãnh!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất