Diệp Thiên Chỉ vẫn một mặt nghi hoặc: "Hai người rốt cuộc đang làm gì thế? Sư muội Nhược Giai, sắc mặt của muội hình như không được tốt lắm?"
"Có phải bị bệnh rồi không? Không đúng, thể Đại Đạo sao có thể mắc bệnh!"
Cô ta lắc đầu.
Diệp Bắc Minh ngây ra!
'Nhược Giai, lẽ nào Diệp Thiên Chỉ không hiểu một tí gì về chuyện nam nữ?'
Chu Nhược Giai chợt bừng tỉnh: 'Hình như đúng vậy… Diệp sư tỷ từ nhỏ đã là đứa trẻ mồ côi, được Thái Thượng Tông nuôi dưỡng!'
'Nghe nói từ bé cô ấy chỉ biết luyện kiếm!'
'Có lẽ thật sự không hiểu chuyện nam nữ!'
Nghĩ cũng phải!
Nếu không thì.
Một cô nương mà bắt gặp cảnh này… sao có thể còn nói ra những lời như vậy?!!
"Khụ khụ… Nhược Giai hơi khó chịu, ta đang chữa bệnh cho cô ấy!" Diệp Bắc Minh ho khan hai tiếng.
"Ngươi cũng không khỏe à?"
Diệp Thiên Chỉ nhíu mày.
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Không có!"
Diệp Thiên Chỉ lấy làm lạ: "Thế sao sắc mặt ngươi lại không tự nhiên?"
"Ta tới tìm ngươi là muốn tỉ thí với ngươi lần nữa! Nếu ngươi cũng không khỏe thì thôi vậy!"
Ngay giây tiếp theo.
Diệp Thiên Chỉ liền bước vào đình hóng mát.
Cô ta khịt khịt mũi: "Mùi gì vậy?"
Diệp Bắc Minh và Chu Nhược Giai xấu hổ muốn chết..
Nhưng lại không dám động đậy.
Chỉ cần hơi cử động là Diệp Thiên Chỉ sẽ phát hiện ra ngay!
"Không đúng!"
Sắc mặt Diệp Thiên Chỉ thay đổi lớn.
Diệp Bắc Minh và Chu Nhược Giai lập tức căng thẳng: 'Lẽ nào bị phát hiện rồi sao?'
"Là mùi của tà ác!"
Diệp Thiên Chỉ hét lên một tiếng.
Vút!
Cô ta vung tay một cái, thanh Chu Tước Kiếm được tuốt ra khỏi vỏ!
Diệp Bắc Minh giật mình, vừa lên tiếng: "Này, đồ đàn bà điên, cô định làm gì!"
Vút! Thân ảnh Diệp Thiên Chỉ lóe lên, lao thẳng về một phía!
Chu Nhược Giai bừng tỉnh: "Bắc Minh ca ca! Có chuyện rồi, hình như... ở phía chị Lạc Dao!"
"Cái gì?"
Diệp Bắc Minh giật mình.
Khi ở cùng Chu Nhược Giai, Diệp Bắc Minh đã cố ý cắt đứt liên hệ với tháp Càn Khôn Trấn Ngục
Vì ở bên người có Tiểu Tháp, cho nên Diệp Bắc Minh không có thói quen thần niệm thăm dò, nên không phát hiện ra vấn đề!
"Đi! Đi xem xem!"
Hai người vội tách nhau ra, nhanh chóng chỉnh lại y phục.
"Tiểu Tháp, chuyện gì vậy?"
Ngay lập tức, Diệp Bắc Minh kết nối với tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Trong đầu hắn lập tức vang lên một giọng nói: "Tà khí! Tà khí quá mạnh! Tiểu tử, bổn tháp chưa từng thấy luồng tà khí nào mãnh liệt đến vậy! Không hay rồi! Ở chỗ Lạc Dao cô nương!"
…
Mười lăm phút trước.
Đoạn Vô Song trở về Thái Thượng Tông, lao thẳng đến chỗ ở của Lạc Dao.
Lạc Dao đang tắm!
Đoạn Vô Song bất ngờ lao thẳng vào!
"Ai đó?"
Nghe động tĩnh bên ngoài, Lạc Dao lập tức cảnh giác.
"Là ta!"
Giọng Đoạn Vô Song khàn đặc.
"Đoạn sư huynh?"
Lạc Dao sững người.
Trong lòng cô vẫn thích Đoạn Vô Song! Tuy nhiên, thủ đoạn của hắn ta có phần bỉ ổi, chỉ cần sửa sai kịp thời, hắn vẫn là "Vô Song sư huynh" trong lòng cô!
Hôm nay cô tỏ thái độ như vậy, chính là để nói cho Đoạn Vô Song biết cô không thích kiểu hành xử tiểu nhân đó!
"Sư huynh, đợi đã, ta đang tắm…"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất