"Vương Vân Đạo cung tiễn Diệp sư huynh!" 

 

Có người hô lên. 

 

Sau đó. 

 

"Chu Thiên Quỳnh cung tiễn Diệp sư huynh!" 

 

"Vạn Tam Thạch, cung tiễn Diệp sư huynh!" 

 

"Vương Lỗi, cung tiễn Diệp sư huynh!" 

 

"... Cung tiễn Diệp sư tử!" 

 

Chỉ trong vòng hơn chục giây ngắn ngủi, hơn trăm nghìn đệ tử kiếm tu ở Kiếm Sơn đồng loạt hô vang! 

 

Tiếng hô vang dội, kéo dài không dứt, như một thanh lợi kiếm đâm thủng mây xanh! 

 

"Kiếm tu đồng thanh hô tên thật cung tiễn! Ôi trời ơi!" 

 

Lạc Dao tê cả da đầu, nổi da gà. 

 

Đây là vinh dự cao nhất của kiếm tu! 

 

Cảnh tượng hơn trăm nghìn người cung tiễn Diệp Bắc Minh, khiến Đoạn Vô Song ghen chết đi được: 'A! A! A! Ta hận! Dựa vào đâu mà tên này được nở mày nở mặt như vậy?' 

 

'Mình mới là thiên tài của Thái Thượng Tông! Mình là công tử Vô Song! Độc nhất vô nhị!' 

 

Không ai để ý đến tiếng gào trong lòng Đoạn Vô Song. 

 

Trên kiếm đài. 

 

Diệp Thiên Chỉ ngây ngốc nhìn theo bóng lưng Diệp Bắc Minh, miệng lẩm bẩm: "Chiêu thức bình thường nhất, luyện tập hàng tỷ lần, có thể xảy ra biến đổi về chất ư?" 

 

Cúi đầu. 

 

Ngơ ngác nhìn kiếm Chu Tước trong tay! 

 

Trong đầu cô ta, có vô số kiếm kỹ, chiêu thức! 

 

Nhưng chỉ mỗi nhát kiếm nhẹ nhàng sơ sài của Diệp Bắc Minh ban nãy là khiến cô ta suốt đời không quên được! 

 

"Sư phụ, con sai rồi sao?" 

 

... 

 

Trên đường về. 

 

Lạc Dao kích động đến nỗi mặt đỏ bừng bừng: "Ôi trời ơi! Ngươi còn là một kiếm tu hả?" 

 

"Không ngờ nhát kiếm vừa rồi của ngươi lại phá được kiếm khí Chu Tước của Diệp sư tỷ!" 

 

"Chỉ một nhát nhẹ nhàng! Vèo vèo vèo..." 

 

Lạc Dao nhặt một cành cây, khoa tay múa chân! 

 

"Cả lúc ngươi đi nữa, tất cả kiếm tu ở Kiếm Sơn hô tên mình cung tiễn ngươi!" 

 

"Trời ơi! Diệp Bắc Minh, sau này ngươi có thể tung hoành ngang dọc ở Thái Thượng Tông đấy!" 

 

Thấy Lạc Dao kích động. 

 

Diệp Bắc Minh bình tĩnh hỏi: "Tại sao?" 

 

Lạc Dao nghiên túc trả lời: "Các sư huynh, sư đệ ở Kiếm Sơn, đã nhận định ai! Thì sẽ xem người đó là thần!" 

 

"Diệp sư tỷ Diệp Thiên Chỉ, nhờ có trình độ kiếm đạo mạnh mẽ, mới làm cho mọi người ở Kiếm Sơn thần phục!" 

 

"Nhát kiếm của ngươi ban nãy, còn gây ra nghi thức hô tên thật cung tiễn, điều mà Diệp sư tỷ cũng chưa được hưởng bao giờ!" 

 

Lạc Dao nói rõ ràng mạch lạc. 

 

Cô ta quay người lại nhìn Diệp Bắc Minh: "Nói thế này đi! Trừ phi ngươi muốn lật đổ đạo thống của Thái Thượng Tông!" 

 

"Bằng không, cho dù ngày mai ngươi bảo ngươi muốn đi tranh cử chức tông chủ, đám kiếm tu này sẽ bầu cho ngươi một phiếu ngay!"

Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật: "Chết tiệt, không phải chứ?" 

 

Lạc Dao gật đầu như đinh đóng cột: "Ai đùa với ngươi chứ? Ta nói thật đấy!" 

 

Ngay phía sau, cách đó không xa. 

eyJpdiI6InBoeXBPRWlKdFpxa2JXdEJ2UUhUalE9PSIsInZhbHVlIjoiOFoyVWxVVW5RTHo0cXE1cVR1cVM0bUpXUDhVSzRoVjBrZ0tJVDhvRzNpWVEyaWFhekpqYXo3NWpLY3FGR2NvZCIsIm1hYyI6IjY5NmRkMTRjMjVmZDYyYTEzN2E2YTFjNmFhMTM2NzViNWIwZDI3NjFhYmEwYTM0MmYxYzMxZmQxZTM4M2IxMmQifQ==
eyJpdiI6InBNNXJXYjVYQ3c3a1g4RTAyMUJEZXc9PSIsInZhbHVlIjoiNENTdlUwT1RtQUNyY0o3UDA4aGVEd25VQ0lOUnJGa2xOY2hUM3h5bSswT01TWTl2QVV6eENBK0lDMkhWVmtOUDh1M1lDRHpTbVo4OVp5cFpwejI0b0xBQWx6bDk1VnNwSEsxc2hwckgwWTA0dEZTbHY1TVZ6R0k4WlVmZ1Bpb09Pd3V3VlErc1M3Z0lWT2NpVTFrbzhSeEZWYzdrajBFa1hkVjY0bGF4bGNoZXFlSXNoSUtVZndIXC9VVHVCSVZpaDhvRUpXaHlaYkpGeXRJUHRhZzRqU1FPTXZaTHh1bnhSdU5FMkVoMVo3OHFvaHFLR2t2VFZnK2Nlb2w4WGtWRGFFWUhnK0czMlE1WjBoem41bFZ3VFhBPT0iLCJtYWMiOiI5M2EwMzI3N2E5NzhkMDlhOWNkMWM4MDNjNTIxM2JiZDY0NzVkM2FjN2VlM2E3NmQ4MjEzNjZjYTIxNTljZmQxIn0=

Đoạn Vô Song bước tới: "Diệp huynh, biểu hiện không tệ!"

Ads
';
Advertisement
x