"Tiểu Tháp, ông đoán xem trong một khoảnh khắc vừa rồi, tôi đã chém ra mấy kiếm?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời chắc chắn: "Ba nhát kiếm!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Sai! Tổng cộng là mười một nhát kiếm!"
"Cái gì?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kinh hãi: "Tiểu tử! Làm sao có thể!"
"Mười một nhát kiếm? Chết tiệt! Ở trong Lĩnh Vực Tuyệt Đối của bổn tháp mà cậu còn có thể đánh lừa thời gian ư?!!!"
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên: "Ông nói xem, nếu tôi đối mặt với một cảnh giới Đại La đỉnh phong!"
"Với tầng thứ sáu của Thiên Ma Huyễn Thân Quyết, bỏ qua pháp tắc!"
"Rồi chém cho hắn một nhát như thế, cảnh giới Đại La đỉnh phong liệu tránh nổi không?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm lặng!
Hít sâu một hơi: "Phù!"
"Tiểu tử! Bổn tháp coi như phát hiện ra, cậu là kỳ tài võ đạo, không phải là may mắn!"
"Là ý gì?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Bổn tháp đã trải qua nhiều đời chủ như vậy, chưa từng thấy ai si mê võ như cậu!"
"Thật đấy, cậu đối với võ đạo đã đạt đến mức si mê rồi, hoàn toàn quên đi cảnh giới của mình!"
"Cậu có biết cậu ở trong Lĩnh Vực Tuyệt Đối vung bao nhiêu kiếm và ở trong đó bao lâu không?"
Diệp Bắc Minh ngây ra: "Bao lâu?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đáp: "Tính ra thời gian bên ngoài là ba nghìn chín trăm bảy mươi lăm năm! Vung kiếm khoảng 1,571×10^24 lần!"
Diệp Bắc Minh sửng sốt: "Chết tiệt… lâu vậy sao?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không vui vẻ nói: "Không thì sao? Sao bổn tháp lại nói cậu là kẻ si mê võ?"
"Bổn tháp nhắc nhở cậu mấy lần, sợ cậu tẩu hỏa nhập ma, kết quả là cậu không nghe thấy!"
"Chỉ có vung kiếm, rồi lại vung kiếm!!!"
"Có điều, đây là Lĩnh Vực Tuyệt Đối! Thời gian bên ngoài gần như đứng yên!"
Diệp Bắc Minh nhe răng cười: "Được! Vậy tiếp tục lĩnh ngộ tầng thứ sáu của Thiên Ma Huyễn Thân Quyết!"
"Chưa lĩnh ngộ xong tầng thứ sáu, tôi quyết không ra ngoài!"
"Tiếp tục!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cạn lời: "Quả nhiên là đồ si mê võ!"
.........
Cùng lúc ấy, trên Ngộ Đạo Đài của Thái Thượng Tông.
Nửa đêm, sao giăng kín trời, quanh Ngộ Đạo Đài vắng tanh không một bóng người!
Dưới màn đêm, một bóng người ẩn mình lao nhanh lên Ngộ Đạo Đài!
Thân thể Chu Nhược Giai tuy không cử động được, nhưng thần niệm vẫn có thể truyền âm: "Chị Lạc Dao! Cầu xin chị nói giúp với sư phụ, trong lòng em thật sự đã có người khác rồi!"
Người vừa đến, chính là Chu Lạc Dao.
Cô ta thở dài một tiếng: "Nhược Giai, em hà tất phải khổ như vậy?"
"Lời sư phụ nói không sai, em rời khỏi vị hôn phu của em mới là lựa chọn đúng đắn!"
"Không!"
Giọng Chu Nhược Giai vô cùng kiên quyết: "Chị Lạc Dao, chị không hiểu anh ấy!"
"Chúng ta trải qua sinh tử, khó khăn lắm mới đến được với nhau!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất