Cổ Phàm im lặng một lúc lâu!
Cuối cùng.
Hắn ta thở dài: "Ta cũng nghĩ vậy! Nhưng trước khi chết, ngươi từng nói một câu!"
Diệp Bắc Minh tò mò: "Câu gì?"
Cổ Phàm nói: "Vũ trụ bao la, bản thân nó tuần hoàn hết lần này đến lần khác!"
"Cho dù một người có chết hẳn, thì hàng tỷ năm sau, ở một góc nào đó trên vũ trụ này, vẫn sẽ sinh ra một người giống y đúc!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Người bạn này của ngươi, còn là một nhà triết học cơ à!"
Trán Cổ Phàm nổi gân xanh: "..."
"Tiên sư ngươi, ta đang nói chuyện nghiêm túc đấy!"
"Khụ khụ!"
Diệp Bắc Minh ho khan hai tiếng: "Được rồi, ngươi nói tiếp đi!"
Cổ Phàm liếc Diệp Bắc Minh một cái: "Ngươi biết vì sao ta lại ngủ say không?"
"Ngươi không nói sao ta biết được?"
"Này, ngươi có biết nói chuyện không vậy? Không biết phối hợp với ta một chút à?"
"Được rồi, thế tại sao ngươi lại ngủ say?"
Cổ Phàm lườm Diệp Bắc Minh một cái, mới tiếp tục lộ ra vẻ mặt ưu thương: "Vì ta muốn chứng minh xem, rốt cuộc lời ngươi nói có thật không?"
"Nếu ngay cả ta cũng đi, vậy trên đời này sẽ không còn ai chứng minh chuyện này nữa!"
Nghe tới đây.
Diệp Bắc Minh trầm mặc rồi.
Anh cũng đồng cảm với Cổ Phàm: "Cho nên, vì một câu nói của người ta, ngươi liền đợi suốt bao nhiêu năm vầy à?"
Cổ Phàm cười ngạo nghễ: "Ngươi không hiểu!"
Trong đôi mắt ngang bướng kia, ánh lên tình cảm nồng nàn!
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Đúng là tình cảm bắn ra tứ phía thật!"
Cổ Phàm lại nổi điên: "Đm ngươi %#&. . . . . . &@!"
"Ông đây nhắc lại nhá, ông đây không thích đàn ông!"
"Ta đây hậu cung hơn ba vạn giai lệ, hồng nhan tri kỷ vô số!"
Nhìn Cổ Phàm tức điên.
Diệp Bắc Minh gật đầu chấp nhận: "Ta có bảo ta không tin ngươi đâu! Nhưng mà, ngươi ngủ say thì ngủ say, ngươi tạo ra đám quỷ sương kia làm gì?"
Cổ Phàm nghiêm mặt, lắc đầu: "Ta cũng không muốn!"
"Thứ này, nó tự sinh ra."
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Là sao?"
Cổ Phàm giải thích: "Với cảnh giới của ta, muốn ngủ say, bắt buộc phải tự phong ấn bản thân!"
"Tự phong ấn lâu quá, cơ thể sẽ sinh ra một số vật chất có hại."
"Qua nhiều năm, đám quỷ sương này càng ngày càng nhiều, thậm chí còn sinh ra một số sát vật! Ta không khống chế được!"
"Hơn nữa, nếu cứ phát triển theo tình hình này, chẳng mấy nữa chúng sẽ phát hiện ra ta!"
Diệp Bắc Minh cả kinh: "Cái gì? ... Chẳng lẽ... chúng phát hiện ra ngươi rồi?"
"Cổ Phàm, ngươi cũng bại lộ rồi à?"
Vèo!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất