Không biết đã qua bao lâu, quỷ sương phía trước càng ngày càng dày! 

 

 

Cuối cùng, một tòa thiên cung cổ xưa hiện ra giữa hư không! 

 

Vô tận quỷ sương đều trào ra từ trong thiên cung này! 

 

"Trời ơi! Đây là?" 

 

Khoảnh khắc trông thấy tòa thiên cung này, tháp Càn Khôn Trấn Ngục sững sờ: "Nhóc con! Chuyện gì thế này?" 

 

"Sao tòa thiên cung này lại giống hệt thần cung trong linh đài của cậu vậy?" 

 

Diệp Bắc Minh nheo mắt: "Thế nên tôi mới thấy lạ!" 

 

Một cánh cổng Nam Thiên Môn đứng sừng sững trước mặt! 

 

Chỉ có điều. 

 

Trông nó âm u lạnh lẽo! 

 

Vô tận quỷ sương ùn ùn tràn ra từ sau Nam Thiên Môn! 

 

Diệp Bắc Minh nhảy lên, bay vào Nam Thiên Môn! 

 

Sau Nam Thiên Môn là một quảng trường rộng mênh mông, phía cuối quảng trường! 

 

Một toàn Lăng Tiêu Bảo Điện, đứng sừng sững ở đó! 

 

"Lăng Tiêu Bảo Điện? Không phải chứ, chẳng lẽ chỗ này chôn cất Thiên Đế thượng cổ à?" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kinh hãi. 

 

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Đều là giả thôi! Có người làm trò huyễn hoặc đấy!" 

 

"Nếu đây là Lăng Tiêu Bảo Điện, vậy thì vị Thiên Đế thượng cổ kia cũng chẳng phải nhân vật cường đại gì!" 

 

Anh cất bước về phía Lăng Tiêu Bảo Điện! 

 

Tới trước cửa. 

 

Khoảnh khắc anh vung tay đẩy cánh cửa đầy bụi ra! 

 

"To gan!" 

 

Một giọng nói uy nghiêm như từ thượng cổ truyền tới! 

 

Mang theo tang thương cùng uy nghiêm vô tận, cho người ta cảm giác muốn quỳ xuống bái luôn vậy! 

 

Diệp Bắc Minh khoanh tay đứng thẳng: "Thứ gì đây? Giả thần giả quỷ, cút ra đây!" 

 

Anh quát! 

 

Linh đài giữa trán sáng rực, thần cung tỏa ra hào quang vạn trượng! 

 

Giây tiếp theo. 

 

"Ơ? Là ngươi à? Lui xuống đi!" 

 

"Rõ!" 

 

Giọng nói uy nghiêm kia biến mất, cảm giác áp bách cũng tiêu tan. 

 

Tiếp đó, một giọng nói thứ hai vang lên: "Chẳng phải ngươi không muốn ngủ say? Nên chọn bước vào luân hồi sao!" 

 

"Ngươi tới đây làm gì? Chẳng lẽ ngươi nhớ lại rồi?" 

 

Nét mặt Diệp Bắc Minh dao động: "Ta không phải cái người ngươi nói đến, ngươi nhận nhầm người rồi!" 

 

Ngoài mặt anh bình tĩnh vậy, thực ra trong lòng đang dậy sóng! 

 

Đây không phải người đầu tiên bảo anh là người luân hồi, bảo anh có tiền kiếp! 

 

Lần này. 

 

Tòa Lăng Tiêu Bảo Điện nằm sâu trong quỷ sương, lại tái diễn loại chuyện này, Diệp Bắc Minh có thể không dao động sao? 

 

Ong! 

 

Qủy sương trong Lăng Tiêu Bảo Điện tan đi, lộ ra không gian cực rộng bên trong! 

 

Chín trăm chín mươi chín cây thiên trụ vàng rực cao ngất, mỗi cây đều là thần mộc vô thượng, vươn thẳng lên tận trời! 

 

Ở cuối đại điện, không phải ngai vàng! 

 

Mà là... một chiếc quan tài gỗ đen, vô tận quỷ sương, chính từ cỗ quan tài này tuôn ra! 

 

Điều khiến Diệp Bắc Minh chấn động hơn là, một chàng trai cực kỳ trẻ tuổi, từ trong quan tài ngồi dậy! 

 

Khuôn mặt trắng bệch, khóe môi nhếch ra nụ cười: "Ngươi không phải hắn? Vậy ta là ai?" 

 

"Đệt! Nhóc con, chạy thôi!" 

 

Ngay khi trông thấy người này, tháp Càn Khôn Trấn Ngục suýt phát điên. 

eyJpdiI6IjdGUlwvMzM3Qkc5TVlNQXVJTEFmTTZnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlpxTnBmQ1kyN21EWlJoTjN3XC9lR3BHZytPc09IVkM0MmoxQjY2RFoyeGVDaXBhazdYajNBMURKdGNBTlVEQTF6IiwibWFjIjoiMTJjM2E5NGFlZjRmZTQ3ZDEwNDNlM2Q2Y2Y0MmNmYWQ1OTc4Mzk5MzljY2I0ZGIyMjM3NmRkMzFhYjU1NzNhMSJ9
eyJpdiI6IkUzN21SUEZlUWx6RjlYZ1Y4RVNjMHc9PSIsInZhbHVlIjoieDNxRkZ2anRTMzNUTEduWnpvNXpScmt5RVF5eHM0bk5KZENBYWdzOWZDRjNmVmxOWWtycG5GNGp0M1V5eENQMElzWTI3cFhwaHoyQ281WTBZK2hjM0h5emZ5ajNZd3JGSWlnM0lnMm5PYWVrZjJnY0EzMCtGeGhvK2plRFVsY1wvSDB3SGhSMmtKWDdpWU9nNCtDR2pJZUVpb2NjRTFncmNyXC82NzJtM3Y5WXVSZjAwRE5oWVJKSEtkQ2xPZVlmNnJPZU56Z1JneDNvbks2TTkrMXF4V2dOVVRMd0ZlY0Fob3hXclp1cnk1dHdodFBhZ2hxemlvcEFhNEhDRGdNNGFVIiwibWFjIjoiMTRhYjJlMDU0NmVkMWU5ODQ4ZmQ5Y2I3NzQzMDJmZmFiOWQwZTQzYjhkNGM5YjIzNjQ3ZWQzNzQwZWFkMDJkYyJ9

Ads
';
Advertisement
x