"Không hay rồi! Huyết vụ màu hồng này có độc! Thạch tiền bối và Đồ cô nương đang gặp nguy hiểm!" Có người nói. 

 

 

Một thanh niên khác lại lắc đầu: "Không đúng... ngươi đừng quên ban nãy Thạch tiền bối đã dặn!" 

 

"Máu của tổ long thượng cổ có độc!" 

 

"Ngày hai, sắc dục!" 

 

"E là tên này định..." 

 

Vưu Kim trợn tròn mắt, hung tợn trừng mắt người vừa nói: "Ngươi... nói... bậy..." 

 

Giọng nói cũng phát run! 

 

Hắn ta khủng hoảng thật rồi: "Diệp Bắc Minh! Cmn ngươi đứng lại! Đệt! Ông đây ở đây này, ngươi qua đây!" 

 

"Đừng động vào Đồ Mi! Đm! Khốn kiếp!" 

 

Diệp Bắc Minh làm thinh! 

 

Như thể anh bị hấp dẫn bởi một sức mạnh nào đó, anh cứ bước từng bước về phía Đồ Mi! 

 

"A a a! Diệp Bắc Minh, ngươi đứng lại cho ta!" 

 

"Nếu ngươi dám động vào Đồ Mi, Vưu Kim ta có hóa thành quỷ cũng không tha cho ngươi!" 

 

"Ngươi đứng lại!" 

 

Lúc này. 

 

Diệp Bắc Minh đã tới trước mặt Đồ Mi và Thạch Ma Hoa! 

 

Hai mắt đỏ ngầu, ánh mắt nóng rực khóa chặt hai người! 

 

"Nhóc con! Ngươi dám... bổn tọa là..." 

 

Ong! 

 

Làn sương màu hồng lan ra, bảo phủ lấy Đồ Mi và Thạch Ma Hoa! 

 

"A a a!" Vưu Kim gào lên như chó chết, cơ thể quỳ rạp trên mặt đất, điên cuồng bò về phía Diệp Bắc Minh: "Diệp Bắc Minh, Diệp công tử... hu hu hu! Ta cầu xin ngươi, đừng động vào cô ấy...!" 

 

"A!!!" 

 

Vưu Kim hét lên thảm thiết! 

 

"Ưm~" 

 

Rất nhanh. 

 

Trong làn sương hồng đã phát ra âm thanh không thể miêu tả! 

 

"A! Súc sinh! Diệp Bắc Minh, ngươi là tên súc sinh!" Khoảng cách mấy trăm mét, nhưng đối với Vưu Kim lại như xa tận chân trời. 

 

Hắn ta điên cuồng bò! 

 

Máu thịt bị nham thạch trên mặt đất cứa rách! 

 

Hắn cũng không cảm nhận được! 

 

Dù vậy, một canh giờ, hắn ta cũng chỉ bò được chưa đến trăm mét! 

 

Hai canh giờ sau, làn sương hồng tản đi. 

 

Đồ Mi mặt tái nhợt, Thạch Ma Hoa thì ánh mắt đầy lửa giận! 

 

Hai người quần áo không chỉnh tề, dùng mỗi chiếc áo khoác che tạm! 

 

"Ha ha ha... ha ha..." 

 

Vưu Kim bò trên mặt đất, mặt xám như tro tàn! 

 

Đầu ong ong, ánh mắt vô cùng tuyệt vọng! 

 

"Súc sinh... ngươi... ngươi đáng chết!" 

 

Thạch Ma Hoa nghiến răng! 

 

Nhưng cơ thể lại yếu ớt vô cùng! 

 

Diệp Bắc Minh tựa như không nghe thấy, tiếp tục đi về phía xa! 

 

"Sư phụ... sao lại như này?" 

 

Đồ Mi rơi nước mắt. 

 

Cô ta có nằm mơ cũng không ngờ, lần đầu tiên của mình lại trải qua trong tình huống này: "Diệp công tử, hắn điên rồi sao?" 

 

Thạch Ma Hoa run lẩy bẩy nói: "Độc huyết của tổ long thượng cổ! Không có thuốc giải, đây là điều tên nhóc đó không thể kiểm soát!" 

eyJpdiI6IjZsNCtiNkFJUTJqTkhLMkVtVm9DakE9PSIsInZhbHVlIjoiSnNCeCtRU3lLYitJTnVyWkgzZVZYa25aWnhrXC9xSEtQaTR0anc4MVRiOW1rQ0ZlNE9Tazk0VXRETmlWTTBLOVMiLCJtYWMiOiIxZDVjYjM3Mzc0MmM1OTYwZTllY2E3M2U1MTU1NWE0MjcyNjg1MTBkMDQ0MjFjODM4Yzg5OGQ2ZTQ0ODZjYTdjIn0=
eyJpdiI6Inl0cDNXblhUcDRxN0JiZmF1S2JrclE9PSIsInZhbHVlIjoiUEZpOFZoZXh1MDlVeVc5WlgzZDk1TktvNVFWcVhEYVM5MG1tSVNiR3hWXC9NVU43SjhvY3hCUk5JNEJIYnZqR25LN2ZGTzFWUmlXb1RkbkZtaGRVaXN1YW1wTEQzTFRKUVUxeDJqQ2Ywa2hJWDRYR21hT1J6NllHY3RvSVNacDhmTEU5U3pvU2UrYTVqNExvb0U1UTVUQnhtZjRBV0tXeXcyTEgrdFd1Q0NFeTV5dXg0SmN6WTA1N1V2TFl3MG1rTFMrU1hDVm9WcTgxS2ZtdG1lYjZFTkg1QnZHZHpmRmxsZXo2dnVtZXY4RWc4amtYR3JBVFwvNkpEdzNaXC9ueFFnRmswWWdSZmdVMTh2REtZeGg5Tk1jZWc9PSIsIm1hYyI6IjdiZjNiNjNhMDU5NDc4MTJmYTBjYjE2YTRkYTgyM2NjMmE3ZjgxNGJmYTE0ZmViMzgzMzAwNDJiNTlkZTE2MGQifQ==

Ads
';
Advertisement
x