"Lĩnh vực thời gian thì sao? Ngươi nghĩ nó có thể bảo vệ mạng ngươi à?"
Diệp Bắc Minh lắc đầu.
Anh nhấc tay nắm một cái, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện trong lòng bàn tay!
"Phá thiên nhất kiếm!"
Tất cả năng lượng tụ vào trong kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kêu ầm ầm! Máu trong người sôi trào!
Huyết Long!
Ma Long!
Chúc Cửu Âm!
Ba con rồng xuất hiện, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém thẳng vào lĩnh vực thời gian của Thương Cửu Thiên!
'Bụp' một tiếng, giống như mặt hồ phẳng lặng bị người ta xé ra một lỗ hổng.
Lĩnh vực thời gian ầm ầm sụp đổ, vù! Một tiếng, mũi tên Hậu Thổ đang lơ lửng giữa không trung kia, thoát khỏi trói buộc, lao vút ra ngoài!
Thương Cửu Thiên phản ứng không kịp, một mũi tên xuyên qua vị trí trái tim ông ta, lồng ngực bên trái nổ tung!"
Một lỗ thủng to bằng miệng bát, máu chảy đầm đìa!
"Không sao ư?"
Diệp Bắc Minh nhíu mày.
Vân Phá Thiên nhắc nhở một câu: "Diệp Bắc Minh, tim của Thương Cửu Thiên nằm bên phải!"
"Ồ!"
Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu.
Anh phi lên, chặn đường Thương Cửu Thiên!
Dưới chân, đạo đài Luân Hồi hiện ra!
Kiếm trong tay, không chút do dự chém ra một nhát, xuyên qua ngực phải của Thương Cửu Thiên!
"A!"
Mắt Thương Cửu Thiên nổi lên đầy tơ máu, ông ta gào lên như dã thú: "Khốn kiếp! Hỗn Độn mộ chủ, sao ngươi không chịu tha cho ta? Cứ phải nhắm vào một mình ta vậy?"
"Mau xem kìa, bọn họ chạy rồi!"
Nhìn hai thân ảnh ở xa xa, đang nắm chặt thời gian mà chạy.
Thương Cửu Thiên không nhịn được nữa, hét lên: "Mau đuổi theo họ đi! Vân Phá Thiên, ông là thằng khốn, ông lại đi phản bội tôi!"
Diệp Bắc Minh quay đầu lại coi.
Đúng vậy.
Thái Cổ Thần Vương và Vạn Cổ Thần Đế đã chạy được mấy nghìn mét, sắp ra khỏi phạm vi Thượng Cổ Long Sào rồi!
"Rõ ràng là ông chạy trước, hòng bỏ lại hai bọn ta!"
"Vân Phá Thiên, bọn ta chí nhân chí nghĩa với ông rồi!"
Bóng dáng hai người biến mất.
Diệp Bắc Minh cười ý vị: "Xem ra, họ đã vứt bỏ ông thật rồi! Ông nói xem, ông làm chim đầu đàn làm cái gì chứ?"
"Ngươi..."
Thương Cửu Thiên mặt tái nhợt.
"Ta, Thương Thiên Bá Chủ, thà chết chứ không chịu nhục!"
"Tốt! Xem như ông khí phách!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Vậy ông đi chết đi!"
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay rung lên, chuẩn bị đâm nát tim Thương Cửu Thiên!
"Không không không... đừng!"
Thương Cửu Thiên sợ rồi, ông ta kinh hãi cầu xin: "Mộ chủ... à không, Diệp... đại nhân! Tha cho tôi đi, tôi không muốn chết đâu!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất