Họ giơ tay đập về phía mũi tên!  

 

Phụt!  

 

Vừa chạm vào, huyết vụ nổ tung!  

 

Kể cả mấy người trong nhóm Lôi Nham, họ còn chẳng kịp hét, đã hóa thành huyết vụ ngay tại chỗ, thần hồn cũng bị đánh tan!  

 

"Lôi Nham! Ai vậy?"  

 

Tô Nguyệt hãi quá hét lên, ánh mắt ngưng trọng.  

 

Giây tiếp theo.  

 

Diệp Bắc Minh bất ngờ xuất hiện giữa trung tâm thần tuyền, anh ôm lấy Chu Nhược Giai: "Nhược Giai!"  

 

Tôn Thiến mở to mắt, không dám tin vào mắt mình: "Bắc Minh... chồng! Anh tới rồi hả? Hu hu hu! Tốt quá, tốt quá rồi!"  

 

"Anh mau cứu Nhược Giai đi! Xương đại đạo của em ấy bị người ta móc đi rồi!"  

 

"Tề tiền bối nói, tình hình của em ấy rất nguy kịp! Tỉ lệ sống sót, chưa đến 30%!"  

 

"Chồng ơi, em không muốn Nhược Giai chết đâu..."  

 

Tôn Thiến hoảng quá!  

 

Diệp Bắc Minh ôm Tôn Thiến vào lòng: "Vất vả cho em rồi!"  

 

Tôn Thiến run run, mãi mới ổn định được cảm xúc.  

 

"Tiểu Tháp! Ra đây!"  

 

Ầm!  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bay ra, đứng vững trên thần tuyền!  

 

Diệp Bắc Minh hạ lệnh: "Dùng linh nhũ tỷ năm, bảo vệ Nhược Giai!"  

 

"Nhóc con, cậu yên tâm!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hút Chu Nhược Giai vào trong tháp.  

 

Tề Niết Bàn ngây người nhìn tình hình, ông ta nhìn Diệp Bắc Minh chăm chú, tên nhóc này xuất hiện kiểu gì vậy? Hình như, khí tức của cậu ta còn mạnh hơn lần trước!  

 

"Ồ? Ngươi chính là Diệp Bắc Minh?"  

 

Tô Nguyệt khoanh tay trước ngực, nhìn anh rồi ngẫm nghĩ: "Ha ha ha! Ngoài kia đồn thể chất Hỗn Độn bản lĩnh cao cường lắm, hóa ra cũng chỉ như này?"  

 

"Sư tỷ, hình như tên này không phải người của Đại La Thiên Cung!"  

 

"Hắn xông vào đây thế này, khác gì tự tìm đường chết?" Cô gái áo đỏ đứng bên cạnh nhắc nhở.  

 

Tô Nguyệt chợt nghĩ ra, vỗ tay một cái: "Diệp Bắc Minh đúng không? Ngươi thật to gan, dám xông vào Đại La Thiên Cung!"  

 

"Ta đã thấy người khác đâm đầu vào chỗ chết, nhưng chưa thấy ai đâm đầu vào chỗ chết như ngươi!"  

 

Nét mặt Diệp Bắc Minh trầm xuống: "Cô ta là ai?"  

 

Tôn Thiến cắn răng giải thích, cơ thể khẽ run: "Cháu gái của Nhị cung chủ! Từ khi bọn em vào Đại La Thiên Cung, cô ta toàn nhắm vào bọn em!"  

 

"Sau khi Nhược Giai bị móc mất xương đại đạo, thì ở đây dưỡng thương, ban nãy đám đàn ông tới đây làm nhục Nhược Giai cũng do cô ta xúi giục!"  

 

Trong lòng Diệp Bắc Minh dâng lên sát ý!  

 

Tô Nguyệt cười gợi đòn bảo: "Chà chà chà, tiện nhân, chắc ngươi không nghĩ..."  

 

Vù!  

 

Một mũi tên Hậu Thổ bay qua.  

 

Tô Nguyệt còn chưa nói hết câu, cơ thể đã bị mũi tên Hậu Thổ bắn xuyên, bay ngược ra sau!  

 

Rầm! Một tiếng, dính trên vách đá.  

 

"A! A a a!"  

 

Cơn đau đớn truyền đến!  

eyJpdiI6IlJ4SVlEbjl2eERTQmR4aHhBa2k0b3c9PSIsInZhbHVlIjoieFdtU2s0azFtckNzc0JTN2tyZmd0OGRSQnNMcEEzdUN1UDBlelE4c1V5RlFqUlhnQlc1Y0E5eGs4RWh3akg0ZiIsIm1hYyI6ImYzNTZmNzcxZWJmNWExOTU1MWNjNTAxM2JhNzZmYjVjOTA2MTFhZWY2N2M5NDk1MmQxY2E4MTBkY2Y5MWEzZWEifQ==
eyJpdiI6IldDZGxuTVk0aVg0cjVRVFFVOWVPK2c9PSIsInZhbHVlIjoiMEVFTjNvRnRKZmtxYm85TnlzclkrKzRRZVZWYTZSUGlqKyt2VTRCR2U1ZCtndndxR1BNREtqNXRvMXc2cDl0RW9NeWh3NFlVYU5vS0E4ZTQzXC91U0VFa0FLZytPbHE0cW1ITGZEZ0pSdUxWU0xhbUlqa0kyTnNhMXBvc3NxMjh6QStyZzRMb0dSU2RsWDVjcnVrY0puV1wvQXpjT2RjREZPSEplODdhOXJWYVpGWEt6TW55c1p4dmpocllaY2JERkl1dUVkMkFBaFdocDJGK1ZqOVRBcCtCdlhCbERyZmtmWGs0WHNNSldrek1odm9xUjV4d3NxWW1LZmtmSEZxYjdpeXZJYldcL0hhMFlETmpGYUNrMHNqMDNLVkY4d2hWT081eWNDckJ0b29TaXd4dkNwOWMya296WFo4XC8xcVwvWVNlZSIsIm1hYyI6ImRiNjM1MDJlYjI4OWM5MDdkNjQ3MDk0MDExM2VmZDhhZjFiMDgyZjZlZmM0ZjQwNTBmOTdmZTZhMDRmOTIxZWYifQ==

Pháp bảo hộ thân cũng vỡ hết sạch vì bảo vệ chủ nhân trong giây phút vừa rồi! 

Ads
';
Advertisement
x