Mấy cái răng bị gãy, ông ta lăn trên mặt đất, phun ra một ngụm máu!  

 

Toàn bộ quảng trường dịch chuyển lập tức chìm vào im lặng!  

 

"Mở ra truyền tống trận cho ta!"  

 

"Rõ!"  

 

Những người còn lại không dám chậm trễ.  

 

Lập tức mở ra tuyền tống trận, Diệp Bắc Minh giẫm lên, thân hình lóe lên rồi biến mất.  

 

…  

 

Đại La Thiên Cung.  

 

Phía sau núi có tổng cộng bảy ngọn núi thần.  

 

Dưới chân một trong những ngọn núi thần, có một dòng suối thần chảy xuống từ đỉnh núi và tụ lại thành một cái hồ nhỏ!  

 

Chu Nhược Giai đang ngâm mình trong hồ, khí tức vô cùng yếu ớt!  

 

Trên bờ, Tôn Thiến vô cùng lo lắng, cô nắm lấy tay Tề Niết Bàn, cầu xin: "Tề lão, ông nhất định phải cứu Nhược Giai!"  

 

"Thiên phú tu võ của cô ấy quá tốt, không thể bị lãng phí như thế này được!"  

 

Biểu cảm của Tề Niết Bàn vô cùng ngưng trọng: "Đừng quan tâm đến việc có bị phế hay không nữa! Cô ấy đã mất đi xương Đại Đạo, liệu có thể sống sót hay không vẫn còn là một câu hỏi!"  

 

"Cái gì?"  

 

Khuôn mặt của Tôn Thiến tràn đầy vẻ hoảng loạn.  

 

"Tề tiền bối...chẳng phải... chẳng phải vết thương của cô ấy đã ổn định rồi sao?"  

 

Tề Niết Bàn nói: "Không đơn giản như vậy đâu! Trước mắt vết thương đã ổn định."  

 

"Nhưng cô ấy đã mất đi xương Đại Đạo, thân thể Đại Đạo của cô ấy sẽ phản phệ!"  

 

"Cô ấy có thể sống sót hay không còn phải xem tạo hóa của bản thân cô ấy. Ta đưa cô ấy đến suối thần là vì ta muốn sử dụng sức mạnh của nước suối thần để chữa lành cơ thể cô ấy. Chỉ cần cơ thể cô ấy có thể chịu đựng được, thì có 30% cơ hội cô ấy có thể sống sót!"  

 

"Nhưng bây giờ không thể để cô ấy bị bất cứ thứ gì làm phiền!"  

 

Vừa nói xong.  

 

Một tiếng cười vui vẻ vang lên từ phía sau!  

 

"Ha ha! Ta còn tưởng là ai chứ? Một kẻ vô dụng cũng có thể ở đây ngâm mình trong suối thần sao?"  

 

Tôn Thiến quay đầu lại.  

 

Đồng tử bất giác co rút lại!  

 

Tô Nguyệt dẫn theo mười mấy thanh niên nam nữ đi tới, trên mặt lộ ra nụ cười gian xảo.  

 

Khuôn mặt già nua của Tề Niết Bàn sầm xuống: "Tô Nguyệt, ngươi định làm gì?"  

 

Tô Nguyệt cười khẽ lắc đầu: "Lục cung chủ, ông đã phế ba cảnh giới nhỏ rồi, ngay cả bản thân mình cũng khó bảo vệ được!"  

 

"Ta định làm gì? Theo quy tắc của Đại La Thiên Cung, đệ tử nội môn mỗi tháng chỉ có một cơ hội ngâm mình trong nước suối thần!"  

 

"Chúng ta tới ngâm mình, có vấn đề gì không?"  

 

Sắc mặt Tề Niết Bàn tối sầm lại: "Chu cô nương đang dưỡng thương, các ngươi không thể để hôm khác sao?"  

 

Tô Nguyệt cười đầy ẩn ý: "Ta chính là cố ý đến hôm nay đấy, Lục cung chủ không hiểu sao?"  

 

"Ha ha ha ha!"  

 

"Ha ha ha ha!"  

 

Những lời này vừa nói ra, sắc mặt Tề Niết Bàn liền trở nên âm trầm đến đáng sợ! Mười mấy thanh niên nam nữ ôm bụng cười ha hả.  

 

"Các anh em, còn chờ gì nữa? Xuống tắm đi!"  

 

Một người đàn ông cười toe toét.  

eyJpdiI6InBkU0gyV1g0TmRaQzdXeTZaMklWVGc9PSIsInZhbHVlIjoiZ2RtNnlYZkcydTBsVEFxN3h6OE9YVjdzVDFDQ2YzaytPUmwwR1NcL3pjWTR3U2RDUFViWDBobEdBNkFlbUdZczciLCJtYWMiOiJmYWY0YWJlZDNjMzE3NjEzOWIxYzZlMGNlNTA1NTBlYTg1MTFhOTdkZGVmMmRmMTgyY2YxMGI3ZDEzOWQxNmZiIn0=
eyJpdiI6IlVnaFFwVUxiQkZNXC9OSmxKUjBDdTNnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjIyVDByOGFFTmhiOVZvU3VZcm9xb1VsTWlPaHgrVlUzdXZaKytJcnJkeTVjZGcwS0NTejFyZEdyS3c1MzVXeXduV0V6ZDltQzh3V1FoSkgrXC9ZOFlGc3d2K2FsbSt2dlpPOWt6cVM5bU9vNlk3bDU2NnZhcEhIdHNvdlNLN2l3OSIsIm1hYyI6IjRlMTUxZTVkM2NhYzY1YzY4ZDIxOGUzZDQzMGYxM2JlZGQ2MjhkZjlhNGY3NWZiMWJkZjMwNmZmM2JlMTYxZjQifQ==

Hắn ta cởi bỏ quần áo và nhảy xuống suối thần chỉ với chiếc quần đùi! 

Ads
';
Advertisement
x