Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 

 Hàn Hưu lo lắng: "Sao vậy? Lịch Chuyết không có ở đây, giờ là cơ hội tốt nhất để thả Tô cô nương!"  

 

"Lẽ nào các ngươi muốn đồng lõa với Lịch Chuyết sao?"  

 

Đôi mắt của Hình Danh đỏ ngầu: "Nếu chúng ta thả cô ta, chúng ta sẽ là người chết đầu tiên khi Lịch Chuyết lại!"  

 

"Nếu không muốn chết thì không thể thả cô ta đi!"  

 

Hàn Hưu giật mình: "Ngươi có ý gì?"  

 

Vẻ mặt của Hình Danh rất hung dữ: "Ngoan ngõa nghe lời Lịch Chuyết!"  

 

Cơ thể Hàn Hưu cứng ngắc: "Hình Danh, Lịch Chuyết chính là một kẻ điên!"  

 

"Nghe lời hắn, lẽ nào ngươi không sợ Lịch Chuyết giết người diệt khẩu sao?"  

 

Hình Danh lắc đầu: "Không! Lịch Chuyết mặc dù điên cuồng, nhưng hắn không phải kẻ ngốc."  

 

"Hắn đã giết nhiều người như vậy, nếu chỉ một mình hắn trở về, bên trên nhất định sẽ có người xuống điều tra!"  

 

Dương Hạo gật đầu: "Đúng! Lịch Chuyết cần chúng ta còn sống để làm nhân chứng cho hắn, cho nên... hắn nhất định sẽ không giết chúng ta!"  

 

"Ngược lại, nếu thả Tô Diên ra, chúng ta mới thật sự gặp nguy hiểm!"  

 

Nghe vậy.  

 

Hàn Hưu có chút do dự!  

 

Tô Diên mắng: "Dương Hạo, Hình Danh, Lịch Chuyết điên rồi, các ngươi cũng điên rồi à?"  

 

"Các ngươi có biết nếu nhà họ Tô biết được chuyện này, các ngươi sẽ có kết cục như thế nào không?"  

 

Nghe thấy mấy tiếng nhà họ Tô, Hình Danh nheo mắt lại!  

 

Ngay lập tức.  

 

Sắc mặt anh ta tối sầm: "Cô yên tâm, khi Lịch công tử quay lại, sau khi mọi người lần lượt chơi cô!"  

 

"Nhà họ Tô sẽ không bao giờ biết chuyện này!"  

 

Tô Diên biến sắc, nhìn Hàn Hưu: "Hàn Hưu... ngươi mau thả ta ra! Ta bảo đảm chuyện này sẽ không liên quan tới ngươi..."  

 

"Ta……"  

 

Hàn Hưu do dự một lát!  

 

Vừa định mở miệng nói!  

 

Phụt--!  

 

Một thanh trường kiếm đâm thẳng vào đan điền của anh ta, anh ta kinh hãi quay đầu lại, vừa hay đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng của Hình Danh: "Đừng trách ta! Nếu trách thì hãy tự trách mình đã do dự. Chúng ta không muốn chết, cũng không muốn bị rơi xuống vị diện thấp kém này!"  

 

"Cho nên, ngươi nhất định phải chết!"  

 

Cùng lúc đó, Dương Hạo giơ tay lên.  

 

Đốt một ngọn lửa!  

 

Hàn Hưu giãy giụa mấy lần, hoàn toàn biến thành tro bụi!  

 

Ở một nơi tối tăm.  

 

Diệp Bắc Minh thờ ơ nhìn tất cả những điều này: "Thật tàn nhẫn! Giết người của mình mà dứt khoát như vậy!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đáp lời: "Giới võ đạo từ xưa đến nay là như vậy! Không có bạn bè vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn!"  

 

Sau khi người thanh niên tên Hàn Hưu chết.  

 

Ánh mắt Dương Hạo đảo qua, rơi vào người Tô Diên!  

 

Lúc này, chiếc váy dài của Tô Diên đã bị Lịch Chuyết xé rách tan nát, chỉ còn lại một bộ đồ lót!  

 

Thân hình duyên dáng, những đường cong bốc lửa cùng những đường gợn sóng kiêu hãnh, vùng bí ẩn khiến anh ta thở gấp!  

 

"He he!"  

 

Dương Hạo lộ ra nụ cười tà ác: "Hình Danh, xem ra tên đó chạy rất nhanh đấy!"  

 

"Lịch Chuyết sẽ không quay lại ngay được đâu. Một đại mỹ nữ như Tô Diên đang ở trước mắt chúng ta, có phải chúng ta nên làm gì đó không?"  

 

Hình Danh cau mày: "Lịch Chuyết thích Tô Diên. Nếu chúng ta chiếm cô ta trước, Lịch Chuyết tức giận thì làm thế nào?"  

 

Dương Hạo lắc đầu: "Không, không, không! Chỉ là một người phụ nữ thôi mà, Lịch Chuyết sẽ không tức giận đâu."  

 

"Hoặc chúng ta có thể nói với Lịch Chuyết là Tô Diên phản kháng!"  

 

"Đã giết Hàn Hưu, chúng ta bất đắc dĩ mới giết Tô Diên!"  

 

"Lịch Chuyết cũng sẽ không biết phải không?"  


Hình Danh giật mình. 

Advertisement
';
Advertisement