Nói xong.
Lịch Chuyết vung tay lên, xoẹt một tiếng!
Áo ngoài của Tô Diên lập tức bị xé tan, lộ ra áo trong!
"A!"
Làn da trắng mịn ngọc ngà, bờ vai nõn nà cùng vòng eo thon gọn, chiếc bụng cũng lộ ra!
"Ực..."
Ba thanh niên còn lại không hẹn mà cùng nuốt ngụm nước miếng!
Tô Diên rất đẹp, người đẹp cực phẩm như này, bình thường họ nào có tư cách nhìn!
Lịch Chuyết đỏ hồng mắt: "Các ngươi đừng vội!"
"Đợi ta chơi xong, tự nhiên sẽ đến lượt các ngươi!"
Ba thanh niên sợ đến nỗi lùi về sau, lắc đầu lia lịa: "Lịch công tử, chúng tôi không dám!"
"Đúng đúng đúng, chúng tôi không có phúc hưởng! Ngài hưởng một mình là được rồi!"
Lịch Chuyết cười sâu xa: "Các ngươi không chơi? Được thoi! Vậy ta giết luôn các ngươi, cũng được!"
"Cái gì?"
Mặt ba người biến sắc!
Lịch Chuyết quay sang nhìn cô gái áo đỏ, với cả một cô gái nữa!
Vung tay lên chém!
Hia người bị cảnh tượng trước mặt dọa cho quay người bỏ chạy!
Xoẹt! Xoẹt!
Vừa chạy được mười mét, đã nổ tung ngay tại chỗ, thần hồn tan biến!
"Các ngươi không chơi! Sao ông ta chắc chắn được là các ngươi sẽ không nói chuyện này cho nhà họ Tô?"
Lịch Chuyết cười ý vị: "Chỉ cần các ngươi chơi Tô Diên cùng ta, thì sẽ không dám nói chuyện này cho nhà họ Tô, và còn có thể làm chứng giúp ta!"
Ba người đưa mắt nhìn nhau, không dám nói câu nào!
Lịch Chuyết vươn tay ra, chộp yếm đào của Tô Diên!
Đột nhiên.
"Chết tiệt! Khốn kiếp! Đám chất nổ đấy chắc chắn do Diệp Bắc Minh làm!"
"Hại chúng ta chết bao nhiêu người, chỉ cần tôi tìm được Diệp Bắc Minh, tôi nhất định khiến cậu ta chết không có chỗ chôn!" Một giọng nói tức giận vang lên.
Quay đầu lại nhìn.
Đám người của tộc Bất Hủ, Tuyết Tộc, nhà họ Tiêu, Hỗn Nguyên Tông, hùng hổ đi tới.
Vừa khéo.
Trông thấy Lịch Chuyết đang chộp áo Tô Diên!
Hiện trường im phăng phắc.
Một giây!
Hai giây!
Ba giây!
"Vẫn còn có người à? Tên nhóc này là ai?"
"Này! Nhóc con, các ngươi ở hang Thần Ma bao lâu rồi? Có gặp tên súc sinh này không!" Một lão giả quát, rồi lấy ra một bức vẽ hình Diệp Bắc Minh.
"Này! Mau nhìn kìa, tên nhóc này đang cầm thanh kiếm của Diệp Bắc Minh đấy!"
"Đúng vậy, đúng là thanh kiếm đó!"
Ánh mắt đám người đó sáng lên, nhìn chằm chằm Lịch Chuyết!
Lão giả đầu hói của Huyết tộc trầm mặt, nhìn chằm chằm Lịch Chuyết: "Chàng trai trẻ, rốt cuộc có chuyện gì vậy?"
"Sao kiếm của tên nhóc đó lại ở trong tay cậu!"
"Nói, không thì chết!"
Lịch Chuyết tức quá bật cười: "Ha ha ha ha... chết ư? Ha ha ha ha! Một đám kiến hôi mà cũng đòi giết bản công tử?"
"Các ngươi đi chết trước đi!"
Quay người, vung ra một kiếm!
Lão giả đầu trọc của Tuyết tộc còn chẳng kịp phản ứng!
Đã nổ tung, hóa thành một làn huyết vụ!
Trong chỗ tối.
Diệp Bắc Minh ngồi xếp bằng, khí hỗn độn bao phủ lấy toàn thân: "Trời ạ... Thế mà cũng đánh được hả?"