Dương Khai đê mi thuận nhãn, đàng hoàng không được: "Vậy tiền bối muốn như thế nào? Còn xin tiền bối chỉ giáo."
Từ Linh Công lạnh lùng nói: "Lời này hẳn là phải để ta hỏi ngươi a?"
Dương Khai lặng yên chỉ chốc lát, lúc này mới nặng nề mà thở dài một tiếng nói: "Tiền bối yên tâm, đợi ngày đại hội luận đạo tổ chức, vãn bối cũng sẽ tham gia, chắc chắn cho tiền bối một cái kết quả thỏa mãn!"
Đại hội luận đạo này, cuối cùng vẫn là không thể trốn được a.
Đại hội luận đạo này sở dĩ sẽ tổ chức, quả thực có một bộ phận
nguyên nhân do hắn, nếu lúc trước Khúc Hoa Thường không theo hắn đi Vô Ảnh Động Thiên trợ quyền, sẽ không có nhiều chuyện tiếp sau như vậy.
Trước khi tới đây, Dương Khai đã từng nghĩ, có lẽ cuối cùng mình vẫn phải tham gia đại hội luận đạo, nhưng làm thế nào cũng không nghĩ ra, lại là gặp tình hình như vậy mới bị buộc phải tham gia.
Có chút dở khóc dở cười.
m thầm hạ quyết tâm, cùng lắm thì chiếm khôi thủ kia, chờ trăm năm sau Khúc Hoa Thường xuất quan lại tính toán sau, cũng không thể thật trơ mắt nhìn nàng gả cho một người không quen biết.
Khúc Hoa Thường dù sao là phải bế quan trăm năm, chuyện trăm năm sau ai có thể nói rõ ràng, thời gian giảm xóc dài như vậy, biến số rất lớn.
"Lời này là ngươi nói a!" Từ Linh Công chỉ chờ mỗi câu này, quay đầu
nhìn qua Thanh Khuê nói: "Thanh tiểu tử, ngươi cũng nghe thấy rồi chứ, không có ai buộc hắn."
Dương Khai khẽ giật mình, làm sao cảm thấy giống như Từ Linh Công đang rất vui vẻ?
Thanh Khuê ở một bên nghiêm mặt gật đầu nói: "Đệ tử nghe được, đúng là Dương sư đệ chủ động muốn tham gia đại hội luận đạo."
Từ Linh Công ha ha cười nói: "Ừm, lát cho hắn một cái danh ngạch, sau đó dẫn hắn đi làm thủ tục tham gia đại hội."
"Vâng!"
Từ Linh Công lúc này mới đứng dậy, trên dưới dò xét Dương Khai, làm cho hắn khó hiểu, sau đó chắp hai tay sau lưng, bình chân như vại đi.
Vậy là xong? Dương Khai ngạc nhiên nhìn bóng lưng của hắn, vừa rồi cảm nhận được sát khí của hắn, còn tưởng rằng thật muốn giết mình, không nghĩ tới dăm ba câu đã bình lửa giận của hắn.
Từ Linh Công này làm việc. . . Có chút sấm to mưa nhỏ a.
Nhưng như vậy cũng tốt, đối phương dù sao cũng là thất phẩm Khai Thiên, hơn nữa còn là sư phụ đám người Khúc Hoa Thường, thật muốn động thủ với mình, mình cũng không thể phản kháng, đến lúc đó khẳng định chịu thòi.
"Dương sư đệ, sư tôn là rất ký thác kỳ vọng vào ngươi, ngươi nhất định phải biểu hiện tốt mới được." Thanh Khuê cười ha hả vỗ vỗ vai Dương Khai, tâm tình cũng thư sướng đến cực điểm, nghĩ đến những tên chơi âm mưu thủ đoạn kia, sau lại thấy một tên lục phẩm bỗng nhiên xuất hiện trên đại hội luận đạo, nhất định phải rối tung lên a?
Về phần cái gì mà ký thác kỳ vọng, hắn thuận miệng nói thôi.
Đối với Từ Linh Công tới nói, Dương Khai chỉ cần đi tham gia đại hội luận đạo kia là được, về phần cuối cùng thành tích như thế nào, căn bản không phải hắn cần quan tâm, cũng chưa từng nghĩ tới Dương Khai có thể đoạt được khôi thủ.
Một tên lục phẩm Khai Thiên mới tấn thăng không bao lâu, đi đánh với lục phẩm Khai Thiên đã tấn thăng hàng trăm hàng ngàn năm thậm chí càng lâu, nội tình là hoàn toàn khác biệt.
Dương Khai thở dài nói: "Thanh sư huynh yên tâm, ta nhất định dốc hết toàn lực, không phụ nhờ vả."
"Ừm, tận mình cố gắng là được, vạn sự tùy duyên, không nên cưỡng cầu." Thanh Khuê thuận miệng hùa theo.
"Ta có thể đi thăm Khúc sư tỷ được hong?" Dương Khai hỏi. Đời này chưa từng đụng phải chuyện lúng túng như hôm nay, bị Từ
Linh Công phá cửa vào, hắn coi là thật bị dọa đến hồn bất phụ thể, hẳn là Khúc Hoa Thường cũng không tốt gì, lúc này không biết là tình huống như thế nào, tự nhiên lo lắng.
"Khúc nha đầu có Tô sư muội ở bên kia chăm sóc, không cần xem, ngươi tạm về nghỉ trước đi, ngày mai ta dẫn ngươi đi làm thủ tục tham gia đại hội luận đạo kia."
"Vậy được rồi." Dương Khai không tiện cưỡng cầu, mà lại tình huống bây giờ, đi gặp Khúc Hoa Thường cũng xấu hổ, dứt khoát theo lời Thanh Khuê nói, về nghỉ ngơi.
Hôm sau, Thanh Khuê lần nữa đến nhà, dẫn Dương Khai đi làm thủ tục tham gia đại hội luận đạo kia.
Dương Khai đi sau lưng hắn, nhìn qua bóng lưng của hắn như có điều suy nghĩ.
Qua một ngày giảm xóc, hắn cũng đã bình tĩnh suy nghĩ kĩ lại, hôm qua tâm thần chấn động, không kịp suy nghĩ sâu xa, trở lại Vọng Xuyên lâu mới suy nghĩ kỹ một chút, luôn cảm thấy có chút không đúng, chuyện này khắp nơi cổ quái, giống như mình bị người ta tính kế.
Mình chỉ là đi thăm Khúc Hoa Thường, xác minh xem tâm ý của nàng, căn bản không có ý khác, làm sao trò chuyện một chút đã ở
trên giường? Hơn nữa hoàn cảnh lúc ấy cu ̃ng cực kỳ cổ quái, để cho trong lòng người tạp niệm mọc thành bụi, Khúc Hoa Thường cu ̃ng mê người hơn bình thường nhiều lắm, dẫn đến hắn có chút không thể kiềm chế.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất