“Được!”, Mục Hàn gật đầu: “Nếu như các người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ thì tôi sẵn sàng tiếp thôi!”

Mục Hàn quay lại căn dặn tám tư lệnh chiến khu ở phía sau: “Các vị tướng quân hãy giới thiệu danh tính của mình ra đi!”

Thế là tư lệnh đầu tiên bước ra nới với vẻ mặt tự hào: "Đỗ Phong, tư lệnh Dương Thành!”

"Vị này là Hà Thiệu Phong, tư lệnh Xuân Thành!”

"Đây là Lã Chấn Vũ, tư lệnh Hoa Thành!”

"..."

Bảy trong số tám tư lệnh chiến khu lần lượt nói ra danh tính của mình.

Sau khi nghe họ giới thiệu danh tính, đám người Mộ Dung Vô Địch đầy vẻ kinh ngạc, cảm thấy không thể nào tin được.

"Sao có thể như vậy được chứ?”

Gia chủ nhà họ Tiêu lắc đầu nói: "Các người đều là tư lệnh chiến khu sao?”

“Tôi thấy phần nhiều là bịp bợm thôi”, gia chủ nhà họ Kiều nói: “Chắc chắn là thằng nhóc này biết chúng ta muốn đến tìm hắn tính sổ, nên tạm thời tìm mấy người này mạo danh các tư lệnh chiến khu để dọa chúng ta lui về mà thôi”.

“Chắc chắn là như vậy”, gia chủ nhà họ Tiêu cũng đồng tình: “Chúng tôi đều là vương tộc Đông Hải, chỉ là chút thủ thuật cỏn con mà lại muốn lừa bịp chúng tôi sao?”

Lúc này, chỉ còn lại Tôn Chính Duật là chưa lên tiếng.

Tôn Chính Duật bước ra khỏi đám đông, nhìn về phía Mộ Dung Vô Địch và những người khác, rồi lớn tiếng nói: "Tôi là Tôn Chính Duật, tư lệnh chiến khu Đông Hải!”

"Là tư lệnh Tôn ư?”

Sau khi nhìn thấy Tôn Chính Duật, đám người Mộ Dung Vô Địch lập tức sững sờ.

Tất cả đều tỏ vẻ ngạc nhiên, miệng há hốc, như thể bị một tia sấm sét đánh trúng khiến họ mềm nhũn.

Nếu danh tính của bảy tư lệnh trước đó vẫn còn bị đám người Mộ Dung Vô Địch nghi ngờ thì sự xuất hiện của Tôn Chính Duật đồng nghĩa với việc thân phận của bảy tư lệnh trước đó là thật.

Là tư lệnh của chiến khu Đông Hải, Tôn Chính Duật được ca ngợi là thần bảo hộ của Đông Hải, và đám người Mộ Dung Vô Địch đều biết đến ông ta.

Ngay cả Mộ Dung Vô Địch cũng vắt kiệt trí não, cố gắng tạo dựng mối quan hệ gần gũi với Tôn Chính Duật hơn.

Các tư lệnh của tám chiến khu lớn đều tề tựu ở đây?

Mộ Dung Vô Địch không khỏi hít một hơi.

Mộ Dung Vô Địch có thể không nể mặt chính quyền thành phố ở Đông Hải, thậm chí có thể đơn thương độc mã tiến thẳng đến đại bản doanh của Hồng Anh Xã. Tuy nhiên, những quân nhân đích thực này, ai nấy đều là những vị tướng với quân hàm sao trên vai lấp lánh, từng xông pha trăm trận chiến, Mộ Dung Vô Địch gặp họ cũng đều phải kính nể vài phần.

Vì dù sao những vị tướng với quân hàm trên vai lấp lánh này có thể san bằng tất cả các vương tộc ở Trung Hải chỉ trong một đêm!

Mộ Dung Vô Địch bất giác nhìn Mục Hàn.

Cụ ta thầm lẩm bẩm: “Thanh niên này rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lại có thể ra lệnh cho tám tư lệnh chiến khu này chứ?”

Mộ Dung Vô Địch không khỏi cảm thấy lo lắng bất an.

“Sao lại dừng lại rồi?”, Mục Hàn thúc giục: “Tiếp tục báo danh tính đi chứ!”

"Để cho những người gọi là vương tộc Đông Hải này biết, rốt cuộc chúng ta có lai lịch như thế nào?”

Đám người Chúc Long nghe vậy liền nhìn nhau rồi lần lượt nói.

"Tôi là Chúc Long, quân hàm thiếu tướng, đội trưởng lữ đoàn đặc công Bắc Cương!”

"Tôi là Hoàng Điểu, quân hàm thiếu tướng, đội trưởng đội đặc công của Nam Cương!”

"Tôi là Thao Thiết, quân hàm thiếu tướng, đội trưởng lữ đoàn đặc công của Tây Cương!”

"Tôi là Quỳ Ngưu, quân hàm thiếu tướng, đội trưởng lữ đoàn đặc công của Đông Cương!”

Tứ đại chiến thần lần lượt nói rõ danh tính, ngay lập tức khiến mọi người ở đó vô cùng sửng sốt.

"Phụp!”

"Phụp!”

"..."

Những người được gọi là vương tộc Đông Hải, ai nấy vừa rồi vẫn còn kiêu ngạo liền lũ lượt mềm nhũn ai chân, không tự chủ được mà quỳ xuống.

Đám người đều rạp xuống trong tích tắc.

Nếu như nói tám tư lệnh chiến khu đều tề tựu đầy đủ ở đây đã khiến đám người Mộ Dung Vô Địch kinh ngạc, thì sự xuất hiện của tứ đại chiến thần càng làm cho họ kinh ngạc hơn.

Tư lệnh của tám chiến khu lớn và tứ đại chiến thần cùng tề tựu, đây là lai lịch khủng khiếp gì chứ?

Không không không!

Đây không phải là lai lịch của cậu ta!

Bản thân cậu ta chính là lai lịch lớn nhất rồi!

Cho dù Mộ Dung Vô Địch đã sống trăm tuổi, đã quen với sóng to gió lớn, nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn khiến cụ ta kinh hãi.

Một người đã cả trăm tuổi như cụ ta cũng bất giác quỳ xuống.

Đặc biệt sau khi Quỳ Ngưu báo danh, Mộ Dung Phương liền hiểu ra tất cả.

Cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao mình lại không chịu nổi mười chiêu trong tay người ta.

Người ta là một trong tứ đại chiến thần tiếng tăm lừng lẫy, đã từng địch hàng vạn người trên chiến trường, đừng nói một thủ lĩnh hội con ông cháu cha Đông Hải cỏn con như hắn, cho dù là chiến thần Đảo Quốc cũng không phải đối thủ của anh ta.

Mộ Dung Phương cảm thấy việc mình bị Quỳ Ngưu đánh bại chẳng oan uổng chút nào.

Mặc dù cường giả bên phía Mộ Dung Vô Địch lớn hơn Mục Hàn mấy chục người, nhưng không ai dám tùy tiện ra tay.

Vì dù sao người nào người nấy bên phía đối phương đều là tướng quân nặng ký trong quân đội.

Nếu như tư lệnh tám chiến khu lớn và tứ đại chiến thần đều ở đây, vậy thì thân phận của Mục Hàn…

Đám người Mộ Dung Vô Địch nghĩ đến điều gì đó, rồi đồng thời nhìn về phía Mục Hàn.

Mặc dù Mục Hàn không nói, nhưng thân phận của Mục Hàn đã rõ ràng rồi.

"Chẳng lẽ ...", Mộ Dung Vô Địch cảm thấy da đầu tê dại một hồi, hai mắt mờ mịt, gần như không nhìn thấy gì, một cơn ớn lạnh từ lòng bàn chân xông thẳng lên trán.

Đồng tử gia chủ nhà họ Tiêu khẽ co rút lại.

Đôi chân của gia chủ họ Kiều vẫn luôn run rẩy.

“Không sai!”, lúc này, Mục Hàn chủ động thừa nhận: “Tôi chính là người duy nhất được Hoa Hạ từ khi thành lập đến nay trao tặng quân hàm ‘đại thống soái’ đó đấy!”

"Sáu năm trước, tôi đã dẫn đầu tứ đại chiến thần đánh bại cuộc tấn công quân sự của hơn bốn mươi quốc gia tiến đánh Hoa Hạ”.

"Và cũng là người đã tiêu diệt nước Tài và Đảo Quốc”.

Thực sự là cậu ấy!

Nghe được chính miệng của Mục Hàn nói ra, đám người Mộ Dung Vô Địch ai nấy đều rùng mình.

Chẳng trách cậu ấy dám động đến hội con ông cháu cha Đông Hải!

Chẳng trách cậu ấy dám xem thường vương tộc Đông Hải.

Ha ha! Chút lai lịch của vương tộc Đông Hải trong mắt đại thống soái thực sự không là gì cả!

Nhớ lại trước đây nhà họ Vu và nhà họ Quách cũng đều đến tỉnh này, kết quả là bị người ta xử êm, dẫn đến việc toàn quân thất bại. Lại nhớ đến việc Hồng Chân Long vì chuyện của Tưởng Đỉnh Thiên, sau khi đến tỉnh này cũng đã bặt vô âm tín, Mộ Dung Vô Địch chợt hiểu ra tất cả.

Đám người này chắc chắn là đã thất bại trong tay của bị đại thần ‘đại thống soái’ này.

Xét về bối cảnh và thực lực, ai có thể so sánh với đại thống soái được chứ?

Cho dù có gộp tất cả các vương tộc Đông Hải lại với nhau thì cũng không thể nào đọ lại được với sức mạnh của vị đại thần này.

Người ta chỉ cần ra lệnh một tiếng là đã có thể khiến cho vương tộc Đông Hải tan thành mây khói dễ như trở bàn tay rồi.

Nghĩ đến việc trước đó không lâu, Hồng Chân Long đích thân chặn đường thuyết phục cụ ta rời đi, Mộ Dung Vô Địch giờ cảm thấy hơi hối hận vì đã không nghe theo lời của Hồng Chân Long.

Vì dù sao Hồng Chân Long đó đang thực sự nghĩ cho Mộ Dung Vô Địch!

Có thể khiến Hồng Chân Long tự mình ra thuyết phục, cũng đủ cho thấy đối phương hùng mạnh vô cùng.

Thật đáng tiếc khi Mộ Dung Vô Địch vì nóng lòng muốn báo thù, không nghe lọt tai lời nói của bất kỳ ai.

"Già Mộ Dung Vô Địch xin được bái kiến đại thống soái!”

Mộ Dung Vô Địch cung kính cúi đầu lạy trước Mục Hàn.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement