“Khách hàng đang đợi ở bên ngoài!”

Điều khiến cho mọi người trong nhà họ Lâm không thể ngờ đó là Lâm Nhã Hiên lại thản nhiên thừa nhận việc cô đã liên lạc và bàn bạc với khách hàng.

Bà cụ Lâm hơi nghi ngờ nhìn Lâm Nhã Hiên: “Nhã Hiên, cháu là phó tổng giám đốc của công ty Lâm Thị, nói là phải làm, nếu cháu làm giả thì cháu không xứng có vị trí này, cũng không phù hợp để tiếp tục giữ vị trí này nữa”.

“Bà à, cháu không có làm giả”, Lâm Nhã Hiên mỉm cười, giơ tay chỉ ra phía cửa: “Bà nhìn đi, khách hàng tới rồi!”

Lâm Long nhìn thấy người bước vào là Cao Hổ, bỗng sợ tới nỗi mặt mày tái nhợt.

Thật ra đây là sắp xếp của Mục Hàn, để phòng chiêu này của bà cụ Lâm.

Cao Hổ bước tới trước mặt bà cụ Lâm, chủ động và nhiệt tình nói: “Bà chính là bà cụ Lâm nhỉ? Phó tổng giám đốc của quý công ty đã liên lạc và bàn bạc với tôi, với tư cách là đại diện thanh tra, tôi rất hài lòng và quyết định sẽ đầu tư năm trăm triệu cho tập đoàn Lâm Thị!”

“Hả?”, Bà cụ Lâm sững sờ.

Không chỉ có bà cụ Lâm, mà ngay cả Lâm Long và Lâm Phi Yến cũng cảm thấy hơi khó tin.

Rõ ràng Cao Hổ chỉ là một đường chủ của hội Hắc Long ở Sở Châu mà thôi, sao đột nhiên lại trở thành đại gia có thể đầu tư năm trăm triệu cho công ty Lâm Thị chứ?

Đương nhiên mọi chuyện đều do Mục Hàn âm thầm sắp xếp.

“Anh Hổ, anh đang đùa chúng tôi hả?”, Lâm Long chất vấn.

Một tiếng trước, Cao Hổ còn lấy nốt năm trăm nghìn tệ tiền thừa của Lâm Long.

“Tôi không đùa”, Cao Hổ trừng mắt với Lâm Long, không hài lòng nói: “Còn nữa, đừng gọi tôi là anh Hổ, tôi không quen cậu. Cao Hổ tôi là người làm ăn ngay thẳng, không làm mấy trò phạm tội vi phạm pháp luật đó!”

Lâm Long: “…”

Cao Hổ đột nhiên trở mặt khiến Lâm Long câm nín.

Nhưng Lâm Long cũng không dám đắc tội với Cao Hổ.

Vả lại điều khiến Lâm Long ngạc nhiên đến khó tin đó là Cao Hổ thật sự đã lấy năm trăm triệu ra để đầu tư vào công ty Lâm Thị.

Nhưng hợp đồng đầu tư ghi rõ rằng năm trăm triệu này phải do chính Lâm Nhã Hiên quản lý, bất kỳ ai trong công ty Lâm Thị quản lý cũng đều vô hiệu.



“Cái gì?”

“Vậy mà mày lại đưa con nhóc A Ly đó tới học ở trường quý tộc Sở Dương ư? Mục Hàn, cái tên phế vật vô dụng nhà mày, mày bị điên hay ngốc vậy hả? Đó là trường quý tộc đó, chỉ riêng tiền tài trợ nhập học đã mất năm trăm nghìn tệ rồi!”

“Mày nói thật đi, có phải mày lấy tiền của Nhã Hiên nhà tao đi nộp tiền học cho con nhóc A Ly đó không?”

Về tới căn biệt thự cao nhất trong khu biệt thự Vân Đỉnh, khi nghe tin A Ly được Mục Hàn đưa tới trường quý tộc Sở Dương, Tần Lệ bỗng nổi điên lên.

“Mẹ, Mục Hàn đâu có lấy một đồng nào của con”, Lâm Nhã Hiên nói.

Lâm Nhã Hiên rất tò mò không biết Mục Hàn lấy đâu ra tiền để nộp tiền học cho A Ly.

Dù sao tiền học của trường quý tộc Sở Dương và tiền tài trợ cũng phải trên sáu trăm nghìn tệ.

“Hừ! Mẹ không tin!”, Tần Lệ chống nạnh, lắc đầu: “Nhã Hiên, con mau ly hôn với thằng vô dụng này đi, không thì trước sau gì cũng bị nó vạ lây!”

“Hơn nữa con thấy đó, anh chàng đại gia siêu giàu kia đối xử với con tốt như vậy, nói không chừng một ngày nào đó sẽ tới gặp con, đến khi ấy để một tên phế vật vô dụng chỉ biết ăn bám đứng ở một bên thì còn ra thể thống gì!”

“Mẹ, mẹ lại nữa rồi! Con sẽ không ly hôn đâu!”, Lâm Nhã Hiên tức giận nói.

“Nhã Hiên, mẹ nói con nghe, một tuần nữa là tới lễ mừng thọ bảy mươi tuổi của bà ngoại con, khi đó cả nhà chúng ta đều phải qua đó chúc thọ bà ngoại con, con không thể dẫn theo Mục Hàn tới đó được”.

“Phải rồi! Nhã Hiên, con tranh thủ liên lạc với anh chàng đại gia siêu giàu kia đi! Đến lúc đó con dẫn theo anh chàng đại gia siêu giàu tới chúc thọ bà ngoại con, như vậy nở mày nở mặt biết bao!”

Tần Lệ ghé sát bên tai Lâm Nhã Hiên, hoàn toàn không chú ý tới sự tồn tại của Mục Hàn.

“Mẹ, mẹ nói gì vậy chứ?”, Lâm Nhã Hiên bất lực: “Mục Hàn là chồng con, chắc chắn con sẽ dẫn anh ấy tới lễ mừng thọ bảy mươi tuổi của bà ngoại!”

“Vả lại vốn dĩ con chưa từng gặp anh chàng đại gia siêu giàu kia”.

Sau khi tranh luận với Tần Lệ xong, Lâm Nhã Hiên thở hổn hển đi về phòng.

“Nhã Hiên, em định dẫn anh tới lễ mừng thọ bảy mươi tuổi của bà ngoại em thật sao?”, Mục Hàn hỏi.

“Đương nhiên! Anh là chồng của tôi, tôi không dẫn theo anh thì dẫn theo ai?”, Lâm Nhã Hiên nghĩ ngợi một lát rồi lại vội vàng giải thích: “Mục Hàn, mẹ tôi là vậy đó, anh đừng để bụng. Đợi khi nào gặp được anh chàng đại gia siêu giàu kia tôi sẽ trả lại sợi dây chuyền Ánh Trăng Sông Nile và cả khu biệt thự Vân Đỉnh cho anh ta”.

Nhưng Mục Hàn lại cười thầm trong lòng, những thứ này đều là do chồng em tặng em đó, trả cái gì mà trả!

“Đúng rồi, em định tặng quà gì cho lễ mừng thọ bảy mươi tuổi của bà ngoại em?”, Mục Hàn hỏi.

“Chuyện này tôi đã bàn với mẹ tôi rồi, quà mừng thọ bảy mươi tuổi của bà ngoại dù gì cũng phải giữ được danh tiếng, không thể để người khác hơn mình. Dẫu sao mẹ tôi đã gả tới nhà họ Lâm, nếu không tặng nổi món quà mừng thọ thì chắc chắn sẽ khiến người bên họ ngoại chê cười!”

“Nhưng những năm qua nhà chúng ta chẳng được lòng nhà họ Lâm nên trong tay cũng chẳng có nhiều tiền, tuy nhiên mẹ tôi vẫn cố gắng mua hai củ nhân sâm một trăm năm và cây sen tuyết Thiên Sơn một trăm năm”.

Lâm Nhã Hiên nói.

“Nhân sâm một trăm năm và cây sen tuyết Thiên Sơn một trăm năm cũng coi như giữ được thể diện rồi!”, Mục Hàn nghĩ ngợi một lúc rồi lại hỏi: “Vậy ông bà ngoại em có sở thích gì đặc biệt không?”

“Hồi đó ông bà ngoại tôi đều làm chính trị, lúc về hưu thì cũng làm tới chức chủ tịch thành phố rồi, có thể nói họ có học trò giỏi ở khắp mọi nơi, nhưng nói đến sở thích đặc biệt thì họ chỉ thích hút thuốc uống rượu. Nhưng hình như mấy loại rượu và thuốc mà bọn họ sử dụng khác với loại mua ngoài quán”, Lâm Nhã Hiên hồi tưởng lại và nói.

“Có phải là loại được đóng gói rất sơ sài không?”, Mục Hàn hỏi tiếp.

“Đúng vậy”, Lâm Nhã Hiên gật đầu, nhíu mày nói: “Tôi thật sự không hiểu nổi luôn, mấy loại thuốc với rượu đó rất có khả năng là hàng giả hết hạn sử dụng, mà không biết tại sao ông bà ngoại tôi lại thích đến thế”.

Mục Hàn bỗng cảm thấy vui mừng, đó không phải loại rượu và thuốc giả đã hết hạn gì cả, mà là những loại hàng tặng đặc biệt.

Chỉ khi lên tới chức chủ tịch tỉnh thì mới có tư cách hưởng thụ những loại rượu và thuốc lá đặc biệt này.

Còn ông bà ngoại của Lâm Nhã Hiên lúc về hưu mới chỉ là chủ tịch thành phố, đương nhiên sẽ vô cùng yêu thích mấy loại rượu và thuốc lá đặc biệt này.

Bởi bọn họ cũng rất khó để có thể lấy được hàng tặng đặc biệt này.

Đợi Lâm Nhã Hiên ngủ say, Mục Hàn mới gọi điện thoại cho Mộ Dung Phong.

“Một tuần sau tôi phải tới Sở Bắc, mừng thọ bà ngoại của vợ tôi, có cách nào kiếm được loại rượu và thuốc lá đặc biệt không?”

“Trong quân khu Sở Bắc có rượu và thuốc lá đặc biệt đó! Trương Hùng trong quân khu Sở Bắc chính là một trong những chiến tướng ác ma mà Điện Long Vương chúng ta huấn luyện giúp quân đội Hoa Hạ, là thế lực của Điện Long Vương chúng ta. Hơn nữa mùi vị của rượu và thuốc lá hạng đặc biệt trong quân khu tinh khiết hơn nhiều so với loại rượu và thuốc lá đặc biệt của những nhà quan chức cấp cao kia!”

“Đợi đến Sở Bắc, Điện Chủ có thể liên lạc trực tiếp với Trương Hùng!”

Mộ Dung Phong giới thiệu.

Trương Hùng cũng là người của Điện Long Vương?

Sức mạnh của Điện Long Vương quả thật là ngoài sức tưởng tượng.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement