Đào Hôn Nữ Xứng Không Chạy Nữa - Ninh Tri (full)

Ads


Rốt cuộc thì mẹ Lâm vẫn hơi do dự, dù sao bà ta cũng nghĩ đến việc đó là di vật do chị gái và anh rể mình để lại cho Ninh Trị.
Lâm Điềm Điềm nói: "Mẹ, nếu thật sự lấy được tiền thì chúng ta có thể bồi thường cho Tiểu Trị."
Cô ta dỗ dành: "Mấy năm là do mẹ bảo quản di vật cho cô ta.

Gia đình chúng ta cũng đã nuôi nấng chăm sóc cô ta nhiều năm.

Mẹ cũng yêu thương cô ta mà."
Cô nhấn mạnh vào trọng điểm : "Mẹ, với khoản tài sản đó sau này nhà chúng ta có thể sánh ngang với nhà họ Lục đấy."
Mẹ Lâm sửng sốt, có thể sánh ngang với nhà họ Lục là cái khái niệm gì?
"Nếu như vậy thì rõ ràng ba Ninh Tri là người trong gia đình giàu có." Mẹ Lâm luôn thắc mắc làm sao chị gái mình lại đi lấy anh rể là một chàng trai nhà nghèo không có gì cả, nhưng không ngờ đối phương lại có thân phận như vậy.
Mẹ Lâm không ngốc, bà ta phân tích: "Nếu là gia đình giàu có thì cho dù cầm ấn ngọc mà không có quan hệ huyết thống với bọn họ thì làm sao bên kia có thể để lại tài sản cho chúng ta được?"
Lâm Điềm Điềm cũng đã nghĩ tới chuyện này: "Làm sao lại không cùng huyết thống với bọn họ chứ? Chúng ta có Ninh Tri, đến lúc đó có thể lấy tóc của cô ta, thậm chí là thứ khác để đi làm xét nghiệm xác định quan hệ mà."
Quan trọng nhất là trong giấc mơ, ông lão kia bị bệnh nặng, muốn đi tìm người thân duy nhất của mình mà bên cạnh chỉ có một người thân tín.
Lâm Điềm Điềm cảm thấy mình có thể làm được rất nhiều việc xen vào.
"Dù sao thì ưu tiên hàng đầu vẫn là lấy được cái ấn ngọc về." Có cái ấn ngọc và tóc của Ninh Tri, lại thêm người thân tín kia có thể hợp tác cùng, Lâm Điềm Điềm cảm thấy mình đã nắm chắc đến 70% rồi.
Mẹ Lâm nghe lời con gái nói, cuối cùng cũng đồng ý, nếu thật sự thành công thì sao?
...
Tan học, lần đầu tiên Ninh Tri nhận được một tin nhắn từ Lục Tuyệt.
Lúc trước Ninh Tri đã tải phần mềm trò chuyện về cho Lục Tuyệt, kết bạn, thay tên.

Cô vốn còn trưởng anh sẽ không bao giờ sử dụng nó, nhưng không ngờ hôm nay Lục Tuyệt lại học được cách gửi tin nhắn cho cô.
Bảo bối Đại Tuyệt Tuyệt: "Bao giờ về?"
Tri Tri: "Tiểu Tuyệt Tuyệt nhớ em rồi à?"
Bảo bối Đại Tuyệt Tuyệt: "Bao giờ về?"
Tri Tri: "Anh chưa trả lời câu hỏi của em, anh trả lời em đi thì em sẽ trả lời anh."
Ninh Tri nhìn những tin nhắn lặp đi lặp lại được gửi tới mà không khỏi muốn cười, cô đã có thể tưởng tượng cảnh Lục Tuyệt ngồi thẳng lưng cầm điện thoại di động, mặt không cảm xúc gõ từng chữ một.
Cô không nhịn được muốn trêu chọc anh.
Bảo bối Đại Tuyệt Tuyệt: "Tan học lúc 5 giờ."
Lục Tuyệt đang nhắc nhở Ninh Trị, đã năm giờ rồi, cô đã tan học, ý là cô nên về nhà đi.
Lục Tuyệt còn bắt đầu quan tâm đến giờ tan học của cô sao?

Tri Tri: "Đang về, đang về rồi.

Sao hôm nay lại tự nhiên nhớ đi nhắn tin cho em vậy?"
Mấy phút sau không nhận được tin nhắn nào.
Tri Tri: "Không trả lời em à?"
Tri Tri: "Anh đâu rồi?"
Tri Tri: "Rơi trong bồn cầu rồi à?"
Bảo bối Đại Tuyệt Tuyệt: "Không rơi."
Nhìn câu trả lời của Lục Tuyệt, Ninh Tri có thể tưởng tượng ra cảnh anh nói với cô bằng vẻ mặt nghiêm túc là anh không rơi xuống bồn cầu.
Cô cười chết mất, sao người đàn ông này có thể đáng yêu như vậy chứ?
Tài xế nhà họ Lục đã tới cổng trường, Ninh Tri ngồi lên xe tiếp tục nhắn tin cho Lục Tuyệt mà không biết mệt.
Tri Tri: "Lần sau nếu anh không trả lời thì em sẽ coi như anh đã rơi vào bồn cầu rồi nhé."
Tri Tri: "Anh đang làm gì vậy?"
Tri Tri: "Vẫn ở trong phòng sách à?"
Bảo bối Đại Tuyệt Tuyệt: "Ừ."
Nếu vậy Ninh Tri lại càng không ngừng trêu chọc Lục Tuyệt, một hỏi một đáp.
Tri Tri: "Anh gửi mấy cái hình mặt trời nhỏ qua đây đi."
Tri Tri: "Anh biết gửi không?"
Tri Tri: "Ở cuối hộp chat, anh có thể tìm thấy hình mặt trời nhỏ ở đó đấy."
Bảo bối Đại Tuyệt Tuyệt: "Trẻ con, em."
Cho dù cách màn hình Ninh Tri vẫn có thể cảm nhận được sự đáng yêu của Lục Tuyệt, thật sự muốn về nhà xoa đầu nhéo mặt anh.
Lúc này chợt có một cuộc gọi đến.
Ninh Tri nhìn tên trong danh bạ: "Dì nhỏ".

Cô biết đó là mẹ Lâm.
Cô vừa bắt máy thì giọng nói của mẹ Lâm đã vang lên: "Tiểu Trị, gần đây con có bận không? Tối nay con có rảnh về đây ăn cơm không? Dì nấu món con thích đấy."
Ninh Tri dựa lưng vào ghế, chỉnh lại tư thế ngồi cho thoải mái.

Đối với cuộc điện thoại đột ngột không thể hiểu được từ mẹ Lâm cô liền nghĩ đến từ "không có lợi không dậy sớm".
"Có chuyện gì sao ạ?" Ninh Tri hỏi thẳng.
"Đúng, đúng, có chuyện rất quan trọng muốn nói với con, về ba mẹ của con." Mẹ Lâm thở dài: "Con mang theo những thứ trước đây dì đưa cho con về đi, cả di vật của ba mẹ con nữa."

Ninh Tri híp mắt: "Di vật có vấn đề gì ạ?"
"Trong điện thoại khó mà nói được, con cứ cầm di vật về đây đi dì nói cho con nghe." Mẹ Lâm nói rất mơ hồ.
"Hôm nay con có việc phải làm, hai ngày nữa con về được không ạ?" Ninh Tri hỏi bà ta.
Mẹ Lâm hơi dừng lại, bà ta không muốn tỏ ra quá gấp gáp: "Được, nhưng hai ngày nữa nhớ về nhé."
"Dì đừng lo, con vẫn luôn để ý đến chuyện liên quan tới ba mẹ con mà."
Sau đó mẹ Lâm nói vài câu quan tâm thăm hỏi Ninh Tri rồi cúp điện thoại.
Ninh Tri nghĩ tới điều gì đó, cô quay qua gọi cho mẹ Lục.

Mẹ Lục phẫu thuật xong mấy ngày nay vẫn đang nằm hồi phục trong bệnh viện, trước tiên cô hỏi han quan tâm sức khỏe của bà mấy câu rồi mới vào chủ đề chính.
"Mẹ, mẹ có biết ai giỏi điêu khắc ngọc không ạ?" Ninh Tri biết mẹ Lục thích sưu tầm đồ trang sức, bà thích nhất là đồ trang sức bằng ngọc, chắc hẳn sẽ quen biết những thợ thủ công khéo tay.
Mẹ Lục thấy hứng thú: "Tiểu Trị, con muốn tìm thợ làm trang sức à?"
Ninh Tri biết mẹ Lục chắc hẳn có quen nên liền nhận là phải.
Mẹ Lu cười nói: "Đúng là mẹ có quen một người.

Đồ trang sức người này làm đều là những sản phẩm chất lượng cao.

Mà tuyệt vời nhất là chỉ cần nhìn vài lần là người này có thể chạm khắc ra tác phẩm giống hệt như bản gốc."
"Mẹ, tìm người này thế nào ạ?"
Mẹ Lục nói cho Ninh Tri biết phương thức liên lạc với đối phương.
Sau khi trở lại nhà họ Lục, Ninh Tri nhìn thấy Lục Tuyệt đang ôm một bó hoa hồng đỏ lớn, hình như là vừa mới hái trong vườn.
Lục Tuyệt đưa bông hoa cho Ninh Tri, rồi lặng lẽ nhìn cô.
"Cho em à?" Ninh Tri cầm lấy bỏ hoa một cách tự nhiên, cô đột nhiên phát hiện ra nhóc ngốc này đã học được các lãng mạn rồi.
Lục Tuyệt mím môi, nói chậm rãi: "Bánh kem hoa hồng, cho em."
Cho em để làm một chiếc bánh hoa hồng.
Ninh Tri đang cầm hoa, vẻ mặt hạnh phúc ngập tràn: ...
Ninh Tri cho bó hoa vào trong lọ bạch ngọc, sửa lại cho anh: "Đàn ông tặng hoa cho phụ nữ có nghĩa là anh ấy thích cô ấy, không phải để cô ấy làm bánh hoa."
Lục Tuyệt chớp mắt, anh mỉm môi, cũng không nói cho Ninh Tri là anh biết, lúc trước anh đã viết trong quyển nhật ký rồi.
Lục Tuyệt không trả lời, sau đó Ninh Tri thấy anh đưa hai tay ra.
Trên những ngón tay thon dài của anh có mấy vết đâm, một số vết thương chảy máu, một số thì chỉ là những chấm đỏ.

"Sao lại nhiều vết thương như vậy?" Ninh Tri kinh ngạc.
Lục Tuyệt vẻ mặt ngây thơ nói thật thà: "Hoa đâm."
"Có đau không?"
Quả nhiên Lục Tuyệt lập tức lắc đầu.
"Lần sau đi hái hoa nếu cần anh có thể nhờ người giúp việc làm giúp." Lục Tuyệt bị đâm sẽ không cảm thấy đau, cho nên cũng không quan tâm lắm.
Lục Tuyệt cụp mắt không dám nhìn Ninh Trị.
"Anh ngồi xuống trước đi, em đi lấy lọ thuốc rửa vết thương cho anh." Ninh Tri xoay người định đi lấy hộp thuốc.
Cô vừa quay đi thì vạt áo đã bị kéo lại.
"Sao vậy?"
Lục Tuyệt cúi đầu, dưới mái tóc ngắn đen nhánh là vành tai hơi đỏ lên: "Không thuốc."
"Anh không muốn bôi thuốc sao?"
Lục Tuyệt đưa tay ra trước mặt cô: "Liếm được."
Chỉ cần liếm là được rồi.
Ninh Tri thoáng sửng sốt, Lục Tuyệt vẫn nhớ tới chuyện lúc trước có vết thương trên ngón tay được cô liếm.
Cô giơ hai tay ôm mặt Lục Tuyệt, trên khuôn mặt tuấn tú trắng trẻo lạnh lùng hiện lên một vệt ửng hồng, thay vì nhìn cô anh lại cụp mắt xuống, mi mắt khẽ run.
"Anh cố ý làm đau tay mình à?" Ninh Tri nói bằng giọng khẳng định.
Lục Tuyệt làm sao biết nói dối? Anh rất thành thật, Ninh Tri hỏi thì anh chỉ mím môi nén một tiếng "ừ" ra khỏi cổ họng.
Khá lắm, vậy mà lại biết cố ý làm tổn thương mình nữa chú.
"Tại sao?" Nếu không phải vì sự dễ thương của anh thì cô đã tát cho anh một tát rồi.
Lục Tuyệt giơ tay ra trước mặt cô, giọng nói khàn khàn mang theo vài phần mong đợi: "Tri Tri, liếm, anh"
Ninh Tri không nhịn được, vươn tay ra bóp lấy mặt anh: "Anh tự làm khổ mình chỉ để em đụng vào người anh sao?"
Lục Tuyệt mím môi không trả lời.
"Sau này anh không được làm chuyện này nữa, việc này vô cùng nguy hiểm." Ninh Tri dạy dỗ anh: "Muốn chuyện gì thì nói thẳng với em, đừng làm những chuyện tổn thương bản thân như vậy nữa."
Hàng mi dài khẽ run, Lục Tuyệt nói chậm rãi: "Muốn em, muốn Trị Trị."
Ninh Trị: ...
Tia lửa nhỏ vừa ló ra khỏi lồng ngực đã bị anh dập tắt ngay lập tức.
Cô đi đâu tìm một anh chàng dễ thương ngốc nghếch như vậy nữa đây?
Ninh Tri vẫn tìm một lọ thuốc tới đổ lên ngón tay anh, còn cố ý quần băng gạc thật xấu để trừng phạt anh.
Lục Tuyệt cúi đầu mím môi, không có được ngọt ngào nên hiển nhiên anh rất không vui.
Ninh Tri nhìn đám mây đen nho nhỏ xuất hiện trên đầu anh thì không nhịn được cười.
Cô đặt hộp thuốc sang một bên, sau đó đưa hai tay lên ôm hai bên má anh, nâng đầu anh lên.
Trong ánh mắt mờ mịt của anh cô dựa sát vào anh hơn, môi chạm vào môi anh, cắn anh với ý trừng phạt.
Mắt Lục Tuyệt sáng lên, không hề cảm thấy đau.
Ninh Tri chạm nhẹ lên môi anh, lúc chạm lúc không, cổ ý đùa với anh, nhìn trên đỉnh đầu anh có mặt trời nhỏ không ngừng ló dạng.
Kiểu đụng chạm lúc có lúc không này thực sự khiến lòng người ngứa ngáy, Lục Tuyệt không biết cái gì là lòng người ngứa ngáy, chỉ vô cùng mong Ninh Tri hôn anh, hôn thật mạnh.
Đôi mắt đào hoa xinh đẹp của anh nhìn Ninh Tri đầy khao khát, anh còn muốn nhiều hơn nữa.

Mặc dù Lục Tuyệt đã hôn hai lần, nhưng kinh nghiệm của anh vẫn còn ít đến đáng thương, anh vẫn không biết thế nào là làm chủ, thế nào là phản công.
Anh háo hức nhìn Ninh Tri, cơ thể căng cứng, giống như đang kích động mà lại xen lẫn cảm giác khó chịu, anh hi vọng Ninh Tri sẽ hôn anh nhiều hơn.
"Tri Tri, Tri Tri." Lục Tuyệt không chịu nổi nữa, anh vội vàng gọi cô.
Ninh Tri thấy mình xấu xa vô cùng: "Không vội."
Nếu muốn hai trăm mặt trời nhỏ thì phải từ từ mà ép ra mới được.
Cô nhẹ nhàng nhấm nháp môi trên của anh, phải nói rằng môi của Lục Tuyệt rất đẹp, dù có hôn thì cũng rất mềm và lại có mùi thơm.
Mặt trời nhỏ thứ hai mươi.
Sau đó lại đến môi dưới, cô cũng hôn lên khóe môi anh.
Mặt trời nhỏ thứ ba mươi.
Khóe miệng Lục Tuyệt bây giờ giống như bảo tàng, liên tục khai thác được mặt trời nhỏ, Ninh Tri thấy hơi lo lắng, nếu khái phá ở đây xong thì cô sẽ phải khai phá chỗ nào tiếp theo đây?
Ninh Tri thật không dám tưởng tượng, cô chỉ hi vọng xa vời Lục Tuyệt không nhanh chán với chuyện hôn môi này.
Mềm mại, thơm tho, trong mắt Lục Tuyệt đầy sự mê đắm, anh vô cùng yêu thích cách đụng chạm thế này.
Đôi mắt anh dần tối đi, khi Ninh Tri tiếp tục nhấm nháp lần nữa, toàn thân anh run lên, không nhịn được rên khẽ một tiếng.
Mặt trời nhỏ thứ bốn mươi.
Lục Tuyệt siết chặt ngón tay bị băng bó vô cùng xấu xí, anh ngày càng tham lam, muốn Tri Tri tiếp tục hôn mình.
Môi anh bị Ninh Tri đẩy ra.
Mặt trời nhỏ thứ năm mươi.
Khuôn mặt tuấn tú của Lục Tuyệt đỏ bừng, hai mắt cũng ửng đỏ, anh nuốt nước miếng, trong lòng chỉ toàn hương vị của Trị Trị.
Thích vô cùng, anh rất thích Tri Tri hôn mình.
Mặt trời nhỏ thứ sáu mươi.
...
Phải đến ba ngày sau Ninh Tri mới đến nhà họ Lâm.
Cô thấy mẹ Lâm thần sắc không tốt, sắc mặt tái nhợt, môi trắng bệch.
"Tiểu Tri đến rồi đấy à, mau ngồi đi." Mẹ Lâm miễn cưỡng lên tinh thần chào hỏi cô.
"Dì nhỏ, dì ốm à?" Ninh Tri ngồi xuống đối diện với mẹ Lâm.
Mẹ Lâm xua tay, nói giọng yếu ớt: "Gần đây dì ngủ không ngon, thường xuyên mơ thấy ba mẹ con."
"Đúng rồi, dì bảo con mang theo di vật của ba mẹ con đến.

Con có mang theo không?"
Ninh Tri gật đầu: "Có chuyện gì sao ạ?"
Mẹ Lâm vội vàng nói: "Con đưa cho dì trước đi."
Ninh Tri lấy ra chiếc hộp nhỏ mà mẹ Lâm đưa cho cô lúc trước.
Mẹ Lâm lập tức giật lấy, nhanh chóng mở chiếc hộp nhỏ ra, bên trong quả nhiên có cái ấn ngọc.
Ánh mắt Ninh Tri rơi vào chiếc cốc ngọc màu xanh trên bàn cà phê, chỗ miệng cốc có một vết son trắng..


Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement