“Hủy diệt bọn họ? Nhiều người như thế sao mà hủy diệt được?” Lạc Minh Viễn không hiểu nên thắc mắc.
Trác Uyên cong môi nở một nụ cười thần bí, hắn sớm đã có sự chuẩn bị: “Dùng thứ này!”
Vừa nói xong, Trác Uyên đột nhiên vẫy tay liền lấy ra một quả bóng lửa màu vàng trông hệt như một ngọn núi nhỏ vậy, năng lực khủng khiếp không ngừng bộc phát ra loại khí tức dữ tợn khiến cho những cơ thể khổng lồ của các vị thánh giả đang không ngừng xông lên lúc nãy đột nhiên ngưng bặt lại, họ không dám xông lên nữa, gương mặt họ tràn ngập sự kinh sợ.
“Thứ… Thứ đó là gì vậy? Sao lại phát ra loại năng lượng khủng khiếp như thế?”
“Long Tức Đan!”
Trác Uyên đưa mắt nhìn món đồ đáng sợ quen thuộc này, hắn khẽ bật cười thành tiếng rồi tự mình lẩm bẩm nói: “Năm đó dưới phàm trần, Phần Thiên Long tổ đã tặng cho ta ba viên Long Tức Đan, mỗi viên đều có sức mạnh dốc hết sức để tấn công của lão ta. Lúc đầu ta báo thù làm lãng phí mất một viên, trả giá qua lại với Phong Thiên Hải Ngao lại dùng mất một viên nữa. Vốn dĩ ta muốn để lại viên này để giữ lại mạng trong lúc mấu chốt, đặc biệt là khi gặp phải người đó, có lẽ đây chính là cơ hội sống sót cuối cùng. Nhưng cũng không còn cách nào khác, đám người này muốn chết, nếu như lúc trước đã cấu xé nhau rồi thì giờ để cho họ dùng viên này vậy, ha ha ha!”
Vừa dứt lời, Trác Uyên khẽ quơ nhẹ tay, quả cầu lửa tựa như ngọn núi nhỏ đó nhanh chóng nhảy bổ xuống đám người có cơ thể khổng lồ phía bên dưới, hắn bật cười nói: “Vậy thì lễ vật ngày hôm nay tặng cho các ngươi đó nhé. Trác Uyên ta lăn lộn trong giang hồ, nói lời giữ lấy lời, ta nói sẽ tiêu diệt các ngươi thì nhất định sẽ tiêu diệt các ngươi, ha ha ha…”
“Thứ đồ này không lành, chúng ta nhất định phải ngăn nó lại mới được!”
Đồng tử của mọi người liên tiếp co rút lại, bọn họ đã cảm nhận được sự khủng bố của Long Tức Đan, có người bèn hét lớn thành tiếng. Sau đó không hẹn mà gặp, tất cả mọi người đều xuất ra các chiêu thức mạnh nhất của bản thân, các loại võ thuật mạnh mẽ đều thông qua thân thể thần thánh to lớn bổ nhào về phía viên Long Tức Đan kia.
Cần phải biết rằng, đây là hơn trăm ngàn vị thánh giả ra tay, uy lực đó hủy diệt trời đất, tiêu diệt mọi thứ. Nhưng mà khi chiêu thức của bọn họ va chạm với ngọn lửa vàng kim đậm này thì bị ngọn lửa đó nuốt chửng trong nháy mắt, không phát ra bất kì tiếng động nào. Thậm chí kích thước của quả cầu lửa đó không bị giảm đi dù chỉ một chút.
Vậy là cứ như thế, tuy rằng mọi người đã dốc hết toàn lực để ngăn cản nhưng lại không có chút tác dụng nào.
Cuối cùng trong ánh nhìn sợ sệt của tất cả mọi người, quả cầu lửa khổng lồ đó đã bay đến trước mắt bọn họ…
Bùm!
Có một tiếng động cực lớn có thể làm cho thiên hạ nổ tung vang lên, nó bùng nổ một cách vô cùng dữ dội. Những ngọn lửa Phần Thiên màu vàng cứ bùng cháy vô tận hệt như nước biển vậy, trong phút chốc nuốt chửng Đệ Lục Thánh Sơn vào bên trong.
Mà đội quân thánh giả không ai bì nổi đó, khi đứng trước một nguồn năng lượng lớn có thể đối đầu với tứ phương, họ đã hoàn toàn bị hủy diệt, đến một tiếng kêu ca thảm thiết còn không kịp phát ra.
Mà những cơ thể to lớn kiên cường của thánh giả bọn họ cũng không hề phát huy được chút tác dụng nào, thì đã hoàn toàn biến thành không khí, vụt mất không để lại chút dấu vết gì. Còn nhanh hơn so với lúc Trác Uyên dùng Diệt Thiên Kiếm Đạo để tiêu diệt Mạnh Hạo Đông nữa.
Chỉ trong khoảng thời gian vô cùng ngắn, cả Đệ Lục Thánh Sơn này đã hoàn toàn biến thành một biển lửa màu vàng. Các đình đài lầu các, các phong cảnh đẹp đẽ, bao gồm vô số các cao thủ tài giỏi đã hoàn toàn bị ngọn lửa màu vàng vô tình này nuốt chửng vào trong, không sót lại chút sinh khí nào.
Đệ Lục Thánh Sơn đường đường là Thánh Vực uy nghiêm đã hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn, như thể trước giờ nó chưa bao giờ xuất hiện, không để lại chút dấu vết gì.
Chỉ có ngọn lửa vàng bốc cháy giống như biển mới có thể nói cho người đời sau biết nơi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện đáng sợ đến nhường nào, mới có thể khiến cho một gia tộc thịnh vượng trên núi bị tiêu diệt hoàn toàn không còn sót lại chút mảnh vụn nào!
Da mặt của Lạc Minh Viễn khẽ run lên, hắn đã sớm ngạc nhiên đến mức mắt chữ A mồm chữ O. Đây là lần đầu tiên hắn được chứng kiến uy lực của Long Tức Đan, hắn không ngờ nó lại đáng sợ đến thế.
“Trác đại ca, chả trách sao huynh lại không sợ trời, không sợ đất, đi đến đâu cũng không thèm xem ai ra gì, thì ra trong tay huynh có thứ đồ vật đáng sợ đến thế!”
“Đúng vậy, tiếc rằng đây là viên cuối cùng rồi…” Trác Uyên khẽ liếm môi rồi lắc đầu cười nhạt nói: “Sau này gặp phải đối thủ mạnh hơn thì cứ thành thật vẫy đuôi làm người thôi. Nhưng mà đi đến trình độ như ngày hôm nay, chắc cũng không có nhiều người mạnh mẽ hơn ta đâu, ha ha ha…”
Lạc Minh Viễn khẽ gật đầu thể hiện sự tán đồng: “Đến sơn chủ của Đệ Lục Thánh Sơn cũng đã chết dưới tay của huynh, Trác đại ca, một mình chiến đấu, huynh cứ tung hoành ngang dọc ở chốn Thánh Vực này cũng không thành vấn đề gì, chỉ sợ chiến đấu với nhiều người. Huynh cũng biết, trừ huynh ra, nhà chúng ta chẳng còn có ai có thể giao đấu với người của Thánh Sơn nữa rồi. Bây giờ Đệ Lục Thánh Sơn đã bị huynh hủy diệt rồi, lỡ như người của mấy Thánh Sơn còn lại tìm đến tận cửa thì ta nên làm sao đây?”
“Chính vì sợ trong một khoảng thời gian ngắn, bọn họ chạy đến trước cửa tìm ta, ta mới đau đớn sử dụng viên Long Tức Đan cuối cùng, nói gì thì nói nhất định phải tiêu diệt Đệ Lục Thánh Sơn mới được!”
Trác Uyên khẽ thở dài một hơi, hắn đưa mắt nhìn ngọn lửa đang cháy phừng phực bên dưới rồi ôn tồn lên tiếng nói: “Chuyện hạ tiện nhất trên thế gian này chính là ức hiếp kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, bao gồm cả Thánh Sơn cũng như thế. Đệ càng mạnh thì người ta càng không dám bắt nạt đệ. Nếu như hôm nay ta chỉ cứu mỗi đệ và Khuynh Thành ra ngoài, lúc đó không chỉ mỗi Đệ Lục Thánh Sơn, mà người ngựa của mấy Thánh Sơn còn lại cũng sẽ tìm đến nơi. Suy cho cùng, mấy tên cặn bã như Từ Thiên Xuyên cũng đã bị ta giết chết rồi, Thánh Sơn như mấy người bọn họ rất chú trọng mặt mũi và uy nghiêm, không lấy lại được mặt mũi thì sẽ không bỏ qua đâu!”
Lạc Minh Viễn khẽ gật đầu, gương mặt hắn trở nên nghiêm túc, hắn vô cùng đồng ý nói: “Không sai, thật ra Thánh Vực này cũng không khác gì phàm trần, những người cấp cao quang minh chính đại chẳng qua cũng chỉ là những kẻ ngụy quân tử mà thôi. Vì mặt mũi của bản thân và uy lực thống trị, họ căn bản chẳng thèm nói đạo lí gì, vô cùng không có chính nghĩa!”
“Bởi vậy, hôm nay ta hủy diệt Đệ Lục Thánh Sơn là một hành động để dọa cho họ sợ. Bọn họ không biết được thân phận của chính ta, thì căn bản không dám tùy ý hành động lung tùng, trừ phi bọn họ lại muốn đi lại vào vết xe đổ của Đệ Lục Thánh Sơn này. Nếu như cứ thế, chúng ta có thể kéo dài thêm một năm rưỡi, khi quân viện trợ của Long Tộc đến đây, chúng ta sẽ có cớ để hòa giải với Thánh Sơn. Trước khi chuyện đó xảy ra thì vẫn nên dùng cách cũ, chính là phô trương thanh thế!”
Lạc Minh Viễn cười nhạt, hắn lên tiếng nói: “Cứ như khi Lạc gia vừa dấy lên vậy, Tiềm Long Các còn nghĩ chúng ta có nội tình gì bên trong, thật ra là không có gì cả!”
“Đúng vậy, bây giờ Thánh Sơn vẫn đang nghĩ chúng ta đang sở hữu cỗ máy giết người đáng sợ như Long Tức Đan, thật ra là chúng ta sớm đã dùng sạch cả rồi!”
Khóe môi khẽ cong lên, Trác Uyên và Lạc Minh Viễn đưa mắt nhìn nhau rồi bật cười thành tiếng.
Khi tiếng cười tắt lịm đi, Lạc Minh Viễn nhìn sang Trác Uyên, hắn cau mày nói: “Khi nãy Mạnh sơn chủ nói Khuynh Thành tỷ bị người ta dẫn đi rồi, không biết bây giờ tỷ ấy đang ở đâu nữa?”
“Đúng vậy, nhưng mà ta có thể chắc rằng người dẫn nàng đi không hề có ý định hãm hại nàng, chí ít là trong khoảng thời gian ngắn sẽ không hãm hại nàng!”
Trác Uyên khẽ cau mày, trong mắt hắn lóe lên sự do dự: “Có lẽ… Sẽ không làm thế đâu, nếu như với bản lĩnh đến Thánh Sơn không để bị lộ tung tích của người đó, muốn giết chết một cô nương thì dễ dàng quá rồi. Chỉ có điều bây giờ, ta thật sự không biết nên đi đâu để tìm nàng… Đối phương chính là người vô cùng lợi hại, cho dù có ở Thánh Vực cũng là hạng cao thủ xếp hạng nhất hạng hai, trên địa giới như thế này, trừ thất Thánh Sơn ra thì chính là long vực. Chỉ có điều người ở nơi như thế, hình như không có khả năng ra tay…”
“Có lẽ còn có thế lực bí ẩn khác thì sao? Giống như chúng ta vậy!”
“Cũng có thể, vậy thì càng phiền phức rồi!”
Trác Uyên khẽ thở dài một hơi, hắn đưa mắt nhìn ngọn lửa đang cháy phía dưới lần cuối, hắn xoay người rời khỏi nơi đây: “Chúng ta đi thôi, chuyện của Khuynh Thành, đợi sau này rồi tìm vậy. Chuyện quan trọng nhất trước mắt chính là tuyên truyền kết quả ngày hôm nay đến Hoàng Vực, như vậy thì chúng ta mới có thể quy tụ được lòng người, trở thành người dẫn đầu ở Hoàng Vực, xây dựng được một hậu phương lớn kiên cố, đợi sau khi Long Tộc đến thì sẽ cùng nhau tiêu diệt Thánh Sơn, viết lại lịch sử của Thánh Vực!”
Nói xong, trong khoảng thời gian rất ngắn đã không còn nhìn thấy Trác Uyên đâu nữa, chỉ thấy ngọn lửa vô tận đó tiếp tục thiêu đốt ngọn núi không một bóng người này.
Chỉ có điều hắn không phát hiện là trong khoảnh khắc khi hắn rời đi, có một cái bóng màu đen đột nhiên xuất hiện ở chính nơi hắn từng ở khi nãy. Người đó nhìn sang hướng bọn họ rời đi rồi lại nhìn ngọn lửa ở phía bên dưới, tự mình lẩm bẩm nói: “Ngọn lửa của Phần Thiên Long Tổ, quả nhiên là hắn đã hòa nhập với đám thánh thú đó rồi!”
“Ừm…”
Lúc này, một giọng nói nhỏ khẽ vang lên, cơ thể người đó bỗng khựng lại, người đó quay đầu lại nhìn bóng người đang đứng ở phía sau lưng, chân mày của Sở Khuynh Thành khẽ nhíu lại, nàng phát ra những tiếng hừ hừ như đang nói sảng vậy.
Người đó cười nhạt lắc đầu rồi vui vẻ nói: “Khẩu vị của tên tiểu tử này đã thay đổi rồi, lại đưa Cảnh Đế Đại Đạo cho một nữ nhân, ha ha ha…”
Người đó vừa bật cười vừa quay người, rồi cũng biến mất không để lại chút tung tích nào.
Một tháng sau, tin tức Đệ Lục Thánh Sơn bị tiêu diệt trong khoảng thời gian ngắn đã được lan truyền trong khắp Thánh Vực, điều này đã dấy lên làn sóng dư luận một lần nữa. Tất cả mọi người vô cùng ngạc nhiên, họ cảm thấy rất khó tin.
Thánh Sơn, nơi tụ hợp của những người mạnh mẽ nhất trên Thánh Vực, nơi không ai dám động tới, sao có thể nói hủy diệt là hủy diệt được chứ? Cho dù kẻ duy nhất có khả năng làm điều đó như Long Tộc cũng không thể làm chuyện thành ra như thế được.
Nên biết rằng, Long Tộc có thể đánh bại Thánh Sơn, nhưng tuyệt đối sẽ không làm đến nỗi hủy diệt một tộc bao gồm tất cả những kẻ mạnh nhất của Thánh Sơn. Vả lại đây cũng chỉ là một sự giả dụ.
Bởi vì cho dù có là Long Tộc đi nữa, cũng chỉ có thể bao vây Thánh Sơn trong một khoảng thời gian dài mà thôi, chứ không thể đánh bại trong nháy mắt được. Mà một khi có thời gian, các Thánh Sơn khác sẽ phái quân viện trợ, Long Tộc sẽ bị bao vây tứ phía, thất bại quay về.
Bởi vậy khả năng để Long Tộc đánh bại Thánh Sơn cũng vô cùng nhỏ, ai bảo người ta là bảy Thánh Sơn hợp làm một chứ?
Nhưng mà bây giờ, tuy rằng tin tức nói Đệ Lục Thánh Sơn đã bị tiêu diệt, chuyện này khiến cho mọi người làm thế nào cũng không thể tin nổi. Bởi vì khả năng này chỉ có một loại tình huống mới có thể xảy ra mà thôi.
Đó chính là một là sức mạnh của đối phương vô cùng lớn, trong phút chốc đã có thể tiêu diệt toàn bộ Đệ Lục Thánh Sơn, khiến họ không có sức lực đánh trả. Hai là thế lực của đối phương vô cùng lớn, nhiều người vô cùng, có thể vây quanh Đệ Lục Thánh Sơn một cách vô cùng chặt chẽ khiến bọn họ không có cơ hội cầu cứu, không có đường để thoát thân, chỉ có thể ngoan ngoãn bị tiêu diệt.
Nhưng mà Thánh Vực có thế lực đáng sợ như thế hay không?
Tất cả mọi người hệt như đang xem truyện hài vậy, lắc đầu không thôi.
Đây là lời lan truyền bậy bạ, chắc hẳn là lời lan truyền bậy bạ. Trên đời làm gì có chuyện như thế nhỉ? Làm gì có kẻ khốn nạn nào lại đi tin tin đồn giả dối thế này chứ? Ha ha ha… Vậy thì chắc người đó vô cùng ngốc nghếch rồi!
Nhưng mà rất nhanh sau đó, bảng cáo thị của Lạc gia đã thông báo cho cả Hoàng Vực khiến cho tất cả mọi người không thể ngồi yên được nữa. Bởi vì tin tức được tất cả mọi người cho là tin đồn xằng bậy này đã được Lạc gia lên tiếng khẳng định rồi.
Điều này chứng minh, tin tức này có đến tám chín phần là sự thật rồi. Chuyện này không khỏi khiến cho mọi người ngạc nhiên đến mất hồn, Đệ Lục Thánh Sơn thật sự đã bị người ta hủy diệt rồi sao?
Nhưng mà chuyện khiến cho bọn họ ngạc nhiên hơn chính là người khiến cho Đệ Lục Thánh Sơn bị diệt tộc không phải là ai khác, mà là người thống trị mới của Hoàng Vực bọn họ, là Lạc gia vừa đưa ra lời tuyên chiến!
Thì ra Thánh Sơn cũng chỉ có thế mà thôi, không phải không ai có thể địch nổi họ, cũng có ngày họ phải sụp đổ, bá chủ mới đang quật khởi để thay thế chỗ họ rồi…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất