Cửu Dương Binh Vương (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Thủy Ca

Ads
Chương 156: Trái đất hình tròn

“Họ Thẩm kia, chị ác lắm”.

Trong căn phòng ba người đang ở tại khách sạn quốc tế Hồng Cốc, Lâm Phi bị Mộ San San ngắt điện thoại, gương mặt căm phẫn. Cứ nghĩ đến lời nhắn Mộ San San cho hắn nửa tiếng đồng hồ là Lâm Phi lại thực sự muốn nuốt chửng Thẩm Bội Ni.

Thẩm Bội Ni chơi được Lâm Phi một vố, tâm trạng rất vui vẻ, cô ta không hề thấy biểu hiện giận dữ như muốn ăn tươi nuốt sống mình của Lâm Phi, cười cợt nói: “Em bất nhân, chị bất nghĩa, chúng ta như nhau cả thôi”.

“Tự tìm đến cái chết mà.”

Lăng Vi Vi lại tiếp tục cuộn tròn trong chăn, không quên bênh vực Thẩm Bội Ni.

“Tôi tìm chết?” Lâm Phi thực sự không biết mình nên khóc hay nên cười đây. “Nếu như tôi nhớ không lầm thì trước đấy trưởng phòng Lăng còn chủ động cởϊ áσ dụ dỗ đàn ông đã có vợ như tôi. Còn nữa, hình như tôi đến đây là vì trưởng phòng Thẩm của cô mời đến mà, người thực sự tìm đến cái chết đáng lẽ là hai người mới đúng”.

“Vậy bây giờ chúng tôi không chào đón anh nữa, phó phòng Lâm, xin cứ tự nhiên”.

Những lời trách móc của Lâm Phi cũng khiến cho Lăng Vi Vi phải đỏ mặt. Thẩm Bội Ni thì đương nhiên sẽ không quá để ý, cô ta chủ động gọi điện cho vợ của Lâm Phi thì sao cô ta có thể để tâm chuyện này được. Ngược lại, Thẩm Bội Ni còn hùa theo lời nói của Lâm Phi, thẳng thừng đuổi khách.

“Người bảo em đến là chị, người bảo em đi cũng là chị, chị coi em là gì thế, thú cưng à?” Lâm Phi cười nhạt một tiếng, tất nhiên không định bỏ đi dễ dàng như thế.

“Em thấy thú cưng nào lại ép chủ nó chưa?”

“Đúng thế, Lâm Phi nếu như bây giờ anh đi, tôi có thể coi như chưa xảy ra chuyện gì. Nếu như đến muộn, khó đảm bảo người nào đó về nhà sẽ không bị phạt quỳ đâu nhé”.

“Sao phó phòng Lâm còn chưa đi? Chẳng nhẽ còn định đợi vợ đến đón hay sao?”

“Không phải là sợ vợ, không dám về nhà đấy chứ?”

Lúc này Thẩm Bội Ni và Lăng Vi Vi đã cùng đứng trên một chiến tuyến, kẻ tung người hứng, cả hai đều muốn Lâm Phi mau chóng biến mất khỏi tầm mắt của họ.

Lâm Phi tức điên lên, hai người họ không nhắc đến Mộ San San thì thôi, lại cứ một câu vợ, một câu về nhà, hai người này như đang rắc muối vào vết thương của hắn vậy.

Lâm Phi không thể chịu đựng nổi thêm nữa.

Lâm Phi không hề do dự nhiều, chủ yếu là vì Mộ San San đã đưa ra lời nhắn nửa tiếng đồng hồ, hắn không thể lãng phí nhiều thời gian được.

“Quần áo trên người các cô có lẽ đắt lắm ha”.

Nói xong Lâm Phi không để hai người có thời gian kịp phản ứng, ra tay nhanh như chớp, chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã xé toang quần áo trên người họ ra.

Không phải cởi mà chính xác là xé. Sau khi Lâm Phi dừng tay lại, trong phòng xuất hiện hai cơ thể không còn một mảnh vải che thân, còn trên mặt đất toàn là mảnh vải vụn từ quần áo của Thẩm Bội Ni và Lăng Vi Vi.

“Lần này là quần áo của hai người chịu thiệt thay hai người, lần sau sẽ không đơn giản như vậy nữa đâu”.

Chỉ đe dọa hai câu ngắn gọn, Lâm Phi không ở lại lâu trong phòng nữa mà quay người rời đi.

Sau khi Lâm Phi rời khỏi phòng, Thẩm Bội Ni và Lăng Vi Vi trần như nhộng quay qua nhìn nhau, nhưng chỉ nhìn thấy sự giận dự và buồn bực trong mắt đối phương.

“Cái tên oan gia này vẫn vô liêm sỉ như xưa”.

“Không vô liêm sỉ thì không phải là Lâm Phi rồi”.

……

Lâm Phi rời đi mà không hề biết rằng Thẩm Bội Ni và Lăng Vi Vi lại đồng lòng đánh giá hắn như vậy, hắn chỉ biết hắn đang rất không vui.

Cao hứng đến, mất hứng mà về, câu nói này rất phù hợp với tâm trạng Lâm Phi lúc này.

Tuy Lâm Phi rất muốn ở lại phòng để “dạy dỗ” Thẩm Bội Ni và Lăng Vi Vi, dù gì hắn làm bậy cũng không còn là ngày một ngày hai nữa.
Thế nhưng lần này tất nhiên là không được. Trước đây hắn không ở chung với Mộ San San, buổi tối hắn làm gì, làm bậy làm bạ ở đâu, Mộ San San không biết và cũng không muốn biết, mắt không thấy thì sẽ không thấy phiền.

Nhưng lần này thì khác, Thẩm Bội Ni giả giọng mách lẻo với Mộ San San, tình huống như vậy tất nhiên Mộ San San không thể không ngó ngàng đến Lâm Phi được.

Dù gì hai người cũng đã nhận giấy chứng nhận kết hôn, cũng đã có ý tứ này kia, Mộ San San muốn thay đổi Lâm Phi tất nhiên sẽ không để mặc Lâm Phi tìm gái đẹp.

Chính vì hiểu rõ điều này Lâm Phi mới bất đắc dĩ kìm chế du͙© vọиɠ của mình, ép mình rời khỏi khách sạn.

Nếu chỉ là Mộ San San nói tất nhiên Lâm Phi sẽ không quá bận tâm, dù gì Mộ San San cũng không làm tròn chức trách của một người vợ, vậy hắn cũng không cần làm một người chồng hợp lệ.
Thế nhưng dù gì trên đầu hai người vẫn còn có Mộ Hồng.

Lâm Phi thật sự tôn trọng người bố vợ hời của mình. Nếu như Mộ San San bất bình đi nói với Mộ Hồng thì chắc chắn Lâm Phi sẽ nhận đủ.

Chính bởi vì vậy nên dù Lâm Phi có không tình nguyện đến mấy cũng đành lựa chọn rời khỏi khách sạn.

Còn về Thẩm Bội Ni và Lăng Vi Vi, họ có thể chạy được bây giờ nhưng sẽ chẳng thế chạy trốn cả đời được. Không nói những chuyện khác, chỉ với việc tối nay hai người họ gọi điện cho Mộ San San thôi, Lâm Phi chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho họ, sớm muộn gì cũng sẽ bắt họ phải trả giá.

“Đợi khi tôi có cơ hội, nhất định sẽ khiến hai người mười ngày nửa tháng không xuống nổi giường”.

Cậu nhỏ không được thỏa mãn, Lâm Phi chỉ đành dùng miệng tuôn ra những bất mãn trong lòng với hai người con gái này.
Sau khi đến sảnh chính của khách sạn, Lâm Phi không đi ngay mà hướng về phía lễ tân khách sạn.

Sau khi đã giao việc xong, Lâm Phi rời khỏi khách sạn quốc tế Hồng Cốc.

Sau khi Lâm Phi rời khi không lâu, một người con gái xinh đẹp có mái tóc như mây bước đến phía lễ tân khách sạn.

“Người vừa nãy đã nói gì với cô?”

Nếu như người bình thường đến tra hỏi lễ tân thì khả năng lớn là cô ta sẽ tuân thủ quy định của khách sạn, từ chối tiết lộ những gì khách đã nói.

Thế nhưng, với người con gái xinh đẹp có mái tóc như mây kia, lễ tân lại không hề che giấu, nói hết toàn bộ những lời Lâm Phi đã nói ra.

“Chủ tịch, vị khách vừa rồi đưa tôi một số tiền bảo tôi mua quần áo cho hai vị khách nữ trong khách sạn chúng ta, tiền thừa thì cho tôi coi như là tiền phí.”

Người con gái xinh đẹp được lễ tân xưng là chủ tịch kia hơi nhếch mày, lườm theo hướng Lâm Phi rời đi, quay lại nhìn lễ tân nói: “Không cần mua quần áo nữa, số tiền này coi như là tiền thưởng tháng này của cô. Nếu như có người hỏi đến thì cô cứ nói người ban nãy không đưa cô tiền là được”.
Chủ tịch dặn dò, lễ tân tất nhiên là vội vã gật đồng nghe theo rồi.

“Đàn ông quả nhiên chẳng phải thứ tốt đẹp gì.”

Người con gái xinh đẹp được lễ tân gọi là chủ tịch này nhìn theo hướng Lâm Phi rời đi, khẽ mở miệng tự lẩm bẩm một câu.

Nếu như lúc này Lâm Phi quay đầu nhìn lại thì hắn nhất định có thể nhận ra người con gái xinh đẹp có mái tóc như mây đang dặn dò lễ tân chơi hắn một vố này. Đó chẳng phải ai khác, chính là người con gái hắn đã cứu khi còn ở quầy hàng rong Thiên Kiều, hơn nữa người con gái này còn này nọ với hắn vào buổi tối hôm đó.

Nhưng từ khi Lâm Phi chuyển về sống cùng Mộ San San thì hắn không còn liên lạc với cô ta nữa, không ngờ rằng, người con gái này lại là chủ nhân của khách sạn quốc tế Hồng Cốc.

Cái này được gọi là trái đất hình tròn.
——————-

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement