"Thời gian dài như vậy, cuối cùng lại quay về rồi". Dương Thiên cảm thán trong lòng. 

             Chín mươi chín nghìn tỷ năm, hắn dốc sức tìm kiếm kí tự căn nguyên, số lần quay về rất ít. 

             Xoạt! 

             Dương Thiên trực tiếp đi vào trong tấm màng Hỗn độn, trong mấy giây liền quay về Trái Đất. 

             Lúc này trong một khu vực, một người phụ nữ đang lặng lẽ đứng đó, nhìn về hướng xa. 

             "Nhã Lộ". Bóng người Dương Thiên xuất hiện, nhìn về phía người phụ nữ này, nhẹ giọng nói. 

             "Dương Thiên, anh quay về rồi". Vương Nhã Lộ quay người, nhìn về Dương Thiên, ánh mắt u ám lập tức lộ vẻ mừng rỡ. 

             "Đúng, anh về rồi". Dương Thiên gật đầu nói, bước về trước, nắm chặt tay của Vương Nhã Lộ. 

             Đây là vợ của hắn, vẫn là người âm thầm ủng hộ hắn phía sau, từ trước đến giờ chưa từng oán hận điều gì. 

             "Lần này quay về bao lâu?" Vương Nhã Lộ hỏi. 

             "Không đi nữa, sẽ ở vũ trụ Tinh Lâm đến thời kì cuối của kỉ nguyên". Dương Thiên mỉm cười nói. 

             Bất kể ra sao, một nghìn tỷ năm cuối cùng, hắn chuẩn bị ở bên cạnh người nhà của mình, cho dù cuối cùng thất bại, hắn cũng không hối hận. 

             Sư phụ Huyền Hư đạo nhân của hắn, lúc đầu vì càng mạnh mẽ, lựa chọn thời gian cuối cùng xông xáo ở bên ngoài, lại bị nhốt ở một nơi, đợi lúc ra ngoài thì thời kì cuối của kỉ nguyên đã kết thúc. Người thân của ông ta chết đi toàn bộ, đến lần cuối cùng chưa từng gặp Huyền Hư đạo nhân. 

             Cho dù Dương Thiên trong dòng sông kỉ nguyên gặp Huyền Hư đạo nhân, trong lòng của Huyền Hư đạo nhân vẫn vô cùng hối hận. 

             Người nhà, mãi là điều mà Dương Thiên quan tâm nhất, Dương Thiên sẽ không đưa ra lựa chọn giống với Huyền Hư đạo nhân. 

             Ngoài ra, bây giờ lĩnh ngộ pháp tắc sinh mệnh của Dương Thiên đạt đến bình cảnh, kí tự căn nguyên cũng không thể tiếp tục hoàn thiện, cho dù thắn tiếp tục tu luyện, thực lực cũng rất khó nâng cao. 

             Nghe lời nói chắc chắn của Dương Thiên, trong mắt Vương Nhã Lộ đột nhiên tỏ vẻ rất mừng rỡ, ánh mắt của cô còn mang nét đau lòng. 

             Làm vợ của Dương Thiên, cô biết nguy cơ của cự thú hủy diệt, biết hi vọng của toàn tinh vực căn nguyên đều ở trên người Dương Thiên, đây là áp lực lớn đến mức nào. 

             Thế nhưng, cô không hỏi gì nhiều. 

             "Đi thôi, chúng ta về nhà". Dương Thiên mỉm cười nói. 

             "Ừm, về nhà". Vương Nhã Lộ gật đầu. 

             Hai người trực tiếp bước về hướng biệt thự của nhà họ Dương. 

             "Tiểu Thiên". Dương Gia Quốc và Thẩm Tân Lan nhìn Dương Thiên, trên mặt lập tức nở nụ cười. 

             "Cha, mẹ". Dương Thiên gọi. 

             Hàng nghìn nghìn tỷ năm đã trôi qua, Dương Gia Quốc và Thẩm Tân Lan lại không thay đổi nhiều. 

             "Mẹ đi nấu ăn". Thẩm Tân Lan lập tức nói. 

             Cuối cùng cả nhà cùng ngồi với nhau, Dương San cũng quay về Trái đất, Dương Thiên liền giống như người bình thường, cười nói cùng ăn cơm với gia đình. 

             Sau khi ăn cơm xong, Dương Thiên nhìn người nhà của mình, hơi trầm xuống. 

             "Tiểu Thiên, sao vậy?" Dương Gia Quốc và Thẩm Tân Lan nhìn Dương Thiên, nhận thấy điều khác thường của hắn. 

             "Cha, mẹ, hai người đều biết còn một nghìn tỷ năm nữa là đến thời kì cuối của kỉ nguyên, cho đến bây giờ, con vẫn chưa nắm chắc điều gì". Dương Thiên nhìn cha mẹ và người nhà của mình, cuối cùng lựa chọn nói ra. 

             Hắn thất bại, toàn bộ cường giả trong vũ trụ căn nguyên đều chết đi. 

             "Tiểu Thiên, trước đó cha đã từng nói với con, chúng ta không quan tâm cái chết, được sống trong thời gian dài như vậy, chúng ta cũng không hối hận gì". Dương Gia Quốc nói. 

             "Cha biết chuyện của cự thú hủy diệt, nhưng đây không phải là trách nhiệm của con, cha không biết đạo lý đúng đắn gì hết, nhưng cha biết Hoa Hạ chúng ta có một thành ngữ gọi là "khả năng cho phép", chỉ cần làm những gì mình có thể làm được, vậy thì cho dù thấy bại, cũng không có gì". 

             "Tiểu Thiên, không cần tạo áp lực cho bản thân, bây giờ con đã làm rất tốt rồi". Thẩm Tân Lan đau lòng nhìn con trai của mình. 

             Tất cả cường giả đều hi vọng vào Dương Thiên, nhưng Dương Thiên không phải thánh nhân, hắn cũng tu luyện từng bước một, thời gian tu luyện của hắn thậm chí còn ngắn hơn rất nhiều cường giả, gặp phải vô số nguy cơ. 

             Vương Nhã Lộ và Dương Thiên cũng khuyên bảo. 

             "Tiểu Thiên, chân thành làm việc là được, rất nhiều kỉ nguyên đều không có cường giả thành công, kết quả xấu nhất chẳng qua cũng là cả nhà chúng ta cùng nhau chết đi". Dương Gia Quốc mỉm cười nói. 

             Dương Thiên nhìn người nhà của mình, trầm mặc một lúc, trên mặt nở một nu cười nói: "Con biết rồi!" 

             Trong lòng Dương Thiên quả thực vô cùng mong ước thành công, hi vọng ngăn cản cự thú hủy diệt, nhưng lời nói đơn giản của cha mẹ mình lại làm hắn thức tỉnh. 

             Mười triệu kỉ nguyên ra đời bao nhiêu cường giả, Hiên Dật, Thánh Vương Cửu Nguyên, Thánh Vương Vũ Hồn... 

             Nhiều cường giả nghịch thiên như vậy vẫn không thành công, hắn muốn thành công quá khó khăn. 

             Từ trước đến nay hắn không cho rằng bản thân là người của thiên mệnh, bản thân có thể đạt được trình độ bây giờ, đều dựa trên nền tảng của người trước mà thôi. 

             "Kí tự căn nguyên đã lưu lại, đến cuối cùng để lại truyền thừa pháp tắc sinh mệnh, cho dù thất bại, mình cũng đặt một ít hi vọng cho cường giả sau này ". Dương Thiên thầm nói trong lòng. 

             ... 

             Trong một khu vực, Dương Thiên và Vương Nhã Lộ đang chậm rãi đi bộ. 

eyJpdiI6IjN6S1k4TEJwV2x0WWhHNDRpWkxHcWc9PSIsInZhbHVlIjoiSEZZdzBtNFlNbU9CTW5xWklPeXpQTDhIaDZXbVlnYmxNYjJCZlNERW5FVzBKQXhjVzBYM1RVOEhvVU9abE5XaXVJMXNvTXZFVUtMNFY4VGY4ZHB5cjFpU1ppZEJIN1JPZGlMSm54V0dBQjZtUWd5dmIzK3pVYjJ6NDc5amN5MUFyUXFLS0VpQ3pEVG5HUzRpY3dOV0RTUUhlTHo3MGZIZERpY3M1V0RiMDdGTExkXC9NdWQyNkpoeThqUjZ5Y1JMWklUQk0wWHN0bEdvWFNRb0ltUjJvM0E9PSIsIm1hYyI6ImI4NjI0YmQyZmQxMTE3ZjBjMGM5ZDczYzA1OGY4ODMzYmYwMDc2MGMxNmRkMGFjMWM2NTVjZTU3NWRjOWZmZjcifQ==
eyJpdiI6IkFLdG9TUFpMSk5NNUE2Q01LZDlycWc9PSIsInZhbHVlIjoiZlhVcXQ0ODdvMms3blNyTFhUSzZNdXRpVE5jS0o2MmNLYWl1SnBkUkpBU1lzWDVFbFRRMmJMWlJUT01XVkxCd0FveVR4VVZiN3FHUnlqV09qQzgrd05idU5IaHd5aFd2VnlQTlFzUTlwM0hnc1JFalMzdkgxbEppdDh3XC9cL2xYWGNZR0puVnVqem9NRGFCVGVjOVY3bzRNMmlBZXF2WlBrZzZkcitZcFNndCtyTVdWdVBwVnMxUEM0UGJ3OXZLOU1sQ0p5XC93YThFK1g1R2Nvb01QTDV3WHo2SjZ2TnV0NjlwM3FIVGhkVVJQYmVYcHVyV0VQZVpsXC9UK2QyUW52Y1wvRW02SW95MjVoYTkreUZpbXNZR0QwVStwaHpXeVRhMGF6OUF0RGJqeGQ5ZzZcL0NUUTVlalFmUHNwa1VkUzhUSDlySW0zeVpwRWdBVGRWWW5XM2FycUk4WEIxcTNlSmtEa1RQSzF3Z0drbGFzN3NFUGZ4WWNuR3RzNmtTaVZCMkhvaDZWbGRZQWlEeWVYY0NYRXNDa2YxcWRyV3p6clVFS0RqOWUyc2dSUEZTQklJUlhcL3NFcXE2Vm45N2NcLysxXC9MUiIsIm1hYyI6IjI4OTdlMzk1OTEyZDhkMWY1OTY1NjEyZGRjNDI3M2VlMDg4MGZiNzAyMGU0ZWEzOTdhMjJhM2NiYWI2NzhlYTEifQ==

             "Bây giờ đại học An trên Trái Đất có danh tiếng rất lớn, rất nhiều người Trái Đất sinh ra ở tinh vực bên ngoài quay về Trái Đất, đại học An hầu như là nơi phải đi đến". Vương Nhã Lộ mỉm cười nói.

Ads
';
Advertisement
x