Dù Lý Quân thực lực mạnh, nhưng đây là Thuyết Huyết sơn trang, lẽ hắn ta còn dám làm loạn?
Không ai muốn bỏ lỡ cơ hội bày tỏ lòng trung thành.
Lý Quân nhìn đám người Vũ Hóa Thánh Địa chắn trước mặt, ánh mắt thoáng lạnh đi.
Dù sao hắn cũng không có ý định để những người này sống, đã vội vàng muốn chết thì hắn sẽ thành toàn cho họ.
Lý Quân giơ tay đánh xuống không chút do dự.
Một đệ tử Vũ Hóa Thánh Địa bị đánh trúng, ngực lõm xuống, cơ thể bay ra xa.
Năm ngón tay của Lý Quân tóm lấy vai của một đệ tử khác, xương vai đối phương lập tức bị xuyên thủng.
“Rắc rắc!”
Nửa thân người bị xé toạc, máu me be bét.
“Bịch bịch bịch!”
Chỉ trong nháy mắt, đám đệ tử Vũ Hóa Thánh địa đã biến thành đống thi thể.
“Tao phải giết mày!”
Nhìn thấy đệ tử chết thảm, đại trưởng lão gầm lên giận dữ.
Nhưng khí thế vừa mới bộc phát, đã bị năm ngón tay của Lý Quân bóp lấy cổ.
“Ầm!”
Mang theo sức mạnh nghìn cân đập xuống.
“Răng rắc!”
Trong chớp mắt, mặt đất nứt toác, xương cốt trên người đại trưởng lão đã gãy gần hết.
Lý Quân nhấc chân, đạp lên ngực đại trưởng lão, hắn đứng từ trên cao nhìn xuống với vẻ mặt lạnh như băng.
“Chưởng giáo Vũ Hóa ở đâu? Nói cho tôi biết thì tôi có thể tha cho ông một mạng.”
“Ha ha ha ha!”
Đại trưởng lão phun ra máu.
“Tôi sẽ không nói cho cậu biết...Chưởng giáo sẽ trả thù cho tôi...”
“Vậy thì ông đi chết đi...”
Khí tức trên người Lý Quân bộc phát, hắn định giết đại trưởng lão nhưng phía sau vang lên tiếng gầm của trang chủ Dương Thanh Bách.
“Nếu cậu giết người vô tội bừa bãi thì tôi chắc chắn sẽ lấy mạng cậu.”
“Vô tội?”
Lý Quân cười lạnh.
Sau đó, không đợi mọi người kịp phản ứng, khí tức trên người hắn đã bộc phát.
“Rắc.”
Nhấc chân đạp xuống.
Thân thể đại trưởng lão bị đạp gãy thành hai khúc.
Máu tươi bắn tung tóe, nhuộm đỏ mặt đất.
Đại trưởng lão của Vũ Hóa Thánh Địa đã chết.
Lúc này, Lý Quân từ từ quay người lại, ánh mắt quét qua tất cả những người đang có mặt, cuối cùng dừng lại ở chỗ Dương Thanh Bách, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo.
“Tôi đã giết rồi, ông làm gì được tôi?”
Khiêu khích trắng trợn.
Ngang ngược.
Giết đại trưởng lão ngay trước mặt Dương Thanh Bách, còn hỏi ông ta làm gì được hắn?
Vẻ mặt Dương Thanh Bách vô cùng khó coi.
Là Trang chủ Thuyết Huyết sơn trang, địa vị đức cao vọng trọng ở Gia Thánh Địa, giờ lại bị người ta vả vào mặt như vậy, trong lòng ông ta đã vô cùng tức giận.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, ai nấy đều trợn tròn mắt.
Bọn họ không ngờ Lý Quân lại quả quyết như vậy, càng không ngờ hắn ta dám khiêu khích trang chủ Thiết Huyết Dương Thanh Bách.
Lẽ nào hắn không biết Dương Thanh Bách từng là siêu cường giả ở Gia Thánh Địa, dù từng bị thương nhưng ‘lạc đà gầy còn hơn ngựa béo’, đâu có dễ gây sự như vậy?
Hắn điên rồi.
Chắc chắn Dương Thanh Bách sẽ nuốt không trôi cục tức này.
Trên mặt Tân Yến lộ vẻ kích động.
Lý Quân phải chọc giận Dương Thanh Bách mới tốt, vậy thì Dương Thanh Bách sẽ giết Lý Quân, không chỉ trả được thù mà hắn cũng không cần phải sợ Lý Quân sẽ báo thù nữa, nếu không, hắn sợ mình sẽ chẳng còn mạng để rời khỏi Thuyết Huyết sơn trang.
Vương công tử cũng mong Lý Quân bị trang chủ Thiết Huyết đánh cho tan xương nát thịt.
Bên kia, hai mắt Diệp Y Sương sáng lên.
Đây là lần đầu tiên cô ta gặp một người ngang ngược như vậy, kiệt ngạo bất tuân, như thể muốn xé toạc cả bầu trời. Đây mới thực sự là một người đàn ông đích thực.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất