Lý Quân không ngờ Tuần Huống lại tìm đến mình một lần nữa. 

 

Anh cười lắc đầu: “Tôi sẽ không đi theo anh, cho dù Chưởng giáo Vũ Hóa đích thân ra tay, tôi cũng không sợ.” 

 

Nghe lời Lý Quân nói, Tuần Huống nhíu mày: “Lý Quân, sao cậu lại cố chấp như vậy? Vũ Hoá Thánh địa không phải là nơi cậu có thể chống lại.” 

 

“Hơn nữa tôi đã nói tình hình của cậu với sư phụ tôi, ông lão rất hứng thú với cậu, có lẽ sẽ đồng ý nhận cậu làm đệ tử.” 

 

Lý Quân vẫn từ chối: “Không cần đâu, đời này tôi chỉ có Nạp Lan Long Hiên là sư phụ, sẽ không bái người khác làm sư phụ nữa, cũng không cần.” 

 

Tuần Huống vốn tưởng rằng thông báo tin Chưởng giáo Vũ Hóa sắp đến Di Tích Cấm thì Lý Quân sẽ sợ, nhưng không ngờ Lý Quân lại ngoan cố đến vậy. 

 

“Lý Quân, đây là ngọc giản truyền tống của tôi, chỉ cần cậu hối hận, bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với tôi. Lời đã nói đến đây, cậu tự lo liệu đi.” 

 

Tuần Huống tức giận rời đi. 

 

Rời khỏi Chiến Long Điện, Tuần Huống lấy ngọc giản truyền tống ra, rất nhanh trong ngọc giản xuất hiện hình ảnh một ông lão. 

 

“Thế nào?” 

 

Ông lão trong hình ảnh hỏi một cách thờ ơ. 

 

Tuần Huống thở dài: “Sư phụ, thằng nhóc đó từ chối rồi.” 

 

“Cái gì?” 

 

Mắt ông lão đột nhiên trợn trừng, sau đó lắc đầu: “Xem ra thằng nhóc này đã bị những chiến thắng liên tiếp làm cho hồ đồ rồi, lại dám không coi Chưởng giáo Vũ Hóa ra gì.” 

 

“Chưởng giáo Vũ Hóa ra tay, chắc chắn cậu ta sẽ chết, thôi vậy, đây là lựa chọn của cậu ta, cũng không thể trách ai khác.” 

 

Nói xong, ông lão lập tức cắt đứt hình ảnh liên lạc, biến mất trước mắt Tuần Huống. 

 

… 

 

Ở phía bên kia, Lý Quân lại không để tâm. 

 

Theo anh biết, Chưởng giáo Vũ Hóa cũng là nửa bước Thần Cảnh, mặc dù thực lực của Chưởng giáo Vũ Hóa còn mạnh hơn Xích Dương, có thể nói là tồn tại vô cùng lợi hại trong nửa bước Thần Cảnh, nhưng Lý Quân có đủ tự tin để đối mặt. 

 

Chỉ là anh vừa mới về đến Chiến Long Điện, sắc mặt đã trở nên nghiêm trọng. 

 

Một nhóm khách không mời mà đến đã xông vào. 

 

“Xem ra cần phải nhanh chóng bố trí xong đại trận hộ sơn mới của Chiến Long Điện, nếu không chẳng phải để những kẻ này tự do ra vào sao.” 

 

Lý Quân thầm nghĩ trong lòng. 

 

Ánh mắt anh bình thản nhìn về phía quảng trường. 

 

Anh vốn tưởng là người của Vũ Hoá Thánh địa đã đến, nhưng lại phát hiện là một nhóm bóng đen trùm áo choàng. 

 

Khí tức và dáng vẻ kia rõ ràng vô cùng giống với người của Địa Phủ, lại là thế lực đứng sau Địa Phủ. 

 

Lúc trước Lý Quân đã giết Phủ chủ tiền nhiệm và tân nhiệm của Địa Phủ, đã sớm đoán được thế lực đứng sau Địa Phủ sẽ không bỏ qua. 

 

Theo Mộc Tinh kể lại, thế lực đứng sau Địa Phủ là Bạch Cốt Môn, một trong Thập Đại Ma Môn. 

 

Cuối cùng bọn họ cũng đã đến. 

 

Lúc Lý Quân cứu Mộc Tinh ở Địa Phủ, có rất nhiều người đã trốn thoát. 

 

Chuyện của Lý Quân, Bạch Cốt Môn đã sớm biết, chỉ là trong các Thánh địa, Ma Môn và các môn phái chính đạo vẫn luôn tranh đấu. 

 

Bạch Cốt Môn không rảnh tay, cho đến mấy ngày trước, sau khi tranh đấu với chính đạo kết thúc, mới phái cao thủ đến đối phó với Lý Quân. 

 

Vì cái chết của đám người Trương Tể, lần này Bạch Cốt Môn phái ra một vị Trưởng lão nửa bước Thần Cảnh. 

 

Trong mắt bọn họ, cường giả như vậy đủ để tiêu diệt Lý Quân. 

 

Hành sự của Ma Môn khác với chính đạo. 

 

Đặc biệt là Trưởng lão của Bạch Cốt Môn càng thích sự phô trương. 

 

Lần này, ông ta dẫn theo tận hơn ba mươi thuộc hạ, thực lực không chắc mạnh đến mức nào, nhưng khí thế thì đầy đủ. 

 

Đặc biệt là khi bọn họ xuất hiện ở Chiến Long Điện, vị Trưởng lão Ma Môn kia còn ngồi trên chiếc kiệu do tám người khiêng, chiếc kiệu màu đen treo một cái đầu lâu, hai bên có người cầm đèn lồng màu đỏ thẫm, chắc chắn rất đáng sợ trong đêm. 

eyJpdiI6IjNVMmpLcnBJNm9KVGxrSnEzc3F0RUE9PSIsInZhbHVlIjoiNWNWNVlsS2pleTdZM3NWSklcL29Bc3ZWU3FCZ0xDOURrd1lCdEdIeGlQemhHYmoyWFlRcXhJY244c2loUUdLNVAiLCJtYWMiOiI1N2VlYWEyMjVmOTcwNjU3N2MxMTVjMDc4ZDU1NzkxM2Y4YWM0NTdlYmZhOWY0YWRlMzE3OTA1M2Y5OGEzNjgxIn0=
eyJpdiI6IkNDbmE3S2RuWlNZNkRUSzhzemcwUnc9PSIsInZhbHVlIjoiMXBFM1YyQnMzUk5hVUltUjcyVzRES2IybTUxQnU2UzNESDB2N0luT0NRbmkzWTdZNnZDOXk4U1pZM0RCa1V0ODB1T01iZWV5Zm4rNVB1U09YdktSWEFJaUN5VmhYNkZickdrdGR5d2JQb0o4RHNLa2FuemFHSVc1dXIzSThXZk9OVWxYemtqMlVoUHErdDAxUGF6RUZzR3RVdld6TFc2VjJ2VjhuWCtCM2E1OEVFU0hOcE9UdG1kQ3lyc3NkVFNRR01kUHpCU0NtNWVsZmxRUzdDTlJrVGRlVUI2Q3A1eTFLSnZWM1BLU2ZqeFBKXC9zTFIxWVZQWVI4QWtJVkdjclwvUUY1QXhqWnltZXAwM21Rb2puRit3RnhmWDZ4TFlWYXBnVUN6OXRQT0xHTT0iLCJtYWMiOiI0N2VhMTRhZjk2NDllNTc2Y2NlMDYyN2E2OThhMzUzZWJiY2M3YTQ0NDIwMzcxNTVkMDIzYWUyZTVlOWUwODIzIn0=

Nhưng thấy Điện chủ Lý Quân ở đó, bọn họ cũng không có hành động thiếu suy nghĩ.

Ads
';
Advertisement
x