Vô số lưỡi dao gió hình thành long cuốn, gào thét trong hang động. 

 

 

Đao khí tung hoành khiến máu của Xích Dương gần như đọng lại. 

 

Lúc này, ông ta chỉ muốn co giò chạy trốn. 

 

Bởi vì ông ta cảm thấy bản thân cực kỳ nhỏ bé khi đứng trước một đao này. 

 

Xích Dương thẳng thừng vung kiếm. 

 

Chỉ cần chặn lại một chiêu này của Lý Quân thì có lẽ ông ta vẫn còn cơ hội. 

 

“Có lẽ Lý Quân đốt cháy tiềm lực mới bộc phát được uy lực thế này.” 

 

Xích Dương tự an ủi bản thân. 

 

Nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh. 

 

Ánh đao gào thét, bùng nổ. 

 

“Ầm!” 

 

Kiếm quang của Xích Dương rách nát, bị trúng đao, máu tươi vẩy ra. 

 

Ông ta nện mạnh lên vách tường. 

 

Thực lực của Lý Quân còn đáng sợ hơn cả Vũ Hóa chưởng giáo. 

 

Quan trọng hơn, tại sao đối phương lại có được lực lượng khủng bố đến vậy? 

 

Ngay sau đó, Xích Dương quay đầu bỏ chạy, hệt như chuột chết vậy. 

 

Lý Quân thì chậm rãi đi theo sau, tình thế hoàn toàn đảo ngược. 

 

Khoảnh khắc Xích Dương lao ra khỏi hang động, trên mặt lộ ra sự vui sướng. 

 

Nhưng ngay sau đó, một ánh đao vô tình chém ngang lưng ông ta. 

 

Thân thể Xích Dương rơi bịch xuống đất. 

 

Lý Quân bước ra khỏi hang động. 

 

Lúc này, Xích Dương chỉ cảm thấy cơn đau thấu trời, phần lưng be bét máu. 

 

Đao khí kia đang dần dần phá hư kinh mạch của ông ta, khiến ông ta cảm nhận được sự chết chóc. 

 

“Chẳng lẽ hôm nay mình phải nằm xuống ở chỗ này?” 

 

Ông ta không cam lòng, càng không muốn chết. 

 

Hơn nữa thằng nhãi này không hề đốt cháy bí pháp, mà đang bộc phát thực lực thật của mình. 

 

Lúc trước thân thể Lý Quân có dị thường, hiện tại khôi phục, cho nên đây mới là thực lực thực sự của Lý Quân? 

 

“Lúc ngươi đuổi giết ta, ta đã quyết tâm để ngươi nếm trải cảm giác đó gấp trăm lần.” 

 

“Xích Dương, ngươi cảm nhận được sự tuyệt vọng không?” 

 

Âm thanh lạnh băng của Lý Quân vang lên, như thổi vào trong lòng Xích Dương, khiến ông ta run rẩy. 

 

Đồng thời, anh hội tụ kình khí trên tay, rồi giáng mạnh xuống người Xích Dương. 

 

“Ầm!” 

 

Xích Dương bị đánh bay người lên, nện lên vách đá. 

 

Núi đá vỡ vụn, Xích Dương hộc máu, xương cốt đứt gãy. 

 

Lúc này, Xích Dương hệt như một con kiến. 

 

Lý Quân mỉm cười bước về phía Xích Dương. 

 

“Trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu.”

Xích Dương ngã xuống đất, hộc máu. 

 

Lúc này ông ta trông hệt như một búp bê vải rách nát. 

 

Ông ta giãy giụa muốn bò dậy, trên mặt không còn sự kiêu ngạo lúc trước nữa, mà chỉ còn sự hoảng sợ và thù hận. 

 

Ông ta tức giận nhìn Lý Quân. 

 

Thân là thái thượng trưởng lão Vũ Hóa Thánh Địa, ông ta chưa từng thê thảm như này, thực sự hận không thể băm xác Lý Quân ra. 

 

“Lý Quân, ta muốn giết ngươi.” 

eyJpdiI6IlwvOW41TTJ6aEdMSm5jMGZZdzl2RjVRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImJtYlNUdDlEVDFwY2Y4UVMxdzFSRDlcL3JMNDJGUmhpRXRhdVdZRFJGTndwN3F4RlU5amZEb3FUS3hvVkpjZnlKIiwibWFjIjoiMmVhOGU2N2E2ZDg0YmZkNTEzMTUzZjliNmY3ZjBmNDllYzZjM2NiMzg1MmRiYWYzYjYxNTI3MjIwMTY1MWZiYyJ9
eyJpdiI6IkNPb2l2ajdUXC9pSVhMXC9Zd1RyYTBNUT09IiwidmFsdWUiOiJPV0tlYkpVS0JcL2RHcGJzOXpZdm9WRXhibllCYzNrNnhnWXJEQ2VFdGppYWxvZ1dzZmJFRkk1XC9lMUtCUzl4VVhqdlZUdUdZZUZ0VzZDc1ZMSWpJV2FaV1RZc1NHS2h3VXFwMTBseGNwU24xZFBmR0kySk5CR2doWDNUUFRjRjE0QkNGWlo1Z1U0XC9RU3EwZVRaMTVqcWRqaTFWRGZqeENMTUY3VmtGWTZuM1dQVENhazJhZ2dTUXlmQzNPTjkxcExcL2cxUTlCaHJmeTMySlhycVlXRjYrMURrOTZydENrTHpTaDhzaXBWTEdDcTVXZVNnenloUHdVNE42MVFTV0NkSWNUM3Z5cVZNVkorSFBRZ0E2MDJsM21qeUdcL2habEhJaFwvYjFXTHpsbEhSOD0iLCJtYWMiOiIzY2Q3NDEzMTQ4Njg5NDFkMTQwNGVlMGZmNGNlMmZlNDk4YTgwNzI2YzdlNjU2NDlmN2Y3ZTdmZGJmNTFlMDM3In0=

Ads
';
Advertisement
x