Người này chỉ đứng sau Vũ Hóa Chưởng giáo ở Vũ Hóa Thánh Điện, sức mạnh vô cùng khủng khiếp, ra tay nhàn nhẫn, xưng là Tu La.
Xích Dương bước thẳng về phía phòng tu luyện của Lý Quân.
Vừa rồi lúc còn chưa tới gần, lão đã cảm nhận được ở đây có khí tức cường đại bay lên, hiện tại khí tức này đang ẩn trong gian phòng này, có lẽ là người mà lão muốn tìm.
Dám giết người Vũ Hóa Thánh Địa, Xích Dương nhất định phải lấy mạng hắn.
“Dừng lại! Điện chủ nhà chúng tôi đang tu luyện, bất kỳ ai cũng không được đến gần.”
Chu Ưng Tuyết lớn tiếng nói.
Phía sau đông đảo đệ tử Chiến Long Điện cũng lần lượt rút kiếm.
Thiên Minh Tử, Phùng Thiên Tuyệt, Bạch Hải, Nạp Lan Long Hiên và Huyền Trần chân nhân đều đứng thành một hàng, chặn đường đi.
Có thể nói đây lực lượng mạnh nhất mà Chiến Long Điện có thể điều động.
Vừa rồi Xích Dương xuất hiện đã lộ ra khí thế khủng bố, vậy nên lúc này Chu Ưng Tuyết cũng rất bất an.
Không biết cả đám bọn họ ra tay có cản được đối phương hay không.
Nhưng không còn lựa chọn nào khác, dù có chết cũng sẽ không để đối phương đến gần.
Xích Dương cười lạnh: “Lũ sâu bọ!”
Lão không thèm để ý tới lời cảnh cáo của Chu Ưng Tuyết mà bước về phía trước.
“Dừng lại!”
Chu Ưng Tuyết trực tiếp ra tay.
Thiên Minh Tử, Phùng Thiên Tuyệt, Bạch Hải...cũng tấn công.
Bọn họ biết Xích Dương lợi hại nên đã dốc toàn lực.
“Người của Chiến Long Điện, thề chết bảo vệ Điện chủ.”
Chu Ưng Tuyết lớn tiếng hô, một mình xông về phía Xích Dương.
Trước kia, Chu Ưng Tuyết là người rất thực dụng, nhưng sau khi theo Lý Quân, ông dần trung thành, có thể thấy bản tính con người cũng sẽ thay đổi.
Khóe miệng Xích Dương nở nụ cười khinh thường: “Không biết lượng sức.”
Một chưởng đánh ra phát ra tiếng nổ rung trời.
“Bịch!”
Chu Ưng Tuyết bị đánh trúng, cơ thể như diều đứt dây bắn ra xa, còn chưa rơi xuống đất đã phun ra máu tươi.
Làn sóng xung kích đáng sợ lan ra bên ngoài.
Vô số đệ tử Chiến Long Điện bị đánh bay.
Ngay cả Thiên Minh Tử, Bạch Hải... cũng không ngừng lùi về sau.
Đối phương chỉ tùy ý đánh ra một chưởng đã khiến bọn họ như vậy.
Sau khi đứng vững, Bạch Hải lại xông về phía Xích Dương.
Xích Dương cười lạnh: “Một đám không biết lượng sức, đã muốn chết thì lão phu sẽ thành toàn các người.”
Dứt lời, trong tay ngưng tụ thành một thanh trường kiếm, thanh kiếm đó tỏa ra khí tức khủng khiếp chém thẳng về phía trước.
Bao phủ toàn bộ Thiên Minh Tử, Bạch Hải, Nạp Lan Long Hiên và đông đảo đệ tử Chiến Long Điện.
Nếu nhát kiếm này chém xuống, với thực lực của Bạch Hải, chắc chắn sẽ phải chết.
Lúc này, trong mắt Bạch Hải lộ vẻ tuyệt vọng.
Dù có dốc toàn lực, bọn họ cũng chỉ ngăn được đối phương nửa phút.
Kiếm quang cuồn cuộn mang theo hơi thở của cái chết.
Chỉ vài giây nữa thôi, những thành viên cấp cao của Chiến Long Điện sẽ bỏ mạng.
Đúng lúc này.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất