"Cũng đã gửi thiệp mời cho Chiến Long Điện của chúng ta, nói là bàn chính sự, nhưng rõ ràng không có ý tốt.”
Chu Ưng Tuyết nói.
"Ông thấy sao?" Lý Quân hỏi.
Chu Ưng Tuyết trả lời.
"Rõ ràng bọn họ muốn nhử điện chủ tới thành Cửu Đỉnh, chắc chắn đã bày sẵn bẫy rập ở đó."
"Nhưng nếu điện chủ từ chối, họ sẽ vịn vào cớ này rồi công khai tấn công Chiến Long Điện."
"Đây là một âm mưu.”
Nghe vậy, sắc mặt Lý Quân lạnh đi.
"Vị Cư Sĩ Vân Đức này cũng chẳng phải người tốt lành gì, cùng một giuộc với bọn chúng cả.”
"Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Chu Ưng Tuyết hỏi.
Trước đây ông ta kịch liệt phản đối Lý Quân tới thành Cửu Đỉnh, nhưng sau khi Lý Quân giết chết Lục Minh thì Chu Ưng Tuyết cảm thấy thành Cửu Đỉnh giờ cũng chẳng còn gì ghê gớm.
"Đi, tất nhiên phải đi rồi. Sao lại không nể mặt vị tiền bối kia được! Chuẩn bị đi, ông đi cùng tôi tới thành Cửu Đỉnh."
"Tôi nhớ rõ thương hội Bạch Nguyệt cũng có chi nhánh ở thành Cửu Đỉnh đúng không?"
"Vâng. Nếu điện chủ đi, tôi sẽ lập tức báo bên đó chuẩn bị nghênh đón."
"Ừ, ông đi sắp xếp đi."
Lý Quân nói xong, Chu Ưng Tuyết lập tức lui xuống.
Nửa giờ sau, hai người chính thức lên đường.
…
Ba giờ sau, Lý Quân và Chu Ưng Tuyết tới cổng thành Cửu Đỉnh.
Ngay trước cổng, một người đàn ông khoác trường bào đen dẫn theo thuộc hạ đứng đợi từ lâu.
Trông ông ta ngoài bốn mươi, đeo kính gọng đen, đội mũ dạ đen, trên ngón tay là chiếc nhẫn ngọc màu đen rất bắt mắt.
Người đó vội vã tiến lên hành lễ với Chu Ưng Tuyết và Lý Quân.
Hiện nay thương hội Bạch Nguyệt đã hoàn toàn về dưới trướng Chiến Long Điện, người này cũng coi như là thuộc hạ của Lý Quân.
"Vị này là Trương Lôi Minh, hội trưởng chi nhánh thành Cửu Đỉnh của thương hội Bạch Nguyệt."
“Điện chủ, Chu hội trưởng, thuộc hạ đã sắp xếp xong xuôi rồi.”
Dọc đường đi, Trương Lôi Minh giới thiệu tình hình trong thành cho Lý Quân.
Nhờ tiếng hiệu triệu của Cư Sĩ Vân Đức, giờ có rất nhiều thế lực đổ về thành Cửu Đỉnh, song đa số đều nhìn sắc mặt của nhà họ Nhậm mà làm.
Bởi vì Nhậm Vấn Tiêu đã đột phá lên bán bộ Thần cảnh, hơn nữa còn có con gái Nhậm Phượng Minh, thiên kiêu đến từ Chư Thánh địa.
Chỉ có điều, Trương Lôi Minh vẫn chưa dò được những cao thủ mà Nhậm Phượng Minh mang đến từ Chư Thánh Địa.
Đến chi nhánh, thấy sân chật ních người, không ít người bị thương, Lý Quân hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
Nghe thế, Trương Lôi Minh buồn rầu nói.
"Họ đều là người phụ trách các cửa hiệu ở thành Cửu Đỉnh. Bởi vì nhà họ Nhậm kéo đến, nhiều thế lực nhỏ muốn tỏ lòng trung thành với nhà họ Nhậm nên đã nhắm vào thương hội Bạch Nguyệt đã quy thuận Chiến Long Điện."
"Các cửa hàng của thương hội Bạch Nguyệt bị người ta đập phá, người phụ trách cũng bị thương nặng, thậm chí có người còn bị giết, bất đắc dĩ phải vào chi nhanh để tạm lánh.”
Nghe vậy, cả Chu Ưng Tuyết lẫn Lý Quân đều nhíu mày.
Không ngờ chi nhánh thành Cửu Đỉnh lại gian nan đến thế.
Có điều nghĩ lại cũng bình thường, thế lực nhà họ Nhậm quá khủng bố, giờ nhà họ Nhậm đã nắm quyền ở thành Cửu Đỉnh. Thương hội Bạch Nguyệt lại là thế lực trực thuộc Chiến Long Điện thì làm gì có ngày được yên ổn.
Mọi người trong sảnh thấy Lý Quân và Chu Ưng Tuyết vào thì đồng loạt đứng thẳng, đồng thanh: "Bái kiến điện chủ, bái kiến Chu hội trưởng.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất