Lúc này, Từ Ứng Tinh đã lao đến trước mặt Lý Quân, năm ngón tay xòe ra, xé rách không khí, chụp về phía Lý Quân.
Những người xung quanh nhìn thấy cảnh này đều không khỏi lắc đầu thở dài, thậm chí có người còn sợ hãi kêu lên.
“Từ Ứng Tinh có thực lực thế nào, vậy mà tiểu tử này lại không né tránh, chẳng phải là muốn chết sao?"
Từ Ứng Tinh cũng bị Lý Quân chọc giận, ánh mắt gã lóe lên tia sắc lạnh: “Đi chết đi!”
Dứt lời, bàn tay mang theo sức mạnh vạn quân, không khí vang lên âm thanh nổ tung.
Dưới sức mạnh như vậy, dù là tấm thép cũng sẽ bị xuyên thủng.
Nhưng ngay khi bàn tay sắp chạm vào cơ thể Lý Quân, một bàn tay khác vươn ra như tia chớp, khóa lấy cổ tay Từ Ứng Tinh.
Đòn tấn công của Từ Ứng Tinh lập tức dừng lại, giống như bị mọc rễ, không thể nhúc nhích.
Lúc này, ánh mắt Từ Ứng Tinh cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.
Đòn tấn công của gã lại bị chặn lại.
Chẳng trách tên tiểu tử này không né, xem ra cũng có chút bản lĩnh.
Nhưng gã là Thần Biến hậu kỳ, tên tiểu tử này đúng là tìm chết.
Ngay sau đó, tay còn lại của gã bộc phát sức mạnh khủng khiếp rồi đánh một chưởng lên cổ Lý Quân.
Nhưng vừa ra tay, bên tai đã vang lên giọng nói lạnh lẽo của Lý Quân.
“Tôi và ông không thù ông oán, ông lại muốn lấy mạng tôi, tôi thấy ông cũng không cần sống nữa.”
Nói xong, sức mạnh trên tay Lý Quân bộc phát.
“Rắc!”
Cánh tay Từ Ứng Tinh xoắn lại, gân tay đứt ra lộ cả xương trắng.
Máu tươi bắn tung tóe.
“A!”
Từ Ứng Tinh lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Nhưng tay Lý Quân vẫn không dừng lại, tay trái nâng lên tóm lấy đòn đánh đang vung tới.
Đối phương mang theo cương khí cuồn cuộn nhưng lại bị Lý Quân áp chế.
Rắc một tiếng, cánh tay kia cũng bị vặn gãy.
Tay Lý Quân dùng lực, hai cánh tay của đối phương bị dứt lìa, máu tươi bắn ra.
Từ Ứng Tinh lui về sau hai bước rồi ngã xuống đất, lăn lộn kêu gào.
“Chút bản lĩnh này cũng muốn giết tôi?”
Lập tức, Lý Quân giơ chân đạp nát ngực gã, kết thúc mạng sống của Từ Ứng Tinh.
Lúc này, tất cả mọi người xung quanh đều sửng sốt.
Huyền Trần chân nhân định để Từ Ứng Tinh dạy cho Lý Quân một bài học, cũng đứng sững tại chỗ.
Thực lực của Từ Ứng Tinh đã đạt đến Thần Biến hậu kỳ, ở Di Tích Cấm cũng có thể tưng là cao thủ, nhưng không ngờ lại bị Lý Quân dễ dàng nghiền nát.
“Xem ra Lý Quân này có đủ tư cách để ngang ngược.”
“Một người từ thế tục tới Di Tích Cấm chưa đầy nửa năm đã có thể phát triển tới mức này, thiên phú của hắn còn đáng sợ hơn cả Cố Nghiên?”
Lý Quân không quan tâm tới ánh mắt kinh sợ của mọi người xung quanh, hắn tiếp tục tìm kiếm dấu vết Bạch Giao bỏ đi, cơ thể hóa thành một đạo tàn ảnh rồi đuổi theo.
Lý Quân như một cơn gió lốc, rất nhanh đã di chuyển mấy nghìn mét.
Càng vào sâu bên trong, chướng khí xung quanh càng mù mịt, khắp nơi đều là sương mù, khiến người ta gần như không phân biệt được phương hướng.
Hắn lại tiến thêm hơn hai nghìn mét, bên trong đã vô cùng tối tăm, ánh mặt trời bị cây cao che khuất.
Phía trước đã có vô số người tụ tập, khí tức trên người bọn họ đều rất mạnh mẽ.
Xem ra những người này đều có cùng phán đoán với Lý Quân, cho rằng Bạch Giao đã chạy tới đây.
Nhưng tới đây thì mất dấu, có người tìm kiếm xung quanh nhưng không có thu hoạch gì.
Lúc này, Huyền Trần chân nhân và Cố Nghiên cũng đuổi theo.
Lý Quân lại phát hiện ra người của Liên Minh Tu Luyện nhưng không thấy Nhiếp Tiêu Hán, chỉ có một lão giả, chắc là phó minh chủ.
Cũng ngay lúc này, ánh mắt lão giả nhìn về Lý Quân, sát ý lạnh lẽo cũng bắn tới.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất