“Ông có biết ở Di Tích Cấm có trận đồ lợi hại nào không, hoặc hội đấu giá nào bán cái này không?”
Chu Ưng Tuyết lắc đầu: “Đại trận hộ sơn là nội tình mạnh nhất của một thế lực, tuy ở hội đấu giá sẽ bán trận đồ, nhưng hoặc tàn khuyết hoặc uy lực không đủ.”
Nghe vậy, Lý Quân có hơi thất vọng.
Đúng lúc này, Chu Ưng Tuyết lại nói: “Nhưng theo tôi biết thì có một gia tộc cất giữ rất nhiều trận đồ.”
“Nhưng gia tộc này vô cùng thần bí, không tiếp xúc với các thế lực lớn ở Di Tích Cấm, muốn lấy được bản vẽ từ trong tay họ là chuyện cực kỳ khó.”
“Gia tộc này tên gì?”
Lý Quân hỏi.
“Gia tộc này họ Độc Cô, họ gần như không tiếp xúc với người ngoài, ngay cả thế lực siêu cấp ở Di Tích Cấm cũng không dám chọc bọn họ, bởi vì gia tộc Độc Cô có một vị lão tổ trấn giữ.”
“Có người nói vị lão tổ kia đã mất từ lâu, nhưng cũng có người nói ông ta còn sống. Dù thế nào thì không ai dám chọc vào, những thế lực từng chọc vào gia tộc Độc Cô đều bị xóa sổ.”
“Thậm chí có một cao thủ Thần Biến đỉnh phong cũng bị giết chết.”
Có thể giết chết Thần Biến đỉnh phong?
Nghe vậy, Lý Quân trầm tư.
Với thực lực hiện tại của anh, đủ để chém chết bán bộ Thần Cảnh.
Nếu gia tộc Độc Cô này có được trận đồ này thì có lẽ anh có thể đi thử một lần.
“Chu Ưng Tuyết, ông nói cho tôi vị trí của gia tộc Độc Cô, tôi sẽ đi nói chuyện với họ.”
Chu Ưng Tuyết đơ người.
“Điện chủ, tuy ngài rất mạnh, nhưng chúng ta vẫn không nên chọc vào gia tộc Độc Cô…”
“Yên tâm đi, tôi chỉ đi thử một lần, đối phương không cho thì thôi. Trong tay tôi có vài vật phẩm có thể đổi một bộ trận đồ, có lẽ có thể khiến người gia tộc Độc Cô đồng ý.”
Nghe Lý Quân nói vậy, Chu Ưng Tuyết không nói gì nữa.
Thấy không còn sớm nữa, Lý Quân xuất phát đi gặp Đạm Đài Khinh Vũ.
Núi Yên Đình là chỗ mà lần trước Lý Quân và Nhậm Nhã Quỳnh gặp mặt.
Trước khi rời đi, anh sắp xếp một vài chuyện cho đám người Chu Ưng Tuyết, nếu gặp nguy hiểm thì liên lạc với mình.
Rút kinh nghiệm từ lần trước, Lý Quân không thể không cẩn thận.
Ra khỏi Chiến Long Điện, anh nhìn thấy một chiếc ô tô chờ sẵn ở chân núi.
Trần tiên sinh đứng bên cạnh ô tô.
“Tôi vâng lệnh Đạm Đài đại nhân đến đón ngài.”
Trần tiên sinh nói.
Lý Quân hơi bất ngờ.
Thật ra chính Trần tiên sinh cũng hơi khiếp sợ.
Đi theo Đạm Đài Khinh Vũ nhiều năm như vậy, với địa vị của cô, muốn gặp ai thì người đó sẽ tự đến chào hỏi, ngay cả chủ nhân các thế lực siêu cấp cũng vậy.
Nhưng với Lý Quân, không chỉ chọn gặp mặt ở núi Yên Đình, chỗ gần Chiến Long Điện nhất, mà còn cho ông ta đến đón, đây là lần đầu tiên trong suốt nhiều năm qua.
Chẳng mấy chốc họ đã đến dưới chân núi Yên Đình.
Trần tiên sinh dẫn Lý Quân đi đến sườn núi.
“Ngài Lý, Đạm Đài đại nhân đang chờ ngài.”
Nói xong thì dừng lại.
Lý Quân bước về phía trước, nhìn thấy một bóng người yểu điệu đang đứng khoanh tay đưa lưng về phía anh.
Thấy vậy, sắc mặt Lý Quân hơi cổ quái.
Bởi vì lần trước lúc gặp Nhậm Nhã Quỳnh, cô ta cũng đứng ở đình hóng gió này.
Lắc đầu, vứt bỏ suy nghĩ trong đầu đi, Lý Quân bước nhanh về phía đình hóng gió.
Nghe thấy tiếng bước chân, Đạm Đài Khinh Vũ cũng xoay người lại.
Cô mặc đồ trắng, vóc dáng cao gầy, dung nhan tuyệt đẹp, giống như sen trắng trên đỉnh núi.
Sau khi Lý Quân đến gần, cô mỉm cười mời ngồi.
“Mời ngồi, trà cũng nấu xong rồi.”
Lý Quân hơi hoảng hốt trước sắc đẹp của cô, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, ngồi xuống ghế đá.
Trên bàn đá là một lò trà, ngọn lửa bập bùng cháy.
Ấm trà sôi sùng sục, tỏa ra mùi thơm nhẹ, ngửi thôi cũng thấm vào ruột gan.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất