Chết? Bọn họ thật sự không có dũng khí đó.
Nhưng tự phế bỏ tu vi, bọn họ càng không thể xuống tay.
“Xem ra chỉ có thể để tôi giúp các người vậy.”
Lý Quân thở dài.
Ngay sau đó, cơ thể hắn hóa thành một tàn ảnh.
“Bịch!”
“Bịch!”
“Bịch!”
Từng âm thanh nặng nề vang lên, kèm theo đó là tiếng hét thảm.
Hơn mười cường giả Thần Biến ngã trên mặt đất, tu vi đã bị phế bỏ.
Trong sân chỉ còn lại một mình Nhậm Nhã Quỳnh.
Lúc này, mặt cô ta cắt không còn giọt máu, biểu cảm vô cùng hoảng sợ.
Toàn thân bắt đầu run rẩy.
Lý Quân bước đến trước mặt Nhậm Nhã Quỳnh, cánh tay chậm rãi giơ lên, khí tức khủng khiếp đang ngưng tụ.
Hắn chưa từng có ý định buông tha cho người dì hai này.
Nhậm Nhã Quỳnh cảm nhận được lực lượng trên tay Lý Quân, trong lòng chỉ còn lại nỗi kinh hoàng, linh hồn trong cơ thể cũng phát run.
Ngay sau đó, cô ta ngã ngồi trên mặt đất, ngay cả sức đứng dậy cũng không có.
Đột nhiên, cô ta ngẩng mặt nhìn Lý Quân với vẻ cầu khẩn, run giọng nói: “Lý Quân, dì là dì hai của cháu mà, cháu không thể đối xử với dì như vậy được. Trước kia là dì sai, xin cháu...nể tình mẹ cháu, đừng phế võ công của dì...”
Lý Quân đứng đó với vẻ châm chọc.
Nể tình mẹ tôi? Không ngờ đối phương còn có mặt mũi nói ra những lời như vậy.
Mẹ hắn bị đuổi khỏi nhà họ Nhậm, đám người này luôn miệng gọi bà là tiện nhân, Nhậm Nhã Quỳnh còn suốt ngày tính kế hại hắn, bây giờ lại nhắc tới tình thân, thật mỉa mai.
Nếu như người thất bại là hắn, nhà họ Nhậm sẽ không nhớ đến chút tình thân nào, chỉ hành hạ rồi giết chết hắn mà thôi.
Nhậm Nhã Quỳnh ý thức được vẻ thờ ơ của Lý Quân, trong lòng chỉ còn lại nỗi tuyệt vọng.
Cô ta xoay quay đầu nhìn những người còn lại của nhà họ Nhậm, nhưng phát hiện không ai có thể cứu mình.
Nhậm Nhã Quỳnh lại nhìn Lý Quân, ánh mắt lóe lên vẻ độc ác và tàn nhẫn.
Ngay sau đó trên người cô ta bộc phát khí thế cường đại, một con dao găm đen như mực xuất hiện trong tay, con dao đâm thẳng về phía Lý Quân.
Rõ ràng, trên lưỡi đao đã tẩm kịch độc.
“Tao giết chết mày, đồ con hoang!”
Nhưng ngay sau đó.
“Rắc!”
Một đòn giáng thẳng lên người Nhậm Nhã Quỳnh.
Cơ thể cô ta chà xát trên mặt đất rồi đập thẳng vào tượng sư tử đá trước cổng chính nhà họ Nhậm, miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Không biết đã gãy bao nhiêu cái xương.
Lúc này, con đao tẩm độc kia đã cắm sâu vào bụng dưới cô ta.
Gương mặt Nhậm Nhã Quỳnh lập tức bị một luồng khí đen bao phủ.
Đúng là tự mình chuốc lấy họa.
Lý Quân không thèm nhìn Nhậm Nhã Quỳnh thêm lần nào, hắn trực tiếp quay người rời đi.
Cường giả cảnh giới Thần Biến của nhà họ Nhậm đều bị hắn phế bỏ.
Chỉ chờ Nhậm Vấn Tiêu trở về là có thể kết thúc ân oán.
Sau khi Lý Quân rời đi, đám người còn lại của nhà họ Nhậm mới dám khiêng Nhậm Nhã Quỳnh và những người khác vào trong.
Tu vi của bọn họ đã bị Lý Quân phế bỏ, cho dù họ có đan dược tốt đến đâu cũng không thể khôi phục, tất cả đều trở thành kẻ bỏ đi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất