Giết năm cường giả cảnh giới Cương Khí, dù Lý Quân hiện tại đã khác xưa, nhưng cũng đã dốc hết toàn lực.
Cảnh giới của hắn vẫn còn thấp.
“Điện chủ uy vũ!”
Thiên Minh Tử, Hoàng Phủ Hồng Thường và đám người Loạn Thần tông đều tiến đến, ánh mắt lộ vẻ hưng phấn.
Hôm nay Lý Quân quá bá đạo, giết chết năm Cương Khí, uy lực thần kì.
Lý Quân chống đao đứng giữa quảng trường, khí thế hiên ngang, oai phong lẫm liệt.
Trận chiến hôm nay quả thật là sung sướng.
Dù không ồn ào như trước, nhưng mức độ nguy hiểm lại gấp bội.
Mỗi một cường giả cảnh giới Cương Khí đều vô cùng khủng bố, có thể nói là nguy hiểm rình rập khắp nơi.
Bên kia, người nhà Cơ ai nấy đều kinh ngạc, vẻ mặt trông cực kỳ khó coi.
...
Lý Quân giết chết năm gã cảnh giới Cương Khí, bao gồm cả lão giả mạnh nhất của Liên Minh Tu Luyện.
Mẹ kiếp.
Phản ứng đầu tiên của người nhà họ Cơ là nghĩ mình xuất hiện ảo giác.
Nhưng khi nhìn thấy Lý Quân chém đứt đầu hai vị trưởng lão còn lại của Liên Minh Tu Luyện, toàn thân hắn ớn lạnh.
Đó là người của Liên Minh Tu Luyện đấy, hắn ta giết họ như giết gà, quá đáng sợ.
Ngay cả người của Liên Minh Tu Luyện cũng chết rồi, Cơ gia còn dám trêu chọc Lý Quân sao?
Lúc này, người nhà họ Cơ đều bị dọa tới rợn cả tóc gáy, suýt tè cả ra quần.
Vừa rồi họ còn dám uy hiếp Lý Quân, đúng là tự tìm đường chết!
...
Trụ sở Liên Minh Tu Luyện.
Nhiếp Tiêu Hán đang yên lặng chờ đợi tin tức.
Gã nghĩ năm cường giả phái ra lần này đủ để xé xác điện chủ Chiến Long Điện, kẻ đã hại chết em trai mình.
Nhiếp Tiêu Hán còn mong đợi năm người kia bắt sống Lý Quân về, để gã tự tay hành hạ.
Đúng lúc này, ngọc giản truyền tin trong tay sáng lên.
Nhiếp Tiêu Hán mắt sáng rỡ.
Chắc là năm thuộc hạ đã hoàn thành nhiệm vụ.
Gã nở nụ cười lạnh.
“Lý Quân, một tên ranh con không biết từ đâu chui ra, dám chống lại Liên Minh Tu Luyện, đúng là tìm đường chết.”
“Liên Minh tung hoành Di Tích Cấm nhiều năm, sao có thể bị một tên nhãi ranh lay chuyển.”
“Tên khốn đáng chết, dám hại chết em trai của Nhiếp Tiêu Hán, hắn ta đáng bị xé xác thành trăm mảnh.”
Gã không chút do dự kết nối ngọc giản truyền tin, đập vào mắt là màn sương xám cuồn cuộn, cảnh tượng dần trở nên rõ ràng hơn.
“Sao rồi, bắt được thằng ranh đó chưa? Chết hay sống...”
Nhiếp Tiêu Hán lên tiếng hỏi.
Nhưng hỏi được một nửa thì ngừng lại.
Trong hình ảnh hiện lên một bóng người, đôi mắt lạnh lùng như xuyên thấu không gian nhìn thẳng vào gã.
“Minh chủ Liên Minh Tu Luyện? Năm người được phái đến đều đã bị tôi đưa về Tây Thiên. Không lâu nữa, tôi cũng sẽ chém đầu ông.”
Nói xong, hình ảnh bị cắt đứt.
Nhiếp Tiêu Hán đứng bật dậy, khí thế đáng sợ đang dâng lên cuồn cuộn.
“Giết tôi? Ngông cuồng! Không biết sống chết!”
“Một tên khốn từ khu vực thứ ba, dám đe dọa Minh chủ Liên minh, ai cho mày tư cách đó?
“Ầm!”
Gã đánh một chưởng vào tường, cả bức tường sụp đổ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất