Nhiếp Vân Hán lạnh lùng nhìn Lý Quân, tỏ thái độ trịch thượng.
“Mày là Lý Quân? Dám giết Tuần Hồi Sứ của Liên Minh, ngươi đã biết tội chưa?”
“Do Liên minh Tu Luyện giả của ngươi gây chuyện trước nên giết thôi.”
Lý Quân lạnh nhạt nói.
Nếu anh đã ra tay thì không sợ bị trả thù.
“Nhãi ranh, rất ngông. Nếu đã vậy thì hôm nay tao sẽ lấy mạng của mày.”
Nói xong, Nhiếp Vân Hán bước lên một bước, khí thế quay cuồng, gã ta đã tìm hiểu về thực lực của Lý Quân, còn chưa đến Cương Khí Cảnh, tất cả đều dựa vào một bộ trận pháp.
Còn gã ta chính là em trai của minh chủ Liên minh Tu Luyện giả, có rất nhiều át chủ bài trong tay, cho nên hôm nay chắc chắn gã ta có thể bắt lấy thằng ranh này.
“Ranh con, nếu mày ngoan ngoãn nhận tội thì có lẽ tao có thể rủ lòng tha cho mạng chó của mày, nhưng nếu mày dám làm lơ mệnh lệnh của tao thì hôm nay không ai cứu được mày.”
Nói xong, khí thế trên người Nhiếp Vân Hán bùng nổ.
Mọi người ở xung quanh chỉ thấy trên quảng trường, Cương Khí bay lượn khắp nơi, hệt như vòi rồng.
Lý Quân đứng đó, mặt vô biểu cảm, nếu là trước đây, khi đối mặt với Cương Khí Cảnh thì cần phải cẩn thận, nhưng đối với anh của ngày hôm nay thì cao thủ Cương Khí Cảnh chả là gì cả.
Khoảnh khắc Nhiếp Vân Hán đến gần Lý Quân, vô số Cương Khí lao đến người Lý Quân như muốn cắt đứt thân thể anh. Mỗi một sợ Cương Khí có thể sánh ngang với thần binh lợi khí, có thể cắt nát xe tăng.
Nhiếp Vân Hán quyết tâm muốn lấy mạng Lý Quân.
Đúng lúc này, Lý Quân di chuyển, từng bóng chân long xuất hiện trước người anh, hình thành một trường long sắc bén dài ngoằng.
Nhiếp Vân Hán cảm nhận được Cương Khí của bản thân đụng phải đối thủ, từng tia Cương Khí bị trường long xé nát.
Không thể nào?
Rõ ràng Lý Quân còn chưa đến Cương Khí Cảnh, sao có thể mạnh hơn Cương Khí của mình được.
Nhiếp Vân Hán điều khiển Cương Khí trong tay muốn khiến Lý Quân bị thương, nhưng chỉ cần những Cương Khí đó va chạm với sức mạnh của Lý Quân thì lập tức bị dập nát, hoàn toàn áp chế.
“Chết đi.”
Ngay sau đó, gã ta rút ra bảo kiếm sau lưng.
Uy lực của kiếm quang kinh người, chém xuống người Lý Quân.
Nhưng trường long sắc bén của Lý Quân vẫn áp chế được kiếm cương của đối phương.
Nhiếp Vân Hán tỏ ra hoảng sợ.
Rõ ràng cảnh giới của đối phương không bằng mình nhưng lại hoàn toàn có thể nghiền áp mình.
“Có phải trước đó ngươi ra tay thương tổn bạn bè của ta phải không?”
Lý Quân lạnh lùng nói.
Nhiếp Vân Hán tức giận nói: “Đúng thì sao?”
“Đúng thì phải trả giá.”
Lý Quân gằn giọng nói.
Bảy trường long sắc bén cắt nát Cương Khí của Nhiếp Vân Hán, sau đó dập nát thân thể gã ta.
“Ầm!”
Ngay sau đó, Nhiếp Vân Hán quay người bỏ chạy, khó khăn lắm mới thoát khỏi đòn tấn công của lưỡi dao gió, nhìn xuống thì thấy trên ngực xuất hiện vô số miệng vết thương ghê người.
Ai mà ngờ được Nhiếp Vân Hán vận dụng rất nhiều át chủ bài lại hoàn toàn không phải là đối thủ của Lý Quân.
Nhiếp Vân Hán liên tục lùi về sau, còn Lý Quân thì lại bám sát gã ta, bảy trường long sắc bén như bảy vòi rồng, khiến cho toàn bộ quảng trường mù đầy cát đá.
Nhiếp Vân Hán chắp tay trước ngực, tung ra kiếm quang rực rỡ, nhưng vẫn không cản được một chiêu của Lý Quân.
Sắc mặt của những người thuộc Liên minh Tu Luyện giả cực kỳ khó coi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất