Bên trong căn phòng, sát khí cuồn cuộn như gió lốc, ngay cả thực lực như Thiên Minh Tử cũng cảm thấy khó chịu. 

 

“Điện chủ, tôi biết cái tên Thiên Vũ Quan này. Đây là một thế lực ở khu vực thứ hai, làm việc vô cùng tàn nhẫn. Mặc dù bề ngoài thì bọn họ là đạo sĩ, nhưng tiếng xấu đầy mình.” 

 

“Tuy những người này chẳng ra gì nhưng thực lực rất mạnh, trong môn phái có cường giả cảnh giới Cương Khí trấn thủ.” 

 

Thiên Minh Tử vội vàng giải thích với Lý Quân. 

 

Qua đoạn hội thoại vừa rồi, ông đã đoán ra lai lịch của đối phương. 

 

Nhưng trong lòng Thiên Minh Tử lại càng nặng nề hơn. 

 

Thiên Vũ Quan không phải môn phái mà Loạn Thần Tông có thể đối đầu. Chẳng trách sau khi Thiên Minh Tử tự giới thiệu, đối phương vẫn tỏ vẻ thờ ơ. 

 

Sau khi giải thích xong, Thiên Minh Tử cẩn thận liếc nhìn Lý Quân. 

 

Ông phát hiện trong cơ thể Lý Quân có tiếng rồng gầm vang lên. 

 

Một con Huyết Long hiện ra, không ngừng lượn vòng trên đỉnh đầu Lý Quân. 

 

Đôi mắt Huyết Long lạnh lẽo, cuồng bạo và đầy sát khí như đến từ địa ngục. 

 

“Xoẹt!” 

 

Khi Thiên Minh Tử chạm phải đôi mắt của Huyết Long, ông đột nhiên cảm thấy toàn thân lạnh buốt, như thể bị bao trùm bởi sát khí vô tận, đến ý chỉ phản kháng cũng không có. 

 

Lý Quân liếc nhìn Thiên Minh Tử rồi lạnh lùng nói: “Đưa vị trí của Thiên Vũ Quan cho tôi.” 

 

“Điện chủ, ngài định một mình xông vào Thiên Vũ Quan sao?” 

 

Thiên Minh Tử hít sâu, run giọng hỏi. 

 

Đó là Thiên Vũ Quan! Một siêu thế lực ở khu vực thứ hai! 

 

“Tôi muốn sau ngày hôm nay, Thiên Vũ Quan sẽ biến mất khỏi Di Tích Cấm.” 

 

Giọng Lý Quân bình thản, nhưng Thiên Minh Tử có thể cảm nhận được sát khí ngưng tụ trong đó. 

 

Điều này khiến Thiên Minh Tử khẽ run lên. 

 

“Điện chủ, chuyện đối phó với Thiên Vũ Quan, tôi nghĩ chúng ta nên chuẩn bị thật kỹ lưỡng, dù sao thì bọn họ cũng có cường giả trấn thủ.” 

 

“Không cần, đưa bản đồ cho tôi, nhanh lên, đừng lãng phí thời gian.” 

 

Giọng Lý Quân lạnh như băng. 

 

“Tôi...” 

 

Thiên Minh Tử nuốt lời còn lại rồi vội vã rời đi. 

 

Vài phút sau, ông mang bản đồ đến. 

 

“Đây là vị trí của Thiên Vũ Quan. Từ Loạn Thần Tông đến đó, nhanh nhất cũng mất nửa ngày.” 

 

Lý Quân nhíu mày nhìn vị trí trên bản đồ. 

 

“Còn cách nào nhanh hơn không?” 

 

Nửa ngày, sợ là lão Hàn không chịu nổi. 

 

“Loạn Thần Tông có một chiếc trực thăng, có thể tiết kiệm thời gian.” 

 

“Lập tức chuẩn bị.” 

 

Lý Quân ra lệnh. 

 

Mười mấy phút sau. 

 

Trên bầu trời đêm, một chiếc trực thăng rời khỏi Loạn Thần Tông, lao vút về phía khu vực thứ hai. 

 

Lý Quân ngồi khoanh chân trong khoang, khí tức trên người anh đã thu lại, nhưng phi công vẫn cảm nhận được luồng hơi thở đáng sợ kia, Lý Quân đang cố gắng áp chế sát ý của mình. 

 

“Thiên Vũ Quan, sau đêm nay thế lực này sẽ không còn tồn tại nữa.” 

 

Lý Quân thầm nghĩ. 

 

  A Tị Đao đặt trên đầu gối rung nhẹ như đang hưởng ứng. 

eyJpdiI6Ik0rajFKSGhiVmFMXC9ZcWwyb2E3ZEh3PT0iLCJ2YWx1ZSI6ImhEMWJQelwvZThnb1R2YU1KUVQ5NnVjbkxnb1RvZkx4NTByS2xWc3lzamNaaytyQ2orY0xpTEZGdmtwUnZ0UldvIiwibWFjIjoiNjYzYzNlMzZhNjkxYjNhYjIwOTE2NzQ1ZTQ4YzNlMGUyZjQ0MDU0ZDdkNDJiZGY0N2VhZGUzMGE3MDJjYTJmZCJ9
eyJpdiI6IkxBTGtyZHRBdEI3cVIzWGpra0tvbXc9PSIsInZhbHVlIjoiWnR0dVJJbHVkYVppN2dURjErMHJ2ZStBV0xjQXJ1SnhqZjk1RW9VTWt0ZFZwUyt6Mjh1S0ZwT1g3WTlUOWVreU12WlpZWFwvUW5RU0JcLzhsVTltXC90ZVhlc3ZDTENoNkJxeHRyR0FqT3dndDFFKzBkYitLeldraXA4M2lQdTh5TGNrUTZEXC9qbkt5Z0VieXltOEU4a0ZXQT09IiwibWFjIjoiNWM1ODkyMzI3MGRmMmNkNjZhMGY2NjNhNzBiMDEzZjVmY2JiNjIwZWMyNTBiYTRiZjE5ODA2MTI0NzZiZWJmMSJ9

Một quần thể kiến trúc khổng lồ được bao quanh giữa núi non trùng điệp.

Ads
';
Advertisement
x